Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ

Chương 421: Đều lóa mắt như vậy!




(Hừm...

Mấy bạn nhắn tin nói mình thời gian này viết chán quá.

Cái này mình cũng không biết nói sao nữa, bởi vì bản thân mình thấy vẫn ổn áp đối với mình!

Mình thì không phải vì làm tác giả mà viết truyện, nên cứ có ý tưởng gì trong đầu thì viết hết ra, chủ yếu để thỏa mãn cái cảm giác đem ý nghĩ của mình khắc họa thành một thế giới truyện giả tưởng mà thôi!

Bản thân mình cũng không có bất kỳ chuyên môn nào trong mảng viết truyện hết, cho nên từ câu cú hay ngữ pháp cũng là loạn biên, ý nghĩa trong câu, đoạn hay chương đều không thể khắc họa rõ nét được.

Nhiều lúc mặc dù thấy mình viết lan man dài dòng đó, nhưng cũng không biết làm sao rút gọn hay chỉnh chu lại được, bởi vì cảm thấy như vậy liền không thể hoàn mỹ đem thứ mình muốn viết bày ra hết.

Nói chung lại...

Mấy bạn đừng nhắn tin nói vụ truyện dỡ nữa, mình cũng có viết hay được bao giờ đâu? haha!)

....................................................................................................................................................................

Nham Kiều bản thân không biết tại sao Giang Yến Ly lại u oán đòi hỏi như vậy, nhưng đã nữ nhân của mình nũng nịu hờn trách, muốn được nuông chiều, hắn thân là trượng phu đương nhiên phải chú tâm đi ôn nhu vuốt ve an ủi tâm tình của nàng.

Vừa đón nhận cùng đáp lại trong ngực Tiểu Tuyết nụ hôn mềm mại ngọt liệm, lúc này Nham Kiều cũng không ngần ngại bao trùm lấy Giang Yến Ly môi đỏ quyến rũ mọng nước, tham lam đem đầu lưỡi tiến vào miệng nhỏ ấm áp của nàng.

Cũng giống với kiều thê Tiểu Tuyết, Giang Yến Ly miệng nhỏ ngoại trừ ấm áp mềm mại bên ngoài, bên cạnh đó cũng mang theo mê người u hương dịu nhẹ, ngọc dịch bên trong bị Nham Kiều không ngừng nhắm nháp.

Ân...hương vị thậm chí có thể so với quỳnh tương ngọc dịch!

Ít nhất tại Nham Kiều đánh giá bên trong chính là như vậy.

Dù sao trên người các kiều thê của hắn rơi xuống bất kỳ một sợi tóc, đối với hắn cũng là báu vật đâu!

Nhất là chiếc lưỡi như thủy xà trơn ướt của nàng không ngừng quấn giao cuốn lấy đầu lưỡi của mình, quyến rũ nhiệt tình để cho Nham Kiều mỗi một lần đều là lưu luyến không muốn rời đi, trầm mê tại bên trong kiều thê vô tận mị lực.

Kiều thê bình thường lộ ra cao quý diễm lệ tựa như tiên nữ lâm trần, nhưng khi đã động tình lại là như vậy quyến rũ yêu mị tựa yêu cơ.

"Ngô ~"

Giang Yến Ly cùng Tiểu Tuyết đồng dạng là như vậy hoàn mỹ.

Từng cử chỉ, từng cái liếc mắt, từng câu nói nũng nịu hờn trách, đơn giản tùy ý như vậy cũng là đủ làm cho Nham Kiều tâm thần chập chờn.

Từ đó thật sâu mê luyến bên trong ôn nhu hương của các nàng.

Chỉ là giọng mũi nhẹ hừ kiều mị phát ra trong lúc dây dưa, cũng đủ để cho Nham Kiều say mê tại trong đó!

Tựa như lúc này...

Giang Yến Ly mị nhãn linh lung khép hờ đón nhận Nham Kiều trên miệng xâm nhập đòi hỏi, dung nhan ngọc lệ nổi lên từng đạo hồng vân dịu nhẹ, tuyết trắng tựa ngó sen cánh tay chống đỡ Nham Kiều lồng ngực.

Yêu kiều linh lung, đẹp khó mà diễn tả!

"..."

Chúc Ngọc Nghiên cùng Loan Loan thật vất vả mới lấy lại tinh thần, từ Tiểu Tuyết nụ cười khuynh thế khuynh thành kia.

Sau đó là kinh ngạc trước sự nũng nịu của Giang Yến Ly khi tại trong ngực Nham Kiều tìm kiếm an ủi, hiện tại lại càng thêm chấn động, nhìn xem hai người cứ như vậy không xem ai ra gì trầm mê trong nụ hôn kéo dài.

Hai sư đồ các nàng không phải vì hai người công khai trước mặt mình hôn nhau mà chấn kinh, ngược lại cảm thấy rất bình thường.

Bởi vì vị này Hắc Lân thành chủ vốn nổi danh như vậy mê luyến nữ sắc, Hắc Lân thành vô số thiếu nữ khi cùng nhau kết bạn đi dạo trong Bắc thành, đều có thể nhìn thấy vị này hùng chủ cùng những thê tử của mình ôn tồn vuốt ve.

Chúc Ngọc Nghiên cùng Loan Loan chấn kinh là bởi vì Giang Yến Ly yểu điệu tư thái, tựa như nhược nữ say tình một dạng trong ngực Nham Kiều.

Giang Yến Ly là ai?

Tại Thiết Huyết địa vực cao cấp tầng thứ bên trong là không ai không biết, không ai không hiểu tồn tại!

Nàng mặt ngoài là Thiết Huyết địa vực đệ nhất mỹ nhân, tựa như một cái yếu đuối mềm mại nữ tử mà thôi.

Nhưng chân thật lại là nắm lấy Mộc Thiên thành phần lớn quyền lực đáng sợ, thủ đoạn thâm sâu cùng huyết tinh, lãnh ngạo để cho đồng dạng là ma đạo xuất thân Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên cũng phải nổi lên kiêng dè chi tâm.

Loại kia thao túng người khác thủ đoạn, thật sự để cho nàng tại nhiều người trong mắt trở nên hết sức đáng sợ .

Nhưng một nữ nhân kiêu ngạo cùng tâm cơ thủ đoạn như vậy, lúc này lại tựa như tầm thường nhược nữ chìm đắm bên trong tình yêu, nũng nịu hướng về tình lang của mình tim kiếm lấy sủng ái cùng vuốt ve.

Khác biệt quá lớn như vậy, để cho dù là Chúc Ngọc Nghiên cái này ma đạo Âm Hậu cũng biểu hiện có phần thất thố!

Ngược lại Tiểu Tuyết mơ hồ hiểu ra điều gì, mỹ mâu nhìn xem Giang Yến Ly hơi u oán thần sắc mà nở nụ cười ý vị thâm trường.

Đối với việc Giang Yến Ly đột nhiên tại trong ngực Nham Kiều nũng nịu đòi hỏi sủng ái, Tiểu Tuyết bên cạnh cũng không có chút nào phiền chán.

Ngược lại bên trong đôi mắt linh lung kia nhiều thêm một phần ý cười, là một nụ cười của người chiến thắng.

Nếu muốn so sánh tài hoa cùng mỹ mạo, nàng cũng không có tuyệt đối tự tin thắng qua Giang Yến Ly.

Nhưng muốn nói về tầm quan trọng tại trong tim của Nham Kiều, nàng lại có thể khẳng định mình vĩnh viễn đứng ở thế bất bại.

Dù là trong quá khứ, ở hiện tại, hay là về sau tương lai cũng như thế!

"Phu quân ~"

Ngay tại lúc này bầu không khí vi diệu, một đạo thân ảnh nhẹ nhàng bước vào đình viện, hướng Nham Kiều nhẹ hô.

Thanh âm mềm mại uyển chuyển tuy có phần lộ ra thanh lãnh, nhưng bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được bên trong nồng đậm quyến luyến cùng tình cảm.

Lại thêm vào giai nhân ánh mắt một mực chắm chú nhìn xem Nham Kiều từ khi bước vào, có thể nhìn ra thân phận của người tới.

Trên thân phủ lấy là màu vàng nhạt phiêu dật nữ tính võ phục, khí chất thanh lãnh cao ngạo bên trong ẩn chứa lấy từng tia từng tia nhu mì cùng ngọt ngào, nhất là một kia đôi linh lung quyến rũ mỹ mâu ẩn chứa lấy kiều mị chi ý càng là mê người như vậy.

Tô Ngọc Hoa trên tay cầm lấy Hắc Lân ảnh vệ đặc thù mật hàm vừa truyền về, thản nhiên đi đến bên cạnh Nham Kiều.

Nàng cũng không quan tâm Chúc Ngọc Nghiên cùng Loan Loan tại nơi này, ung dung khom người tại Nham Kiều trên mặt hôn lấy một ngụm.

Nụ hôn tuy không cuồng nhiệt nhưng lại ẩn chứa vô hạn tình cảm, môi mềm mọng nước lưu lại nơi đó một đạo màu hồng nhạt vết son môi.

Một đôi sáng ngời tựa tinh không ánh mắt mang theo nhu mì cùng vui thích chi ý, thâm tình nhìn chăm chú lấy Nham Kiều.

Tựa như muốn đem hình ảnh của hắn một mực khắc sâu tại tâm khảm.

Nàng yêu hắn, không biết từ lúc nào đã yêu thật nhiều!

"..."

"Có sự tình cấp bách rồi?"

Nham Kiều mỉm cười nhìn xem huệ chất lan tâm Ngọc Hoa kiều thê ánh mắt nhu mì, một bàn tay nắm lấy nàng mềm mại tay ngọc mà nhẹ giọng hỏi, một đầu ngón tay ôn nhu vuốt ve lấy nàng lòng bàn tay da thịt.

Ngọc Hoa tuy bắt đầu luyện võ từ khi còn bé, nhưng một đôi bàn tay trắng noãn luôn như vậy mịn màn tựa như tơ lụa.

Cũng giống với cơ thể của nàng một dạng, da thịt luôn mang theo mê người dịu nhẹ u hương.

Trong ngực Nham Kiều được hắn ôm ấp Tiểu Tuyết cùng Giang Yến Ly, cũng hướng về Tô Ngọc Hoa quăng lấy ánh mắt hiếu kỳ.

Theo như hai nàng biết, hôm nay Tô Ngọc Hoa hẳn là mang theo khuê mật Tử Lam du ngoạn Hắc Lân thành mới đúng.

Hơn nữa sự tình dù cho có quan trọng cũng là Nữ Vệ đội tiến đến thông tri, lần này lại là Tô Ngọc Hoa tự mình mang theo Hắc Lân ảnh vệ mật hàm tiến đến.

Cho thấy chuyện lần này có chút đặc biệt.

Về phần Loan Loan cùng Chúc Ngọc Nghiên...

Sau khi đứng dậy hướng về Tô Ngọc Hoa nhẹ vấn an, liền yên lặng âm thầm đánh giá vị này khác biệt thành chủ phu nhân.

Ấn tượng đầu tiên của hai nàng khi nhìn thấy Tô Ngọc Hoa, đó chính là cảm thấy nữ nhân này thật sự hoàn mỹ cùng xinh đẹp như vậy!

Vị này vừa mới xuất hiện thành chủ phu nhân hoàn toàn có thể được gọi là phong hoa tuyệt đại, xưng là khuynh quốc khuynh thành cùng không quá đáng.

Thậm chí ở một số phương diện nào đó, được gọi là Ngọc Hoa phu nhân còn có thể sánh cùng trong ngực của Hắc Lân thành chủ hai vị họa thế yêu cơ.

Vị này Hấc Lân thành chủ không hổ là Ứng Thương địa vực đệ nhất hùng chủ, ở bên cạnh bất kỳ một vị phu nhân nào đều như vậy lóa mắt.