Em Là Người Của Tôi

Chương 105: Kết ngoại truyện (OE)




-Châu Vy cảm ơn em, cả, ơn em đã luôn ở bên cạnh anh.

Ưng Ngoặc nắm tay Châu Vy, mặt đối mặt ánh mắt anh như có chút hối lỗi và giọng nói cũng có chút gì đấy khác thường.

Châu Vy không đáp, điện thoại Ưng Ngoặc bỗng reo lên. Là Mỹ Mỹ đối thủ trên màn ảnh của Châu Vy cũng là một trong những người tình 'nặng ký' nhất của Ưng Ngoặc. 

Ưng Ngoặc vội tắt máy nhưng Mỹ Mỹ vẫn cố chấp điện mãi, 

-Anh nghe đi,

Châu Vy nói một câu rồi lạnh lùng bỏ đi.

Ưng Ngoặc nhất máy:-Alo?

-Ngoặc anh đang ở đâu đấy, em tìm anh mãi

Ưng Ngoặc không trả lời chỉ lạnh lùng nói một câu chúng ta kết thúc đi, anh định dập máy nhưng Mỹ Mỹ vẫn không ngừng hỏi tại sao, cô làm sai gì ư? anh nói đi cô sẽ sửa.

-Chúng ta kết thúc vì tôi không yêu em, ngay từ đầu đã không yêu em.

-Ngoặc đừng mà, Ngoặc đừng bỏ em.........


Ưng Ngoặc không muốn dây dưa với Mỹ Mỹ nữa anh không muốn tổn thương Châu Vy nữa. Anh càng tổn thương cô, càng làm cô đau khổ anh càng nhận ra mình cũng đau khổ như vậy. Anh càng sợ mất cô hơn, anh sợ cô lạnh lùng không quan tâm anh nữa.

Ưng Ngoặc tắt điện thoại rồi đi lại ghế ngồi cạnh Châu Vy.

... Vài tháng sau~

Thỉnh thoảng Ưng Ngoặc hay nhớ lại những việc đã từng tổn thương Châu Vy và những lời nói như sát muối vào tai của mình thì Ưng Ngoặc lại cảm thấy có lỗi.

Ưng Ngoặc hôn lên tráng Châu Vy, anh lấy tay vuốt vài sợi tóc cô

-Anh xin lỗi, anh sợ bản thân mình không xứng với em.

Châu Vy ngước mắt lên nhìn anh, coi nở nụ cười tỏa nắng, nụ cười trong vắt và tạo cho đối phương cảm giác ấm áp. Đôi mắt to tròn cô như biết cười cứ thế mà tha thứ và thông cảm cho anh.


-Anh biết tại sao em lại tha thứ cho anh không?

-Tại sao?

Ưng Ngoặc hỏi lại

-Vì em yêu anh. Yêu nên tha thứ, nhưng em tha thứ không có nghĩa là sẽ không đau lòng.

Ưng Ngoặc khum người xuống ôm chặt lấy Châu Vy, miệng liên tục xin lỗi.

-Nhưng đừng nói rằng anh không xứng với em, vì em biết cảm giác ấy. Điều tồi tệ nhất trong tình yêu là cảm giác không xứng với người đấy, cảm giác trời mưa to muốn đến đón cô ấy nhưng đến cả ô cũng không có.

...

---------------

Hôm nay là 18/5/2020 rồi, chính thức khép lại tác phẩm " EM LÀ NGƯỜI CỦA TÔI "

Đầu tiên mình muốn nói: Cảm ơn! Và

Xin chào mọi người,quả là một thời gian dài nhỉ! Chúng ta đã đi cùng nhau một khoảng thời gian khá dài, Thật sự mình muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến mọi người đã đọc và ủng hộ mình trong thời qua!


Hôm nay ngày 02/05/2020 mình đã hoàn thành toàn bộ bản thảo cũng như tác phẩm EM LÀ NGƯỜI CỦA TÔI....Nhưng thật ra sau đó cũng có một vài chỉnh sửa và cập nhật sau đó.

Kết thúc thật rồi, cảm giác lúc này của mình là có chút luyến tiếc, có chút hụt hẫng nhưng cũng có chút thoải mái do cuối cùng cũng có thể hoàn toàn chú tâm vào việc học và cũng có chút mong đợi. Mong đợi lời phản hồi và cảm nhận của mọi người về EM LÀ NGƯỜI CỦA TÔI.

CÓ GÌ ĐÓNG GÓP HAY Ý KIẾN, CẢM NHẬN NHƯ THẾ NÀO MÌNH RẤT MONG MỌI NGƯỜI ĐỂ LẠI DƯỚI BÌNH LUẬN. MỘT LẦN NỮA CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ ĐIỀN CHÍNH QUỐC TRONG THỜI GIAN QUA. AI ĐỌC ĐẾN CUỐI RỒI HÃY ĐỂ LẠI CHO AD MỘT CMT ĐỂ CÓ ĐỘNG LỰC ĐỂ HOÀN THÀNH NỐT BỘ " HÔN NHÂN CỦA TÔI " NỮA NHA!