“An Tố, ta không muốn so đo chuyện quá khứ, nhưng nàng phải nhớ kỹ một điều.” Giọng nói của Tiết Xán lạnh lùng: “Bây giờ nàng đã là thê tử của ta, đừng có dây dưa lằng nhằng với người đàn ông khác.” “Tôi không dây dưa lằng nhằng với đàn ông khác, hắn chỉ cầm tay của tôi…” “Chỉ cầm tay thôi?” Tiết Xán cười khẩy, giọng điệu lạnh nhạt, bàn tay hắn túm cằm tôi càng mạnh hơn: “Ha, An Tố, chẳng lẽ nàng còn mong hắn làm gì khác sao?” Tôi đau tới chảy cả nước mắt, vùng vẫy nói: “Tôi không mài Chúng tôi đã chia tay…” Nửa câu nói sau đó của tôi đã bị Tiết Xán dùng môi hung hăng chặn lại.
Không giống như những lần khiêu khích trước đó, lúc này Tiết Xán hôn tôi cực kỳ thô bạo, thậm chí còn cắn lên môi tôi giống như trừng phạt, mùi máu tươi tràn ngập cả khoang miệng khiến tôi đau đớn hét lên một tiếng.
Sau một lúc lâu, mãi tới tận khi tôi bị hôn tới hoa mắt chóng mặt, Tiết Xán cuối cùng cũng chịu buông tôi ra, nhưng bàn tay hắn vẫn túm chặt cằm của tôi, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào tôi, hung dữ nói: “Hắn cũng từng hôn chỗ này rồi sao?” Thời gian yêu đương giữa tôi và Lưu Tử Hạo thực ra rất ngắn, tiếp xúc cơ thể thân mật nhất cũng chỉ là ôm, chưa từng hôn nhau.
Nụ hôn đầu của tôi cũng bị con ma Tiết Xán này cướp mất.
Nhưng nhìn thái độ từ trên cao nhìn xuống vặn hỏi của Tiết Xán, đột nhiên tâm trạng phản nghịch của tôi nổi lên, cố tình lạnh lùng đáp lại: “Không sai, anh cũng biết thời đại này của chúng tôi vô cùng cởi mở đó, hôn môi có là gì đâu, trước khi lên giường còn rất nhiều chuyện có thể làm…” Tôi vừa mới nói được
một nửa, sự tức giận trong đôi mắt của Tiết Xán cuối cùng đã bùng phát! Một giây sau, hắn ném tôi lên giường cái rầm, một tay giữ chặt hai tay của tôi trên đỉnh đầu, tay kia không hề do dự xé bỏ quần áo của tôi.
Xoạt một tiếng, quần áo tôi bị xé toạc, cơ thể của tôi lập tức lộ ra.
“Tiết Xán, anh…” Tôi hoảng loạn muốn thét lên chói tai, nhưng thân hình lạnh như băng của Tiết Xán đã ấn chặt tôi và bàn tay hắn hung hăng chạy khắp trên người tôi.
“Nơi này thì sao? Hắm đã chạm vào chưa?” Tôi đau đớn rên lên, nhưng Tiết Xán không hề có ý định buông tha cho tôi, tay hắn tiếp tục trượt xuống.
“Còn nơi này thì sao? Hắn đã chạm vào hay hôn lên hải” Giọng nói của Tiết Xán tràn ngập sự phẫn nộ và ngang ngược, bàn tay xâm chiếm bốn phía, tôi vừa lạnh lại vừa đau, cả người run rẩy, nỗi sợ hãi trong lòng ngày một nhiều hơn.
Ị” “Buông ra! Anh bị điên à! Mau buông tôi ra Tôi gầm lên như mất hết lý trí, đá chân lung tung như điên.
Trước sự giãy giụa kịch liệt của tôi, Tiết Xán cuối cùng đã dừng tay lại.
Tôi run rẩy ngẩng đầu, thấy hắn đang nhìn tôi chòng chọc, sâu trong đôi mắt đen bùng lên lửa giận, gương mặt tuấn tú căng cứng như đang cố chịu đựng điều gì.
Một giây sau, tay hắn chụp thẳng lên cổ của tôi, nhưng lần này, thay vì vuốt ve, hắn bóp cổ họng tôi.
Hắn không dùng sức, nhưng cảm giác lạnh như băng cũng khiến tôi sợ hãi tới run rẩy.
“An Tố, ta không thích người khác chạm vào đồ của ta.” Tiết Xán nói với vẻ mặt lạnh tanh, giọng nói có ý uy hiếp và cảnh cáo: “Cho nên nàng hãy tự xử lý cho tốt.” Ta không thích người khác chạm vào đồ của ta.
Cơ thể tôi bỗng nhiên cứng đờ.
Nhìn vào đôi mắt không có chút độ ấm nào của Tiết Xán, tôi đột nhiên hiểu ra.
Phản ứng hôm nay của Tiết Xán, hoàn toàn không phải là sự ghen tuông của một người chồng.
Hắn chỉ đơn giản là tuyên bố chủ quyền của mình mà thôi.
Đối với hắn mà nói, một người vợ làm đám cưới ma như tôi, chẳng qua chỉ là một loại “đồ vật”, là thứ đồ vật thuộc sở hữu của hắn.
Và sự chiếm hữu mạnh mẽ của hắn chỉ đơn giản là không cho phép thứ “đồ vật” như tôi bị kẻ khác nhúng chàm.
Những cảm tình tích lũy trước đây của tôi dành cho Tiết Xán, giờ phút này đã chẳng còn sót lại một chút gì…
Hắn bảo vệ tôi, không phải bởi vì quan tâm tôi, chỉ giống như bảo vệ thứ “đồ vật” của hắn mà thôi.
Tôi chán nản nhắm mắt lại, không giấy giụa nữa.
Giây tiếp theo, sự cướp bóc áp đảo của Tiết Xán giáng xuống, ngang ngược và dữ dội, như thể muốn khắc sâu dấu ấn của riêng hắn trên cơ thể của tôi.
Tôi mở to mắt, nhìn chiếc đèn pha lê xa hoa của nhà họ Tiết, trong lòng hoàn toàn tuyệt vọng.