Đô Thị Trọng Sinh Vị Vua Trở Lại

Chương 46: Một Phen Dậy Sóng




Đứng trước cửa công ty, gương mặt thanh tú của A Hân vì lo lắng mà khó nhìn hơn mấy phần.

Giám đốc đi đâu đến giờ vẫn không tung tích, điện thoại cũng không mang theo. Khoảng 2 tiếng trước cô còn nhận được một cuộc gọi nặc danh , người đàn ông đó nói đã bắt giám đốc đi nếu muốn chuột người thì mang tiền đến căn nhà hoang trên đường Đông Châu, vừa nghe tin tay chân A Hân liền bũn rũn không còn nghĩ được cái gì.

Báo công an không được mà ngồi chờ cũng không xong.

Khoảng 5 phút sau, một chiếc xe Ferrari màu đỏ quen thuộc dừng lại. Bước xuống xe là một người đàn ông mặc sơ mi trắng , cổ áo tùy ý mở ra phóng túng nhưng đầy vẻ mê hoặc. Đôi mắt lạnh lùng được giấu sau lớp kính mỏng,khoé môi nhếch nhẹ mang theo vài nét kiêu ngạo.....dường như mọi thứ đều không ở trong mắt của Lăng Dạ.

Nam Cung Nguyệt mở cửa, bước ra dưới ánh mắt ngỡ ngàng của nhiều người.

A Hân nhìn giám đốc an toàn trở về cùng một người đàn ông thì khoé môi câm nín, một câu cũng không nói thành lời.

Lăng Dạ liếc nhẹ cô một cái rồi lạnh nhạt cất bước vào trong. Nam Cung Nguyệt mím chặt môi, ngẩng đầu lên đi theo sao !

Trên người Nam Cung Nguyệt là áo vest của Lăng Dạ, điều này không khỏi làm cho mọi người nghĩ cô và Lăng Dạ là một đôi. Hai người vừa đặt chân vào công ty đã khiến nhiều ánh mắt dồn dập nhìn, có ái mộ cũng có tò mò.....

Nam Cung Nguyệt có chút không biết phải làm thế nào. Tình huống này cô vẫn chưa có trải qua nên có chút khó xử , xoay đầu nhìn A Hân không được tự nhiên nói :" Giúp tôi pha một ly cà phê!"

Lúc này A Hân mới bừng tỉnh vội vàng gật đầu.

Lăng Dạ mắt lạnh nhìn tới, nhiệt độ trong phòng chợt hạ xuống mức thấp nhất. Nghiêng đầu nhìn lại, Lăng Dạ hờ hững nói :" Ở đây thuê người đến làm việc hay đến nhiều chuyện ?"

" Chúng tôi làm ngay." Bị giọng nói lạnh lùng của Lăng Dạ cảnh cáo toàn bộ nhao nhao cúi đầu làm việc.

.........................................

Trong phòng làm việc.

Mọi khi tâm trạng của Nam Cung Nguyệt rất dễ chịu, không biết sao hôm nay cô lại không muốn ở trong căn phòng này..... nó có gì đó khiến tâm của cô nặng nề đến khó thở. Bầu không khí im lặng đến nghẹt thở thật muốn giết người !!

" Tình hình công ty như thế nào rồi ? Việc thu mua cổ phiếu có gặp trở ngại gì không ?"

Mãi một lúc sao Lăng Dạ mới lên tiếng.

Rốt cuộc Nam Cung Nguyệt cũng buông bỏ được gánh nặng trong lòng, nếu bầu không khí này còn tiếp diễn chắc chắn khiến cô hồi hộp đến chết a. Đứng dậy, chân dài bước tới bàn làm việc lấy ra một tập hồ sơ màu đỏ rồi quay lại !

" Có gặp một chút trở ngại !"

" Là việc gì?"

" Theo như lời anh nói, tôi đã cho nhiều người mạo danh thu mua tất cả cổ phần rãi rác ở khắp nơi của Hoa Hạ. Tổng cộng có hơn 6 người nặc danh khác nhau đứng ra thu mua, tính tổng kết 6 người này mua được 30% cổ phiếu...bên cạnh đó tôi dùng danh tiếng của công ty chúng ta thu mua được 40% ."

Ngưng một chút, Nam Cung Nguyệt nói tiếp .

" 30% cổ phần còn lại đã bị 2 người phụ nữ mua lấy, người thứ nhất là Mộc Ngân Nhi cô ta mua được không ít hơn 20%, người còn lại vẫn chưa rõ danh tính."

" Mộc Ngân Nhi ?"

" Cô ta đã nhanh hơn tôi một bước. Mua lấy 20% cổ phiếu của nhà họ Lâm !"

Nam Cung Nguyệt lấy ra một tập tài liệu khác, giọng cẩn trọng :" Còn đây, 6% cổ phiếu của công ty Âu Thần không biết làm cách nào đã bị rò rỉ ra bên ngoài ! Tôi vừa hay tin đã lập tức tìm mọi cách giao dịch nhưng vẫn chậm hơn Mộc Ngân Nhi một bước."

" Lại là Mộc Ngân Nhi ?"

" Hiện tại thì Âu Thần đã ngăn chặn lại số cổ phiếu bị rò rỉ kia, hắn vẫn không từ thủ đoạn tìm mọi cách để đoạt lại 6% cổ phiếu từ tay Mộc Ngân Nhi và số cổ phiếu trong tay chúng ta !"

Lăng Dạ trầm mặt.

Những tính toán của hắn điều bị Mộc Ngân Nhi phỏng tay trên, phải chăng hắn quá xem thường người phụ nữ này ?

Vài phút sau, Lăng Dạ mở miệng :" Giá cổ phiếu ngoài thị trường đang chuyển động theo chiều hướng tăng lên, tầm 2 ngày nữa cô hãy đem toàn bộ số cổ phiếu này bán ra.....!"

Nam Cung Nguyệt nhíu mài, có chút không hiểu ý đồ của Lăng Dạ.

" Tại sao ? Giá cổ phiếu chỉ mới bắt đầu tăng vọt, tôi tin tưởng cái giá này còn chưa phải là cao tuyệt đối......vì sao anh lại muốn bán ngay bây giờ?"

Lăng Dạ nở nụ cười nguy hiểm khiến người ta cảm thấy bất an.

" Cô cứ việc làm theo ý tôi, mọi việc tôi đã có chủ ý."

Dù không mấy chấp thuận nhưng Nam Cung Nguyệt đành gật đầu !?

" Trong ngày mai, cô hãy sắp xếp lịch hẹn cho tôi với Mộc Ngân Nhi. Tôi có vài chuyện cần bàn bạc với cô ta !"

" Được, tôi biết !

" Tôi đi trước, nếu có việc gì quan trọng cứ gọi vào số điện thoại riêng của tôi!"

Ánh mắt nghiêm túc gật đầu.

--------

" Giám đốc, người thanh niên khi nãy là bạn trai của chị sao ?"

A Hân nổi lên ánh mắt tò mò.

" Nói bậy, anh ta là Chủ Tịch hội đồng quản trị của công ty này đấy !"

"A...!" A Hân há hốc mồm kinh ngạc.

Tâm trạng đầu tiên là kinh ngạc, tâm trạng thứ hai là sợ hãi...lúc nãy bọn họ đã suy nghĩ thái quá về thân phận của Chủ Tịch có khi nào.....!!

A Hân không dám nghĩ tới, lắc lắc đầu.

Nam Cung Nguyệt nhíu mày, ánh mắt chợt nổi lên ý tứ sâu xa.

" Vì sao anh ta biết tôi ở căn nhà hoang trên đường Đông Châu mà đến cứu nhỉ?"

Đây là điều mà Nam Cung Nguyệt có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra.

" Là anh ta, a không là Chủ Tịch đến cứu chị sao giám đốc?" A Hân giật mình hỏi.

" Phải !"

" Em nhớ rồi, lúc em vào phòng làm việc để kiếm chị thì có nhận được một cuộc gọi đến.."

........

3 tiếng trước tại phòng làm việc của Nam Cung Nguyệt.

' Cốc cốc cốc '

" Giám đốc, chị có ở đây không ?....."

Tiếng gõ cửa và tiếng nói dồn dập của A Hân không ngừng vang lên.

Không có ai lên tiếng, A Hân lo lắng đẩy cửa bước vào trong , nhanh chân đi đến bàn làm việc của Nam Cung Nguyệt để xuống sấp hồ sơ được lưu trữ nhiều thông tin quan trọng của công ty xuống vừa định bước ra ngoài thì chuông điện thoại bàn trên bàn làm việc vang lên.....

Reng..reng..

A Hân có chút quấn quýt cầm điện thoại lên, thì bên kia truyền đến một giọng nói nam nhân lạnh lùng.

" Việc thu mua...."

" Xin hỏi anh muốn tìm ai ?"

Vừa nghe thấy giọng nói lạ lẫm, người nam nhân lập tức biến sắc sắc mặt lạnh đến cực độ :" Cô là ai ? "

" Tôi là Thư ký của Giám đốc Nam Cung!"

Vừa nghe qua, người nam nhân lạnh lùng nói :" Nam Cung Nguyệt đang ở đâu ?"

" Tại sao tôi phải nói với anh ?Anh là ai , muốn cái gì ?" A Hân dồn dập hỏi.

" Cô chỉ cần biết tôi không hại Giám đốc của cô !"

A Hân có chút do dự, còn chưa biết là địch hay bạn lỡ nói ra Giám đốc mà có việc gì hậu quả cô gánh không nổi nhưng mà........

" Khoảng 20 phút trước có một cuộc gọi đến , Lưu Chí là giám đốc của công ty Hoa Thành ông ta làm ăn thua lỗ hoá điên ông ta thừa lúc Giám đốc không phòng bị mà bắt cô ấy đi rồi....hắn ta gọi điện bảo muốn chuột người thì đem 2 tỷ đến căn nhà hoang trên đường Đông Châu...."

" Mẹ nó...."

' Rầm..'

Một tiếng quát lớn kèm theo tiếng đỗ vỡ của vật dụng vang lên bên trong điện thoại.

A Hân suýt chút đứng tim, thở dốc nhìn điện thoại chỉ còn lại tiếng tút tút tút đáng sợ....

------

" Thì ra anh ta biết chỗ là vì Lưu Chí đã tạo ra một sơ hở... nhưng vì sao anh ta lại giận dữ như vậy ?"

Vì tiền?

Đúng, tiền của anh ta ?

Nói đến đây, Nam Cung Nguyệt liền nhớ đến câu nói kia của Lăng Dạ.

Bất cứ ai chạm vào tiền của hắn điều phải chết ??

Bây giờ Nam Cung Nguyệt mới hiểu ý nghĩa của câu nói này !!!

Đây rõ ràng là một người lý trí, quyết đoán và hung ác. Anh ta sẳn sàng giết người nếu như người đó có ý định động chạm vào tiền của anh ta ?? Đây gọi là tham tiền hay là quý trọng tiền bạc?

Nam Cung Nguyệt không khỏi khẩn trương, toàn bộ Hoa Hạ ngày hôm nay nhất định sẽ đồn ầm lên về việc Lăng Dạ chấp nhận cùng người của Tứ gia giao đấu... nhưng kết quả lại khiến lòng người hoang mang tột độ.

Sắp tới Thiên Đô lại một phen dậy sóng.

------