Diệp U hẹn nói chuyện đầu tư với Chu Quyết ở phòng trà của sơn trang sáng hôm sau.
Chu Quyết mới từ nước ngoài trở về, có rất nhiều việc trên tay, tuy nhiên xét thấy bà cụ Vạn hiện tại cần người làm bạn, anh cũng ở trong sơn trang thêm vài ngày. Diệp U đoán chắc anh đang làm việc trong sơn trang, rất thân thiện nhắc nhở anh: “Sơn trang sẽ ngắt mạng lúc 10 giờ tối.”
Chu Quyết không ngạc nhiên khi nghe vậy, dường như đã biết từ lâu. Anh nhìn Diệp U cười nói: “Nhưng 4 giờ sáng hôm sau có internet phải không? Tôi có thể dậy lúc 4 giờ.”
Diệp U: “……”
“Tôi thấy các anh thức dậy lúc 4 giờ sáng đúng là hơi phản nhân loại.” Hay là do nhân loại tiến hóa xong nên không cần ngủ?
Chu Quyết nhướng mày rất hứng thú, hỏi cô: “Còn ai dậy lúc 4 giờ sáng?”
“Tiểu…… Lục tiên sinh đó.” Diệp U khẩn trương sửa lại lời.
Chu Quyết trầm ngâm gật đầu, không nói gì.
Sáng hôm sau, Diệp U cầm tài liệu đã chỉnh sửa kỹ càng, gặp mặt Chu Quyết đúng hẹn ở phòng trà. Trong thời gian này, cô có một số ý tưởng mới cho game, cốt truyện chính đã được điều chỉnh và sửa đổi cho phù hợp, cô tích hợp những ý tưởng này và điểm chính của game với nhau, trò chuyện với Chu Quyết cả buổi sáng.
Sở dĩ game này đắc tiền như vậy là vì họ muốn đạt được sự xuất sắc trong mỗi mắt xích. Lúc trước tuy 《Dữ Thần》 gây được tiếng vang lớn, nhưng do hạn chế về tài chính và kinh nghiệm, họ vẫn còn rất nhiều tiếc nuối và ý tưởng không thực hiện được. Lần này tạo ra 《Dữ Quân》 hoàn toàn mới, cho dù là cấu trúc thế giới, cốt truyện của nhân vật, lồ ng tiếng và âm nhạc, mô hình và hội họa, họ cố gắng trở nên tốt nhất.
“Đây là năm nhân vật nam chính trong game của chúng tôi, các diễn viên lồ ng tiếng đều là giáo viên có kinh nghiệm phong phú. Về nhạc của game, chúng tôi mời thầy Trình Cảnh, người rất am hiểu cổ nhạc, trước đây anh ấy từng làm nhạc phim cho bộ phim múa rối cổ nổi tiếng, tôi có liệt kê trong tài liệu này.” Diệp U mang theo máy tính, ngồi ở bàn dài với Chu Quyết trong phòng trà.
Chiếc bàn dài này vốn dùng để uống trà, nhưng bởi vì đủ rộng nên cũng tiện cho các cuộc họp.
Chu Quyết xem tài liệu của cô, gật đầu nói: “Hôm qua tôi đã thử chơi trên điện thoại di động mà cô đưa, đồ họa và cốt truyện, bao gồm cả âm nhạc đều rất tinh xảo, coi như là một Otome game chất lượng rất cao trên thị trường.”
Diệp U nhìn anh đầy mong đợi, chờ anh nói tiếp.
Chu Quyết bấm vài cái trên máy tính, màn hình dừng lại ở trên một nam chính trong game nào đó: “Sao tôi cứ cảm thấy, nam chính này rất giống Lục tiên sinh nhỉ?”
Diệp U: “……”
Trước đây Tiêu Tư Thành từng nói, người giấy yêu thích nhất của cô là kiểu như Lục Tẫn. Lời này không sai, vì thế khi giả thiết nam chính, cô nhất định sẽ làm mẫu người mà mình thích, nam chính này cũng là nhân vật chính trong giai đoạn đầu.
Lục Tẫn vốn là người đàn ông hoàn hảo theo đúng thẩm mỹ của Diệp U, Chu Quyết cảm thấy nhân vật này tương tự Lục Tẫn cũng không có gì lạ.
“Trùng hợp đó, ha ha.” Diệp U cười gượng hai tiếng, “Lục tiên sinh quả thật đúng là kiểu người này. Năm nhân vật nam chính của chúng tôi thật ra dựa trên thẩm mỹ chủ đạo của phụ nữ ngày nay, năm kiểu khác nhau, luôn có một kiểu họ thích.”
Để lời nói của mình nghe có sức thuyết phục hơn, cô lấy một nam chính khác làm ví dụ: “Anh xem cái này, Vương gia bá đạo, trên thực tế tương ứng với tổng giám đốc bá đạo, sếp Chu có thấy giống mình không?”
Chu Quyết dường như nghe được chuyện thú vị, hơi nhướng mày, đuôi mắt hẹp dài mang theo chút ý cười nhìn cô: “Tôi là tổng giám đốc bá đạo?”
“Ừm…… Nếu phân loại một cách đại khái, anh quả thật thuộc về tổng giám đốc bá đạo. Tuy nhiên các tổng giám đốc bá đạo cũng khác nhau, có thể chia nhỏ thành rất nhiều nhánh.”
Đề tài này có vẻ mới mẻ đối với Chu Quyết, ý cười trong mắt anh càng sâu: “Con gái các cô phân loại thật chi tiết.”
“Dĩ nhiên.” Diệp U mỉm cười gật đầu, “Không giống đàn ông các anh, chỉ cần trẻ tuổi và xinh đẹp là được.”
Ánh mắt Chu Quyết chuyển động, trong mắt hiện lên sự hài hước. Sau khi lời nói ra khỏi miệng, Diệp U mới sửng sốt nhận ra mình đã nói gì.
Sớm muộn gì cô cũng bị cái miệng hỏng bét của mình làm hại :)
“À cái đó, khụ khụ.” Diệp U ho khan hai tiếng theo tính chiến thuật, vội vàng tìm cách bổ sung, “Đương nhiên tôi không ám chỉ toàn bộ đàn ông, nhìn sếp Chu không giống loại người này.”
Chu Quyết cụp mắt khẽ cười, đẩy kính trên sống mũi, ngẩng đầu nhìn Diệp U: “Không sao, cô nói không sai, đàn ông quả thật thích trẻ tuổi và xinh đẹp.”
“Ồ…… Ha ha ha.” Sếp Chu thành thật quá.
Ngoài tình tiết nhỏ này, cuộc trò chuyện giữa hai người diễn ra rất thuận lợi. Chu Quyết nói sẽ để đội ngũ của công ty tiến hành đánh giá game này, cô sẽ được thông báo ngay khi có kết quả.
Diệp U có thể cảm giác được ý định đầu tư của Chu Quyết tương đối cao, tuy nhiên đánh giá của công ty cũng là một quá trình cần thiết, vì thế cô sảng khoái đồng ý: “Được, tôi chờ tin tốt của sếp Chu.”
Chu Quyết đưa tay bắt tay cô: “Rất mong được hợp tác.”
Bây giờ đã gần trưa, Diệp U thu dọn máy tính mang theo, chuẩn bị về phòng. Chu Quyết đi ra ngoài cùng cô và hỏi: “Buổi chiều cô Diệp có bận chuyện gì không? Không biết có thể nhờ cô Diệp dẫn tôi đi tham quan trong sơn trang hay không?”
Diệp U ôm máy tính, có chút sửng sốt: “Buổi chiều tôi sẽ đi tìm Lục tiên sinh để gắn xếp gỗ.”
“Gắn xếp gỗ?” Chu Quyết nhìn cô hơi ngạc nhiên, “Lục tiên sinh còn thích cái này?”
Diệp U gật đầu: “Anh ấy giỏi lắm, trong phòng có rất nhiều xếp gỗ mộng và lỗ mộng, hầu hết do anh ấy tự làm.”
Trong thời gian này, Diệp U thấy Lục Tẫn làm không ít nghề mộc, dụng cụ khá đầy đủ, nếu không có chuyện gì, nhìn anh đánh bóng đồ gỗ có thể giảm căng thẳng.
Cô vừa nói vậy, Chu Quyết có vẻ càng hứng thú: “Tôi cũng hiểu biết một chút về mộng và lỗ mộng, không biết có thể đi cùng cô chiều nay hay không?”
“Được mà, nếu Lục tiên sinh đồng ý thì tôi không có ý kiến.”
Chu Quyết cười nói: “Chiều nay tôi sẽ chờ cô bên ngoài Ngưng Hương Viện, chúng ta cùng đi tìm Lục tiên sinh.”
“Ừ.”