Hoắc Tổng Xin Đừng Manh Động

Chương 25




Mới sáng sớm Hoắc Mạc Niên đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, nhìn tên trên màn hình anh thầm mắng Lương Tình thật phiền phức, quay sang nhìn người bên cạnh chẳng thấy đâu, hơi ấm cũng không còn nữa, không nghĩ cô lại thức sớm như vậy.

" Chuyện gì?"

" Ái Nhu đột nhiên về trước ngày dự tính, tự ý đặt vé về nước nhưng lại không về nhà, không biết em ấy có đến tìm cậu không, nếu cậu gặp em ấy thì chuyển lời dặn con bé về nhà đấy."

" Ừm."

" Còn nữa cậu nhớ lựa lời nói để tránh em ấy bị tổn thương, tớ biết em ấy nhất định sẽ đến tìm cậu trước nên mới điện cho cậu."

" Ừm."

" Tút tút" Lương Tình còn muốn dò hỏi về Bạch Ngữ Ninh nhưng lại bị anh cúp máy ngang như vậy, trong lòng có chút tức giận hậm hực.

Nghe tiếng động trong phòng tắm Hoắc Mạc Niên ngang nhiên bước vào trong với cơ thể trần truồng, thấy cơ thể quyến rũ của Bạch Ngữ Ninh đang tắm dưới vòi sen, anh lập tức đi đến ôm từ phía sau. Từ phía sau cô có thể cảm nhận được vật cứng nóng đâm vào đùi của cô.

" Lát nữa chúng ta còn phải đi làm đấy."

" Đây là phản ứng sinh lý bình thường vào buổi sáng của đàn ông."

" Hừm, em tắm xong rồi, anh tự xử lý đi."

Bạch Ngữ Ninh gỡ tay anh ra khỏi eo của mình và quấn khăn đi ra ngoài. Hoắc Mạc Niên nhìn người anh em mình phản ứng cứng đến phát đau rồi nhìn con mồi vô tình vô tâm kia bỏ đi, thế là anh phải tắm nước lạnh gần hơn 15 phút mới dập được lửa tình trong người.

Hai người ăn sáng rồi cùng nhau đến tập đoàn, Hoắc Mạc Niên vừa mở cửa phòng ra đã có bóng người chạy lại ôm chầm lấy anh, cánh cửa chưa đóng hoàn toàn nên Bạch Ngữ Ninh có thể nhìn thấy cảnh này toàn bộ.

Hoắc Mạc Niên nhận ra người trước mặt là ai vội tách Lương Ái Nhu ra giữ khoảng cách, gương mặt lạnh lùng vẫn không thay đổi sắc mặt. Lương Ái Nhu bị đẩy ra liền trưng bộ mặt bất mãn nhìn anh.

" Em về bất ngờ anh không vui sao?"

" Lương Tình đang tìm em, cậu ấy nhắn lại dặn gặp thì bảo em về nhà."

" Hừm khi nào em chơi đủ thì sẽ về."

" Ừm."



" Mạc Niên, anh không chào đón em về sao?"

" Tập đoàn nhiều việc anh không có thời gian để chơi với em, về đi! Còn nữa từ nay nhớ giữ khoảng cách với anh, anh có bạn gái rồi."

" Cái gì?"

Lương Ái Nhu mất bình tĩnh liền lớn tiếng hỏi lại, Bạch Ngữ Ninh không biết hai người họ nói về cái gì vì khoảng cách hơi xa, cô chỉ lo ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp kiều diễm pha một chút non nớt trong trẻo. Lương Ái Nhu gần như sụp đổ khi nghe được tin này, đôi mắt ửng đỏ xuất hiện một lớp tầng nước mỏng, rơi tí tách trên gò má xinh đẹp.

Hoắc Mạc Niên cảm thấy bản thân cần nên nói thẳng như vậy để tránh Lương Ái Nhu lãng phí thời gian, nếu buông bỏ sớm thì là chuyện tốt. Dứt lời, anh bước đi đến bàn làm việc của mình và bắt đầu công việc.

" Để anh kêu người đưa em về."

" Người đó là ai?"

" Em không cần biết."

" Hức rõ anh biết tình cảm của em nhưng vẫn nhất quyết làm ngơ và chọn người khác sao?"

" Xe ở dưới đã chờ sẵn em về đi."

Lương Ái Nhu chùi đi nước mắt rồi quay người bước ra khỏi phòng, nhìn thấy Bạch Ngữ Ninh đang ngồi nhìn mình và đồng thời cũng nhận ra cô chính là người trong bức ảnh lúc bữa tiệc trước kia xuất hiện cùng anh.

Sau khi nhìn thấy Lương Ái Nhu đi mất Bạch Ngữ Ninh nhận được điện thoại của anh, bảo cô đi vào trong.

" Lại đây."

Bạch Ngữ Ninh ngoan ngoãn bước đi đến chỗ anh, chưa kịp lên tiếng đã bị anh kéo ngồi lên đùi của anh.

" Mau bỏ em ra sẽ người thấy bây giờ."

" Đây là phòng làm việc của anh không có sự cho phép của anh ai dám vào."

" Kêu em vào đây làm gì?"

" Người khi nãy là em gái Lương Tình, Lương Ái Nhu, bọn anh chỉ là quan hệ bình thường. Em ấy trước kia đi du học nhưng lại về trước ngày dự định, chuyện này anh cũng vừa mới biết không nghĩ em ấy lại đến đây."



" Anh đang giải thích cho em sao?"

" Sợ em sẽ hiểu lầm, anh tuyệt đối chung thủy với em đừng nghi ngờ tình cảm của anh."

" Ờh."

" Còn nữa ngày hôm qua nếu mẹ anh có nói gì thì đừng để trong bung biết không?"

" Ừm."

Hoắc Mạc Niên còn muốn hôn lên đôi môi ngọt kia nhưng lại bị cản trở bởi bàn tay mềm mại của cô.

" Hoắc Tổng, đã vào giờ làm việc mong ngài giữ tự trọng."

Hoắc Mạc Niên không thể bản thân chịu thiệt như vậy liền liếm trong lòng bàn tay của cô, cảm nhận sự ướt át cô vội thu tay về, nào ngờ anh chớp lấy thời cơ này hôn lên môi của cô. Hơi thở đứt quãng đến không thể thở được Hoắc Mạc Niên mới buông tha cho cô để cô đi làm việc của mình, cô vừa đi vừa lẩm bẩm mắng anh tuy nói nhỏ nhưng anh nghe được toàn bộ nổi lòng kia liền phì cười.

Trong tập đoàn hành động thân mật của Cố Kiều và Hàn Dung khiến mấy người đồng nghiệp nữ ganh tị, trưởng phòng cũng nhìn thấy nhưng vẫn bị lời ngon ngọt của Cố Kiều tẩy trắng, hiện giờ cô ta rất ung dung vì những công việc cô ta không muốn làm đều đẩy quá người bạn trai mới quen kia làm giúp. Bọn họ thấy bất bình nhưng vẫn không thể lên tiếng được.

Hàn Dung xem việc đó rất bình thường cũng không oán trách Cố Kiều, bởi vì đêm nào Cố Kiều đều phục vụ hắn ở trên giường rất tốt.

Sau khi rời khỏi tập đoàn Hoắc Thị, Lương Ái Nhu không về nhà mà đến chung cư của bạn thân Trình Nhiệt Bối, từ khi xuống sân bay, cô luôn ở nơi này và cũng được bạn thân bao che mới không dễ bị phát hiện. Về đến nhà liền ôm vào lòng Trình Nhiệt Bối khóc nức nở và kể hết toàn bộ chuyện sáng nay.

" Tớ phải làm sao đây, tớ không muốn bỏ cuộc như vậy đâu?"

" Cậu đừng khóc nữa! để tớ nghĩ cách."

" Cậu có cách sao?"

" Tớ nghĩ Hoắc Tổng muốn cậu bỏ cuộc nên mới nói như vậy, cậu thử nghĩ đi nếu Hoắc tổng có bạn gái thì anh trai cậu đã thông báo cho cậu từ lâu rồi. Còn nữa Hoắc phu nhân đều rất thích và ủng hộ chuyện tình cảm của cậu, từ lâu hai bên gia đình cũng thân thiết nếu Hoắc tổng thật sự có bạn gái thì chưa chắc Hoắc gia đã cho cưới, bởi vì cậu mới chính là con dâu của Hoắc gia."

" Nhưng tính tình anh ấy rất quyết đoán không để ai ép buộc chuyện tình cảm của mình đâu!"

" Trước mắt cậu vẫn ghi điểm với Hoắc phu nhân đi, có bà ấy ủng hộ nhất định sẽ thành công."

" Vậy tớ chuyển về nhà trước rồi thực hiện kế hoạch."