Hình Đồ

Chương 282: Ai thông minh hơn ai? (1)




Đã qua mùa nóng nhưng khí trời vẫn nóng bức như cũ. Liên tiếp mấy ngày nhiệt cao, thật vất vả mong một chút mây, trong không khí tràn ngập một cỗ ẩm ướt. Thế nhưng, chút ẩm ướt này không làm giảm bớt được nhiệt độ ở Bình Dương. Trái lại bởi vì thế mà Bình Dương bao phủ một bầu không khí âm u. Mặc dù trời không lộ ra một tia nắng nào, nhưng ngồi trong phòng, dù không nhúc nhíc trên người vẫn ướt mồ hôi, làm cho mọi người càng thêm khó chịu.

Có một cơn gió nhẹ, nhưng không đủ để làm lay động cành lá.

Điền Đô mặc một chiếc áo mỏng, để trần hai cánh tay, sắc mặt có chút âm trầm.

- Xin Yển công nghĩ lại, Vương Khác lúc này điều động đi Lỗ huyện, chỉ sợ không có ý tốt gì. Lão Tần đã nhìn ra kẽ hở, trước đây Điền An phái thích khách ám sát Khâm sai Đại Tần, có thể đã làm cho Doanh Ấp bị bại lộ. Hiện nay, khâm sai kia không đi quận Tể Bắc lại đột nhiên đi vòng sang Hà Khâu… Nếu ngài đi Lỗ huyện, chính là đưa dê vào miệng cọp, dữ nhiều lành ít… Không thể đi, tuyệt đối không thể đi.

Yển, là tên tự của Điền Đô.

Điền Đô đã hơn bốn mươi tuổi, thân cao tám thước, lưng rộng eo tròn, trông rất khỏe mạnh.

Nhưng có lẽ là chịu hun đúc của văn hóa Tề Lỗ, trên trán luôn lộ ra phong độ của một người trí thức. Y đang ngắm một chiếc vỏ đao, lẳng lặng ngồi ngay ngắn ở đình thượng, không nói lời nào. Hai bên người y, là hai người Trương Lương và Lý Tả Xa đều đang căng thẳng nhìn Điền Đô.

Lúc Lý Tả Xa nghe thấy Lưu Khám thay đổi tuyến đường, lập tức dẫn người lao thẳng tới Bình Dương.

Vừa mới dừng chân, chợt nghe nói có Quận thủ Tiết quận Vương Khác phái người đến đây. Chiêu mộ Điền Đô đến Lỗ huyện nghị sự. Mặc kệ Lý Tả Xa hay Trương Lương lập tức hiểu được ảo diệu trong đó. Vì vậy, Lý Tả Xa lập tức đến đây khuyên can, mà Trương Lương lại ở một bên, yên lặng tính toán.

Điền Đô vân vê râu, trầm ngâm không nói.

Một chút hung ác hiện lên trong ánh mắt dừng ở Trương Lương đang cúi đầu trầm tư.

Nói thật, y không thích người này. Nhưng không thể phủ nhận, Trương Lương này rất có năng lực, hơn nữa oán hận đối với nước Tần cũng phát ra từ trong lòng.

Thế nhưng hắn ta quá ích kỷ rồi

Theo biểu hiện, Trương Lương tạo ra những hoạt động gây xích mích ở đất Tề là vì giảm bớt áp lực cho tập đoàn phản tần phía Nam Đại Giang. Nhưng thực tế thì sao? Hành động của binh mã ở Trần quận đã nói lên tất cả. Người trực tiếp được lợi không phải là tập đoàn phản Tần ở đất Sở, mà là hậu duệ của nước Hàn cũ.

Ai chẳng biết rất nhiều binh mã nước Tần ở tại Nam Dương, Trần quận cùng lúc là để quản chế Giang Nam, mặt khác, còn áp chế tập đoàn phản Tần của quận Toánh Xuyên, Tam Xuyên cùng nước Hàn, nước Ngụy cũ. Đặc biệt, quận Toánh Xuyên là lãnh địa của nước Hàn cũ. Binh mã nước Tần trực tiếp giám thị nhất cử nhất động ở quận toánh Xuyên, đối với hậu duệ nước Hàn cũ mà nói, không thể nghi ngờ là áp lực cực lớn. Trương Lương chính là người Hàn!

Ban đầu, Trương Lương xuất hiện tại đất Tề, sau khi diễn thuyết với đám người Điền Đô, phác thảo ra một kế hoạch tuyệt vời.

Điền Đô sâu sắc chấp nhận, cho nên khẩn cấp liên hệ với đám người Điền An, ý đồ tại đất Tề Lỗ thực thi kế hoạch của Trương Lương.

Nhưng thời gian qua, Điền Đô dần dần nhìn ra được một tia mánh khóe.

Tất cả những trù tính của Trương Lương cũng không phải vì mọi người, y là hậu duệ của quý tộc nước Hàn cũ, suy nghĩ trong lòng chính là hưng phục lại nước Hàn.

Tề Lỗ cũng được, đất Sở cũng thế.

Cùng với nước Tần đánh nhau ngươi chết ta sống, cuối cùng chỉ có nước Hàn cũ là được lợi.

Tâm tư của Trương Tử Phòng, người đi đường cũng biết. Điền Đô tuy rằng muốn bỏ dở kế hoạch, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao, phải kiên trì tiến hành đến cuối cùng.

Nhưng đồng thời, Điền Đô càng thưởng thức Lý Tả Xa hơn.

Tuy rằng về mưu kế không thể so sáng với Trương Lương, nhưng chí ít, y là một lòng làm việc. Lúc này đây, Lý Tả Xa vội vã chạy tới Bình Dương báo tin, là có thể nhìn ra được ưu khuyết trong con người y. Lý Tả Xa tuy chỉ là con cháu của danh tướng, nhưng còn hơn Trương Lương, tiếng tăm còn lâu mới bằng.

Về phần nguyên nhân?

Một mặt Lý Tả Xa còn trẻ, mặt khác hành động thích sát Tần Vương ở Bác Lãng Sa đã khiến y càng thêm nổi danh.

Điền Đô thấy Trương Lương trầm mặc không nói, trong lòng cảm thấy không hài lòng. Trước đó không phải ngươi thao thao bất tuyệt trù tính kế hoạch đó sao? Như thế nào lúc này lại biến thành câm điếc thế này?

- Lời của Thiếu Quân, Điền mỗ không phải là không nhận thấy.

Sau khi do dự một lát, Điền Đô trầm giọng nói:

- Chỉ là phía Bình Dương, hiện nay chưa chuẩn bị thỏa đáng, binh mã tản mát ở các nơi, chí ít cần bảy ngày mới có thể tập kết xong. Nếu ta không đi Lỗ huyện, chẳng phải là để cho Lão Tần bắt được nhược điểm? Đến lúc đó bọn họ mượn cớ ta cự tuyệt, khẳng định sẽ xuất binh bắt ta, đều khó thoát như nhau.

- Thế nhưng nếu ngài đi, có khác gì tự chui đầu vào lưới đâu?

Lão Tần Nhân tất nhiên sẽ đem ngài giam lại, sau đó xuất binh Bình Dương… Kết quả này, cũng như nhau. Yển Công, xin ngài suy nghĩ lại rồi hãy đi.

Lúc Lý Tả Xa nói xong, đứng dậy tại đình thượng, đi đi lại lại bồi hồi.

Đột nhiên dừng lại:

- Hay là, chúng ta hiện tại rời khỏi Bình Dương?

Điền Đô cười:

- Điền Đô rời khỏi đất Bình Dương, khác nào cỏ bèo trôi. Cơ nghiệp của ta ở Bình Dương, ở Tiết quận… đã không có cơ nghiệp, Điền Đô có khác gì chết chứ? Thiếu Quân, ta biết ý tốt của ngươi. Thế nhưng, Điền mỗ tuyệt sẽ không dễ dàng rời khỏi Bình Dương.

Lý Tả Xa rất muốn nói ra đạo lý: giữ lại núi xanh sợ gì không có củi đốt.

Nhưng nghĩ lại, y cũng có thể hiểu được Điền Đô. Tình cảm quê cha đất tổ, sao có thể tùy tiện vứt bỏ? Tất cả của Điền Đô đều ở Tiết quận, ở Bình Dương. Nếu như rời khỏi nơi nà chẳng khác gì người bình thường. Về điểm này, Lý Tả Xa có thể hiểu được sâu sắc. Nghĩ đến lúc tổ phụ bị hại, vốn y có thể theo phụ thân đi Đại quận. Những nơi có cơ nghiệp của tổ phụ, uy vọng ngay cả Triệu vương cũng không bằng.

Nhưng phụ thân đã lựa chọn rời khỏi nước Triệu.

Phiêu bạt nơi đất khách bao năm, hoàn toàn trắng tay. Đợi lần thứ hai Lý Tả Xa về Đại quận, cũng đã cảnh còn người mất.

Ngược lại, Sài tướng quân năm đó chỉ là một tiểu tướng dưới trướng tổ phụ, luận tiếng tăm và năng lực, đều không thể đánh đồng với phụ thân của Lý Tả Xa. Lúc nước Triệu diệt vong, Sài tướng quân không có bỏ chạy khỏi nước Triệu mà chọn trở về quê hương Cức Bồ. Bằng lực lượng của Hương Đảng, hơn mười năm qua đi, Sài tướng quân đã nắm giữ trong tay hai ngàn binh mã. Đại hào các nơi đối với cha con Sài gia tất cả đều vô cùng kính trọng.

Có đôi khi Lý Tả Xa nghĩ, nếu năm đó phụ thân ở lại Đại quận, hôm nay y sẽ có thành tựu như thế nào?

Chuyện như thế này đúng là không dễ nói trước. Nhìn Điền Đô, Lý Tả Xa đột nhiên sinh ra một tia cảm khái, nặng nề yên lặng ngồi xuống.

- Tử Phòng tiên sinh có diệu kế gì không?

Điền Đô bình tĩnh nhìn thoáng qua Trương Lương, mở miệng hỏi.

- Dưới sự cai trị của nước Tần, quả nhiên là nhân tài đông đúc!

Trương Lương cười khổ một tiếng:

- Chỉ là làm một biến hóa nho nhỏ, liền khiến ta rơi vào khó khăn. Cũng không phải là Trương Lương trù tính sai lầm, mà là không đúng thời cơ… Yển Công, kế sách để phá cục diện này cũng không phải là không có. Nếu đã mất đường lui, sao không đánh cược một lần?

- Đánh cược một lần?

Lý Tả Xa ngẩn ra, chợt hiểu được:

- Ý của Trương tiên sinh là… sớm khởi sự?

Trương Lương gật đầu:

- Hiện nay các lộ binh mã đều trong tình trạng chuẩn bị. Thành Bình Dương tường thành cao dày, quan lại bản địa cũng đều nguyện ý nghe theo sự điều khiển của Yển Công. Với uy vọng của Yển Công, vung tay hô hào, nghĩa sĩ các nơi ở Tiết quận tất nhiên đều hưởng ứng. Chỉ cần trụ vững bảy ngày, thì thế cục Tiết quận chắc chắn thay đổi… Đến lúc đó Phúc công từ Lâm Truy xuất binh, có thể kiềm chế binh mã ba quận Lang Gia, Đông Hải, Tứ Thủy.

Đất Tề bị loạn, thì nghĩa quân Giang Nam có thể thuận thế xuất kích, dù chưa nhất định có thể diệt được nước Tần, nhưng cũng có thể làm Tần cẩu chạy về Quan Trung.

Điền Đô nhíu mày, lâm vào trầm tư.

Kế này của Trương Lương ngược lại cũng không phải là không khả thi.

Có thể thành công sao? Điền Đô thật là cũng không dám khẳng định.

Nhìn thoáng qua Lý Tả Xa, đã thấy người thanh niên mình vô cùng tán thưởng gật đầu với mình.

Rất hiển nhiên, Lý Tả Xa tán thành ý kiến của Trương Lương!

- Đã như vậy, liền y như kế của tiên sinh.

Điền Đô hạ quyết tâm, bỗng nhiên tâm tình thoải mái hơn rất nhiều. Kỳ thực, y đã rất nhiều lần do dự chủ ý không dám quyết định. Chỉ khi nào đã quyết định được, thì biết rõ là sẽ thất bại, tâm tình cũng sẽ cảm thấy sảng khoái. Thành hay bại, còn phải xem hành động kế tiếp.

Vì vậy, vào đêm, Điền Đô bày tiệc rượu tại quý phủ, mời quan lại Bình Dương cùng thân hào lớn nhỏ tới dự.

,

Những người này sớm đã thần phục Điền Đô.

Cho nên lúc Điền Đô nói rõ tình huống, tất cả thành viên đều tán thành, quyết định ngày thứ hai tuyên bố khởi sự, lấy tên là “Hưng phục Điền Tề”. Điền Đô tự phong là Thượng tướng quân, tiến hành an bài thích đáng cho mọi người, chỉ để lại người thân tín ở lại trong phủ thương nghị.

Nếu muốn khởi sự, thì phải liên quan đến mọi vấn đề.

Lý Tả Xa cũng được Điền Đô giữ lại cùng bàn bạc kế hoạch hành động ngày mai. Ngược lại, Trương Lương không hề được tham gia lần mật đàm này.

- Thiếu Quân, theo ngươi thấy, chúng ta có thể thành công không?

Lý Tả Xa cắn môi, cười khổ một tiếng nói:

- Điều này cũng khó nói, thành sự tại thiên… Lần này gấp gáp khởi sự, khẳng định sẽ có nhiều chỗ không chu toàn, thắng bại rất khó đoán trước. Nhưng Trương tiên sinh nói cũng không sai, Yển công sống ở Bình Dương nhiều năm, căn cơ thâm hậu. Nếu như chống đỡ được bảy ngày, đợi được các lộ nghĩa quân đến nơi, nói không chừng thực sự có thể có khả năng cứu vãn cục diện.

- Ta không tin y!

Điền Đô thình lình nói ra một câu.

Lý Tả Xa biết ý nghĩa những lời này của Điền Đô. Thế nhưng lại không biết nói thế nào mới tốt…

Mưu kế của Trương Lương hơi vội vàng, quá sớm để cho Điền An bị bại lộ, lại quá khinh thường năng lực của Lão Tần. Nhưng cũng không thể phủ nhận, mưu kế của Trương Lương mặc dù có tư tâm phá hoại, thế nhưng về phương hướng thì không có gì sai sót. Huống chi, việc thích sát Tần Vương ở Bác lãng Sa làm cho thanh danh của Trương Lương nổi bật ở bên ngoài, cho dù là năng lực hay tiếng tăm đến tư cách và sự từng trải, Lý Tả Xa cũng không có tư cách bình luận.

Bây giờ Điền Đô trước mặt y, lại nói không tin lời nói của Trương Lương, từ một mức độ nào đó, coi như là đã đem Lý Tả Xa trở thành người một nhà.

Mà khi trở thành người một nhà thì như thế nào?

Việc nhà mình mình biết! Lý Tả Xa rất rõ ràng, mình còn chưa có tư cách đánh đồng với Trương Lương.

Cho nên, Lý Tả Xa chỉ có thể dùng trầm mặc để ứng đối lại với những lời nói của Điền Đô.

Nhưng đúng lúc này, trong phủ đột nhiên truyền đến một trận tiếng động xôn xao, rối loạn… tiếp theo là tiếng bước chân vội vã vang lên. Một lão gia nhân lảo đảo bật cửa thư phòng, lúc nhào vào trong, quỳ dập xuống đất:

- Lão gia, đại sự không tốt rồi!

Điền Đô ngẩn ra, phản xạ hỏi:

- Chuyện gì mà kinh hoàng?

Lão gia nhân này là tâm phúc của y, tổ tiên từng theo cha Mạnh Thường Quân, cũng là con út của Tề Uy Vương, khi Tĩnh Quách Quân Điền Anh nổi dậy, liền ở lại hầu hạ Điền gia. Lão gia nhân này coi như là đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng chưa từng hoảng sợ chật vật như hôm nay, làm Điền Đô không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

Lão gia nhân kia nói:

- Tần cẩu...Tần cẩu tới rồi!

Điền Đô không kịp phản ứng:

- Ngươi nói cái gì?

- Lão gia, đại quân của Tần cẩu tới…

Lần này, Điền Đô rốt cuộc đã có phản ứng, sắc mặt trở nên trắng bệch, tiến lên hai bước nắm chặt lấy áo lão gia nhân.

- Ngươi lặp lại lần nữa?

- Đại quân của Tần cẩu đột nhiên đến dưới thành, phong tỏa hai cửa thành Bình Dương. Hiện tại, trong thành Bình Dương đã rối loạn… Huyện trưởng đã dẫn người lên thành quan sát, cũng phái người đến đây truyền tin. Xin lão gia định đoạt.