Giả Cán Bộ

Chương 493: Cũng thường thôi




"Trước khi hội nghị diễn ra, tôi xin giới thiệu một đồng chí mới, tin tưởng mọi người không quá lạ lẫm ——đồng chí Dương Tử Hiên..." Chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách Viên Đồng Tài sắc mặt ngưng trọng, thần sắc nghiêm túc và trang trọng.

Nghị định bổ nhiệm Dương Tử Hiên sớm đã đưa xuống Ủy ban hoạch định chính sách rồi, trước kia bởi vì Dương Tử Hiên kiêm nhiệm tương đối nhiều công tác, chủ yếu là bên đại viện Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, không thường xuyên đến ủy ban tỉnh bên này, công tác cũng thông qua Hồ Khải, thông báo truyền đạt cho Dương Tử Hiên.

Hôm nay toàn thể nhân viên công tác và lãnh đạo Ủy ban hoạch định chính sách đều trình diện rồi, trên đài chủ tịch, mấy lãnh đạo phó chủ nhiệm đều mỉm cười nhẹ nhàng, không nhìn ra manh mối gì.

Nhưng Dương Tử Hiên chỉ cần cẩn thận dò xét một tý, đều có thể phát hiện, giấu ở phía dưới khuôn mặt tươi cười, những người này tuyệt đối không chào đón hắn.

Không chào đón thì không chào đón, tiếng vỗ tay trong hội nghị vẫn cực kỳ nhiệt liệt, thực tế là do một ít cán bộ khoa viên trẻ tuổi phía dưới vỗ tay cực kỳ nhiệt liệt.

Không chào đón Dương Tử Hiên, chỉ là cấp lãnh đạo Ủy ban hoạch định chính sách, nhưng khoa viên trẻ tuổi phía dưới và một ít cán bộ cấp phó khoa, không ít người đều chờ mong Dương Tử Hiên đến.

Dương Tử Hiên quật khởi tại La Phù tỉnh, bản thân chính là một kỳ tích.

Trong mắt các nhân viên công tác trẻ tuổi ở Ủy ban hoạch định chính sách mà nói, Dương Tử Hiên, loại cán bộ quá trẻ tuổi đi vào Ủy ban hoạch định chính sách, chính là rót một nguồn huyết dịch mới lạ vào Ủy ban hoạch định chính sách dáng vẻ già nua nặng nề, lại làm cho rất nhiều người trẻ tuổi thấy được hi vọng trên con đường làm quan.

Tiếng vỗ tay rất hân hoan, cũng là thứ để thể hiện tinh thần phấn chấn của người trẻ tuổi.

Tiếng vỗ tay vẫn chưa dừng lại, Viên Đồng Tài còn nói thêm: "Đồng chí Dương Tử Hiên, mời lên đây!"

Dương Tử Hiên từ trên đài chủ tịch đứng lên, gật đầu giơ tay về hướng đồng liêu bốn phía, sau đó mới mỉm cười ngồi xuống.

Trên đài, Dương Tử Hiên và Viên Đồng Tài nắm tay nhau, phóng viên đằng sau phòng họp chụp lại màn nắm tay này.

Tuy Dương Tử Hiên xếp hạng phó chủ nhiệm khá thấp, nhưng Dương Tử Hiên được phân công quản lý ngành mẫn cảm nhất, được hội nghị thường vụ ủy ban tỉnh đồng ý —— cải cách xí nghiệp nhà nước.

Không ai dám xem thường Dương Tử Hiên.

Bởi vậy, không có phó chủ nhiệm nào vắng mặt trong hội nghị có hương vị nghênh đón hôm nay.

Nhìn xuống dưới đài, tuy mọi người đều mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng tâm tính người khác nhau, không biết những người này nghĩ gì, Dương Tử Hiên bình thản ung dung, không hề chớp mắt, phát biểu một phen ngôn luận, đương nhiên cũng chỉ là những lời nói khách sáo trong quan trường.

Dương Tử Hiên được phân công quản lý cải cách xí nghiệp nhà nước, đã làm cho rất nhiều người đỏ mắt, nếu như ở nơi công khai loại này, tuyên bố nội dung công tác cụ thể của mình, chỉ sợ sẽ lưu lại tưởng tượng cho rất nhiều người, đến thời điểm hắn phổ biến chính sách, sẽ cản trở hắn.

Dương Tử Hiên đọc xong diễn thuyết, rất nhiều người trẻ tuổi đều cảm thấy hơi thất vọng, vốn tưởng rằng người trẻ tuổi phó chủ nhiệm Dương Tử Hiên này có thể có cử động mới, nhưng nghe lời hắn nói, vẫn chỉ là lời lẽ tầm thường.

Khóe miệng mấy phó chủ nhiệm lại lộ ra vài tia trào phúng, bọn hắn cũng cho rằng Dương Tử Hiên sẽ có giải thích và cách nghĩ không giống người thường, ai ngờ lại là người bình thường rồi.

Hừ! Dương Tử Hiên, cũng không gì hơn cái này!

Dương Tử Hiên cũng chú ý tới dáng tươi cười khinh thường trên mặt mấy phó chủ nhiệm, khóe miệng Dương Tử Hiên cũng nở nụ cười, hắn muốn làm tê liệt những người có khả năng chế tạo chướng ngại cho hắn.

Ủy ban hoạch định chính sách là nơi trực tiếp cung cấp quyết sách cải cách cho lãnh đạo ủy ban tỉnh, có thể trực tiếp ảnh hưởng đến phương hướng phát triển kinh tế toàn bộ tỉnh, người có thể làm phó chủ nhiệm ở bên trong này, tự nhiên đều là người ngồi chức quan cao và cao ngạo.

Viên Đồng Tài nhìn Dương Tử Hiên, cũng cười cười, hắn là chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, cũng là nhân vật quan trọng trực tiếp ảnh hưởng đến ủy ban tỉnh, cách cán bộ cấp tỉnh bộ cũng chỉ một bước ngắn.

Lần này cũng là Viên Đồng Tài và Thạch Phong Tín cạnh tranh chức vụ Quan Quang Cốc lưu lại, hắn đã nghe nói qua nhiều về sự tích người trẻ tuổi này, nhưng cũng hiểu được câu nghe danh không bằng gặp mặt.

Xem ra vẫn là đồn bậy.

Dương Tử Hiên lên tiếng xong, về sau, chính là Viên Đồng Tài thông báo công tác trọng điểm ở Ủy ban hoạch định chính sách sắp tới, không khí hội nghị cũng bắt đầu trở về không khí bình thường.

Dương Tử Hiên lấy quyển vở ra, bắt đầu đặt bút viết, nhưng lại suy nghĩ đủ mọi loại việc.

Trần Chí Ôn kỳ vọng rất lớn đối với việc hắn đảm nhiệm phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, Viên Đồng Tài ở Ủy ban hoạch định chính sách trong thời gian rất lâu, cho dù cùng Thạch Phong Tín cạnh tranh phó chủ tịch tỉnh thất bại, Viên Đồng Tài cũng có thể có thể đảm nhậm bí thư thị ủy, hoặc là đảm nhiệm chức vụ trợ lý chủ tịch tỉnh.

Cũng có rất nhiều người theo dõi vị trí chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách này.

Tư tưởng Trần Chí Ôn là hi vọng Dương Tử Hiên thông qua phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách để quá độ, sau đó trực tiếp tiếp nhận vị trí chủ nhiệm của Viên Đồng Tài, chấp chưởng túi khôn cải cách chính sách cho toàn bộ tỉnh.

Độ khó trong này cũng không nhỏ.

Hiện tại Dương Tử Hiên chỉ là cán bộ cấp phó sở, muốn vượt qua mấy phó chủ nhiệm cấp chính sảnh thâm niên, leo lên vị trí chủ nhiệm, độ khó rất lớn.

Dương Tử Hiên phải lấy được chiến tích, ngoài ra chiến tích phải đủ để đạt tới mục đích này.

Muốn làm Ủy ban hoạch định chính sách thực hiện chính sách của mình, đầu tiên phải quét sạch những tiểu quỷ gây trở ngại, nhất định phải làm kinh sợ chút tiểu quỷ kia.

Mà Dương Tử Hiên ngồi trên vị trí thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, phó sở trưởng sở giám sát, rất dễ dàng tạo thành lực uy hiếp đối với người khác.

Nghĩ tới đây, mạch suy nghĩ của Dương Tử Hiên bắt đầu chậm rãi thông suốt.

Trên quan trường, phải thận trọng, lĩnh ngộ ý tứ và phương hướng trung ương, đây là chuyện cực kỳ quan trọng, một người không hiểu được cách lĩnh ngộ tinh thần và phương hướng văn bản tài liệu trung ương, sẽ không thể đi xa ở trong quan trường.

Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì nhiều cán bộ tinh thông cách sử dụng thủ đoạn như vậy, hết lần này tới lần khác, lại cả đời vẫn chỉ là một cán bộ cấp khoa cấp ban.

Dương Tử Hiên có trí nhớ đời sau, cái này có thể trợ giúp hắn phán đoán chính xác hướng gió ở trong quan trường, tuy chưa đầy đủ, nhưng có thể nắm chắc thuỷ triều chính sách, xem như Dương Tử Hiên đã chiếm hết tiên cơ.

Phan Trường Hải là phó chủ nhiệm cấp chính sảnh thâm niên, lúc trước còn đảm nhiệm qua thị trưởng thành phố, thời điểm đang xây dựng Ủy ban hoạch định chính sách, bởi vì công tác kinh tế địa phương xuất sắc, được điều nhiệm đến phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, phân công khối nội dung quản lý xí nghiệp thuộc tỉnh.

Lần này ủy ban tỉnh định tính cải cách xí nghiệp nhà nước là công tác trọng điểm, Phan Trường Hải lập tức liền thấy được mùa xuân trên con đường làm quan.

Chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh khẳng định phải nể trọng phó chủ nhiệm hắn, chỉ cần được Hoàng Văn Thanh chủ tịch tỉnh thưởng thức, hắn có thể tựa như thư ký trưởng ủy ban tỉnh Trương Ôn, một phát bay lên trời, lúc ấy còn đối ẩm một đêm cùng bà vợ trong nhà.

Ai biết lại thay đổi bất ngờ, Dương Tử Hiên, cái tên khách không mời này lại chạy đến.