Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ

Chương 292: Nguyệt Tình 2!




(Hơi đổi gió xíu, cẩn thận!)

.................................................................................................................................................................

Thư phòng bên trong, ánh nến nhu hòa tỏa ra chiếu sáng hai đạo thân ảnh gắt gao dán chặt lấy nhau.

Chỉ thấy một người trong đó cơ thể quyến rũ đến cực điểm, y phục trong suốt để lộ đầy phòng xuân quang, thật chặt rúc vào vòng tay người còn lại, hai khỏa kiều đỉnh nhũ thịt cũng gắt gao ép chặt vào nam nhân cơ ngực.

Hai hạt màu hồng phấn anh đào theo nàng nũng nịu mà như ẩn như hiện, lúc này kiều đỉnh đáng yêu nhô lên, tựa như hai khỏa đáng yêu mật đào nằm trên hai tòa trắng nõn sơn phong.

Nữ nhân y phục đã sốc sếch không chịu được, vốn đã vô cùng khinh bạc áo ngủ theo nam nhân hai bàn tay không ngừng du tẩu vuốt ve, lúc này chẳng biết khi nào đã chạy đến eo thon nơi này, trần như nhộng cơ thể tùy ý dán lấy nam nhân cường tráng thân người!

Giai nhân mị nhãn như tơ, nhìn chăm chú tình lang của mình gần trong gang tất khuôn mặt, da thịt tựa như xuất thủy đồng dạng hồng hào trơn bóng, tóc dài tán lạc phía sau lưng ngọc, toàn bộ cơ thể hoàn mỹ tựa như thế gian trân bảo, triển lộ yêu kiều đến cực điểm.

Nếu như nhìn chăm chú, tại nữ nhân yêu kiều ở giữa hai đùi ngọc thon dài theo cơ thể chuyển động mà như ẩn như hiện một vùng u cốc phì nhiêu, nơi đó hai phiến môi mật sung huyết kẹp chặt, bị bao phủ bởi hết sức kinh người óng ánh mật ngọc, tựa như đồi núi nhỏ béo mập màn thầu đều bị cái này mật dịch bao phủ, ngay cả khe hẹp cùng âm đế cũng khó mà hiển lộ.

Một dòng ngọc dịch theo hai mép đùi ngọc trắng nõn không tỳ vết chảy xuôi, từng giọt từng giọt sền sệt mật dịch không ngừng rơi trên thảm bông, so với bên ngoài mưa lớn cũng không kém đi chút nào.

Càng thêm câu người hơn là, mật dịch đậm đặc từ khe hẹp giữa hai phiến môi mật nơi đầu nguồn hình thành một sợi ngọc dịch kéo dài, triển lộ nữ chủ nhân của mình lúc này có bao nhiêu rung động.

Nam nhân thân hình cao lớn cường tráng, khuôn mặt lạnh lùng cương nghị lại ẩn chứa một loại ôn nhu cùng nuông chiều, hai cánh tay hữu lực ôm lấy nữ nhân cơ thể đã gần như trần truồng trơn bóng.

"..."

Nguyệt Tình hưởng thụ phu quân ấm áp vòng tay, chưa từng có cảm giác an toàn cùng hạnh phúc bao phủ toàn thân của nàng.

Dù cho bên ngoài là giông tố kéo đến, nàng lại không chút nào e ngại lo lắng, non mềm cơ thể dù đã trần như nhộng cũng không cảm thấy bất kỳ một tia lạnh lẽo nào, bao phủ toàn thân nàng lúc này là phu quân khí tức.

Nham Kiều tựa lưng trên tường, yên tĩnh chăm chú ôm ấp lấy trong ngực yêu hắn đến mức không thể tách rời kiều thê, từng tia u hương mê người từ cơ thể quyến rũ không ngừng truyền vào mũi, để cho hắn tâm hồn hết sức vui thích.

Nguyệt Tình yêu thích yên tĩnh chui vào trong ngực hắn hường thụ vuốt ve, đồng dạng hắn cũng hưởng thụ giây phúc yên bình khi trong ngực ôm lấy tuyệt sắc quyến rũ kiều thê.

Cứ như vậy yên tĩnh trôi qua, bầu không khí giữa hai người đã vô cùng nóng bỏng, tựa như lò lửa đồng dạng thiêu đốt.

"Phu quân, Tình nhi không muốn bất cứ thứ gì, chỉ muốn phu quân mãi mãi có thể ôm lấy Tình nhi như thế này!"

Nguyệt Tình cơ thể nóng bỏng trần như nhộng nhẹ nhàng uốn éo chà sát, thanh âm ẩn chứa khó mà nói hết tình ý cùng hạnh phúc ngập nước mỹ mâu tựa như một biển xuân thủy.

"Cái kia còn phải nói sao?" Nham Kiều có chút buồn cười tha nhẹ, trong giọng nói sủng ái chi tình khó mà che giấu:

"Chỉ cần Tình nhi mong muốn, vi phu lúc nào cũng có thể ôm lấy Tình nhi như thế này!"

Có lẽ tại trong những kiều thê của Nham Kiều, Nguyệt Tình chính là người có nội tâm yếu ớt nhất, luôn muốn hắn có thể quan tâm, dù đó chỉ là lời nói cũng đủ để nàng vừa lòng thỏa ý.

Như thế ngọt ngào mềm mại mỹ miều kiều thê, Nham Kiều đương nhiên hết mực quan tâm cùng bảo bộc chăm sóc, không thể để cho nàng cảm nhận bị vắng vẻ, dù cho một tia yếu ớt cũng không được.

Mà Nguyệt Tình đối với hắn lại là vô tận sùng bái, lại là si mê yêu say đắm, để cho hắn hết sức vừa lòng thỏa ý.

Hằng ngày ngoại trừ dành thời gian phê duyệt văn kiện quan trọng, cùng tổng kết toàn bộ Hắc Lân thành tình trạng phát triển, đưa ra hợp lý cũng như phù hợp thay đổi quyết sách.

Còn lại tất cả thời gian rảnh, Nham Kiều luôn dành ra khoảng trống bồi bạn những nữ nhân bên cạnh mình, cùng các nàng tâm tình vuốt ve, cùng các nàng dạo chơi vui đùa, cùng các nàng trò chuyện tâm sự, hay đơn giản là ôm các nàng vào lòng như lúc này đang làm với Nguyệt Tình.

Sinh hoạt cùng nhau luôn luôn nhẹ nhàng ấm áp, không để cho những thứ xung quanh ảnh hưởng đến!

Nham Kiều biết mình vô cùng tham lam, cho nên hắn luôn âm thầm chú ý đến việc làm cho các kiều thê luôn hạnh phúc vui vẻ nhất có thể, để cho các nàng hưởng thụ lấy vui thích khi ở bên với cạnh mình.

Mặc dù luôn biết Tiểu Tuyết cùng Thanh Lân các nàng, hoàn toàn không cần hắn chiếu cố như vậy cũng không oán trách, chỉ cần ở bên cạnh cùng với hắn ngày qua ngày liền đủ để các nàng thỏa mãn.

Nhưng Nham Kiều cũng không hề vì vậy mà vô tâm, qua lo phớt lờ cảm xúc các nàng.

Bởi vì Tiểu Tuyết các nàng là báu vật trân quý nhất của hắn trên thế giới này, cũng là lý do duy nhất làm cho hắn phấn đấu như hôm nay!

Đối với Nham Kiều mà nói, Hắc Lân thành chỉ là phụ trợ phẩm, các kiều thê mới chính là mệnh mạch của hắn!

"Ân, Tình nhi tin tưởng phủ quân, hạnh phúc với phu quân chưa từng bạt đãi qua Tình nhi!"

Nguyệt Tình đương nhiên cảm nhận được phu quân thật tâm thật ý trong lời nói, từ tận đáy lòng dâng lên nồng nặc vui thích cùng ngọt ngào hạnh phúc, trái tim tựa như muốn hòa tan vào phu quân lồng ngực.

Lấy phu quân quyền thế cùng địa vị, muốn nữ nhân nào mà không có, muốn bao nhiêu mỹ nhân ngày đêm hầu hạ mà không được?

Nhưng hắn lại chưa từng xem nhẹ hay qua loa bất kỳ ai bên trong các nàng, luôn chú ý đến từng chút trong sinh hoạt, luôn âm thầm tỉ mỉ mà chiếu cố các nàng cảm xúc, chưa từng làm các nàng thất vọng buồn khổ qua.

Chẳng trách đại tỷ Tiểu Tuyết cùng Thanh Lân tỷ, Đường Dĩnh tỷ, Song Nhi muội muội lại cam nguyện đi theo bên cạnh từ lúc phu quân còn chưa có thành tựu, một mực bên cạnh hết lòng bồi tiếp sưởi ấm cho nhau.

Sau khi vào ở phủ thành chủ, nàng cũng chưa từng nhận lấy lạnh nhạt hay phớt lờ qua dù chỉ một ngày.

Phu quân lúc nào cũng lo lắng bảo bọc cho nàng cùng nữ nhi, chỉ sợ nàng có một chút buồn bã cùng tuổi thân với quá khứ, càng lo lắng nàng không cảm nhận hạnh phúc vui vẻ khi sống bên trong phủ thành chủ.

Nội tâm có vô số mật ngọt lấp đầy, Nguyệt Tình cơ thể trần như nhộng hơi uốn éo quấn lấy Nham Kiều càng chặt, hai tòa đầy đặn to tròn vú thịt trắng nõn cũng theo đó chà sát lên cơ thể của hắn.

Hai bàn tay ngọc non mềm cũng tại trên cơ thể cường tráng của phu quân nhẹ vuốt ve, bởi vì y phúc trên người phu quân sớm đã bị động tình nàng cho làm lộn xộn, chính vì như vậy mà từng khối cơ bắp cường tráng của phu quân hiện tại đã trực tiếp dán chặt với nàng nhục thể.

Nhận thấy kiều thê cơ thể phát nhiệt nóng bỏng, Nham Kiều khóe mặt mang theo cưng chiều nụ cười.

Hắn đột nhiên dùng sức bế nàng cơ thể trắng nõn không mảnh vải che thân lên, sau đó dùng ôm công chúa tư thế đem toàn thân trần trụi, xuân quang lộ rõ nàng đi đến phòng nghĩ bên cạnh.

"Phu quân, Tình nhi muốn phu quân!"

Nguyệt Tình hai cánh tay ôm lấy Nham Kiêu cổ, khuôn mặt tựa ở hắn trên bờ vai, mềm mại môi đỏ mọng nước kề bên tai hắn mà nũng nịu nỉ non, sau đó đổi tư thế dân lên nụ hôn.

"..."

Rất nhanh sau đó, phòng nghĩ liền truyền đến liên tục tiếng thở dốc cùng rên rỉ kiều mị tận sương, để cho bên ngoài hầu hạ các thị nữ mặt đỏ đến mang tai, đôi mắt tràn ngập xuân tình nhộn nhạo!