Đừng Hòng Trốn

Chương 3: Ăn tối




Điện thoại Minh Du lại sáng lên, là Minh Lục gọi đến:” Bà cô ơi, em xong chưa. Hội của anh ra ngoài ăn tối em nhanh chuẩn bị đi cùng với anh”

“Anh đi chung với Hội dẫn em theo không phải rất kì quái sao. Em đi ăn với mấy bạn chung phòng cũng được”

“Làm quen bạn mới rồi sao! Dẫn bạn em cùng đi đi”

“Sao em không biết anh hào phóng thế nhỉ”

“Nhớ dẫn theo bạn của em, dù sao lần này là hội trưởng bọn anh trả tiền không cần phải lo”

Minh Lục nói xong liền tắt máy, không cho cô thời gian phản kháng. Hội trưởng của anh không phải là người tên Nhâm Dạ sao.

Giản Tâm Di hiếu kì hỏi:” Người gọi cho cậu là học trưởng Minh sao?”

“Ừm, anh ấy bảo muốn rủ mọi người cùng đi ăn tối. Các cậu có muốn đi không?”

Khả Ninh ngập ngừng hỏi:” Cậu có chắc là anh ấy muốn rủ bọn mình đi cùng chứ?”

“Là hội anh ấy tổ chức tiệc tối nên càng đông càng vui”

Giản Tâm Di nhào đến ôm cô một cái:” Du Du cậu chính là tiểu thiên sứ của mình. Không những có thể gặp phó hội trưởng còn có thể ăn cùng với anh ấy. Yêu cậu mất thôi”



Minh Du đẩy cô nàng ra:” Được rồi mau đi thay đồ đi, với lại mình là gái thẳng không thể yêu đương với cậu”

Anh gửi địa chỉ cho cô, bọn cô nhanh chóng tìm được nhà hàng. Minh Lục đã ở trước cửa đợi

“Chào học trưởng ạ”

“Chào các em. Mau vào trong đi”

Minh Lục và cô đi ở phía sau, anh nói nhỏ:” Em mới vào trường đã đi cùng một tên nhóc chú thím có biết hay không?”

Khẽ lườm anh một cái:” Cậu ấy là nữ, bạn cùng phòng của em”

Mắt anh khẽ liếc qua cô, ánh mắt như muốn nói. Để coi mày lừa ông đây đến bao giờ.

Bước vào phòng bao, đã có mười người đang ngồi:” Lão Lục khá quá nha, mới đây dẫn nhiều em gái đến như vậy”

“Triều Vũ cậu mau im miệng đi. Đây là em gái ông đây cùng bạn của nó”

Chỉ là đi ăn tối nên cô ăn mặc rất thoải mái, áo phông cùng với quần legging, mái tóc đen dài buộc gọn phía sau

Bốn người bọn cô chào hỏi sơ qua liền ngồi xuống một góc, hôm nay đi ăn ké đã có Minh Lục làm công tác xã giao bọn cô chỉ cần tập trung ăn mà thôi



Giản Tâm Di ghé sát tai cô nói:” Cậu nhìn thấy góc trên bên trái không. Đó là hoa khôi trường chúng ta Mộc Tư Tư, chính là người bị học trưởng Nhâm Dạ từ chối”

Minh Du đưa mắt nhìn lướt qua cô ấy. Không hổ danh hoa khôi rất xinh đẹp, chiếc váy cô ấy mặc cũng rất đẹp

Một bóng người cao lớn lướt qua chỗ cô đi đến vị trí trên cùng, anh khoác áo ra sau ghế ngồi xuống. Như xác thực suy nghĩ của cô Minh Lục lên tiếng:” Lão đại cậu đến trễ, phải chịu phạt”

Âm thanh trầm thấp vang lên:” Tôi tự phạt một ly. Mọi người cứ thoải mái ăn uống, hôm nay tôi mời”

Âm thanh hoan hô vang vọng trong phòng bao. Minh Du không biết đã nhìn anh bao lâu, ly rượu kề bên môi anh ngửa đầu uống hết, hầu kết khẽ lăn. Rất quyến rũ. Tóc rất sạch sẽ, màu đen vốn có rất hợp với khuôn mặt anh. Lần đầu tiên cô không thể bắt bẻ một chút gì từ người đàn ông trước mắt này

Giản Tâm Di điên cuồng kéo tay áo cô:” Du Du là Nhâm Dạ học trưởng, thật sự là anh ấy. Đẹp trai quá”

“Mình biết. Mau thu lại biểu cảm mê trai trên mặt cậu, hôm nay chúng ta chỉ đến ăn ké. Cậu muốn làm quen thì sau này xin gia nhập Hội Sinh Viên đi”

“Được rồi. Mình quyết tâm vào Hội Sinh Viên các cậu đừng ai ngăn cản mình đi tìm tình yêu”

Hiển nhiên câu nói này chỉ đủ cho bốn người các cô nghe. Người theo đuổi đại thần có lẽ gần hết nữ sinh trong trường này đi

Mặc dù rất muốn ngắm nhìn đại thần trong truyền thuyết nhưng các cô biết hôm nay không phải lúc. Tận lực giảm sự chú ý, bốn người họ chỉ cúi đầu ăn.

Ánh mắt Nhâm Dạ khẽ lướt qua góc bốn người họ, không ai biết anh nghĩ gì. Chỉ thấy anh chậm rãi thu hồi ánh mắt, mân mê ly rượu trong tay.