Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1703




Chương 1703

Khi Khương Tuyết Nhu nghe anh nói lời này, càng thêm tuyệt vọng, “Thật ra tôi không lo lắng cho bản thân. Tôi chủ yếu là lo lắng cho hai đứa nhỏ.”

Nguyễn Nhan từ chối, “Anh và Thang Nhược Lan đột nhiên không kết hôn, sau đó lại hẹn hò với tôi, chuyện đó mà lan ra, người ngoài sẽ nghĩ tôi là người như thế nào, nói tôi là tiểu tam, ngành giải trí kiêng kỵ nhất điều này, tôi muốn gây dựng sự nghiệp của mình một cách tốt đẹp.”

Khuôn mặt tuấn tú của Quý Tử Uyên đột nhiên giống như đông cứng, “Cô trước tiên có thể không công bố, còn có tôi tạo áp lực, ai có thể dám viết xấu về cô.”

“Quý Thiếu, anh bây giờ theo đuổi tôi thì đương nhiên nói nghe hay rồi, chơi với tôi xong rồi, ai biết anh có còn muốn bảo vệ tôi nữa hay không? Lúc Bùi Mạc Thần theo đuổi tôi, còn nói những lời ngọt ngào hơn anh, tôi chính là đã bị rắn cắn, mười năm còn sợ dây thừng. Cuối cùng tôi cũng đã làm việc chăm chỉ dựa vào bản thân mình cho đến ngày hôm nay, tôi hiểu một sự thật rằng tình yêu không thú vị bằng sự nghiệp, tiền trong tay mình mới thực sự thuộc về mình.”

Điều mà Nguyễn Nhan nói là người chính trực, thẳng thắng, tự tin, nhìn thấu thiên hạ, nhưng làm cho Quý Tử Uyên sửng sốt, tức muốn chết.  “Nguyễn Nhan, cô không biết tốt xấu là gì,cô có tin hay không cô cự tuyệt tôi, tôi sẽ không cho cô có sự nghiệp thành công.”

“Tôi không thể tạo dựng sự nghiệp trong làng giải trí, tôi không biết làm gì khác sao, tôi chỉ có thể làm diễn viên thôi sao?”

Nguyễn Nhan cho biết cô sống thoải mái và ấm cúng, thực sự cô không quan tâm mình phải làm diễn viên, dù sao cô cũng từng đỗ M và BA tại một trường đại học danh tiếng hàng đầu thế giới, và từng quản lý công ty, lập nghiệp thực sự đối với cô không hề khó.

Quý Tử Uyên bị sự tự tin của cô làm cho sửng sốt, “Cô tốt nghiệp đại học bình thường, có phải là đang nói quá không?”

Nguyễn Nhan: “Bởi vì ít đọc sách nên không biết trời cao đất rộng.”

Quý Tử Uyên giễu cợt, “Tôi hiểu được rằng, cô không muốn kết giao với tôi.”

“Tôi đã nói anh không phải món ăn hợp khẩu vị của tôi.” Nguyễn Nhan vô tội nói ra sự thật.

“Được rồi, Nguyễn Nhan, cô có gan lắm.”

Quý Tử Uyên cuối cùng cũng cúp máy, sau khi cúp máy, anh tức giận đạp cửa căn hộ của cô.

Người hàng xóm ở đối diện nhìn thấy anh sợ đến mức vội vàng bước vào thang máy, áo quần chỉnh tề, nhìn là người đàng hoàng mà sao giống như con chó, tính tình hung hăng, đúng là dọa người ta sợ khiếp.

Quý Tử Uyên trầm giọng cười sau khi ra khỏi thang máy.

Sau hơn 30 năm, đây lần đầu tiên anh nghiêm túc tìm một người phụ nữ nhưng lại bị từ chối.

Nguyễn Nhan, Nguyễn Nhan, anh đã nhớ.

Nếu anh không lấy được người phụ nữ này, anh sẽ không còn là họ Quý.