Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ

Chương 184: Vô đề!




Phủ thành chủ!

Nham Kiều cũng vừa nghe xong trong ngực kiều thê Thanh Lân nói đến tin tức tình huống, hắn chỉ tùy ý cười nói:

"Có chút thú vị!"

Sự thật cũng là như thế, tại trong mắt Nham Kiều loại này có được thực quyền độc lập thành chủ, hơn nữa trong tay còn nắm giữ Diệt Ma trọng binh tới nói, Thiên Tinh đế đô nơi đó tranh đấu cũng chỉ là như vậy mà thôi.

Nguyên nhân sao?

Toàn bộ Thiên Tinh đế quốc đều là rất nhiều tòa thành độc lập tập hợp lại với nhau, do đó toàn bộ Thiên Tinh đế quốc cũng không phải do Thiên Tinh hoàng thất, cũng như đế đô các đại thế gia cùng quý tộc có thể quyết định tất cả.

Vì ma thú hoành hành ở khắp nơi, quân đội của Thiên Tinh đế thành càng không có khả năng tiến đến từng nơi trấn áp thế cục, cho nên mối liên kết giữa các thành với Thiên Tinh đế đô là vô cùng yếu ớt.

Hơn nữa mỗi một thành trì còn tự mình nắm giữ lấy quân quyền độc lập, chính vì thế tiếng nói của Thiên Tinh triều đình cũng như hoàng đế không giống như tưởng tượng cường thế cùng mang tính quyết định.

Nhất là đối mặt với những cái kia siêu cấp đại thành như Hắc Hùng thành, như vậy Thiên Tinh hoàng thất càng là không có cái gì ưu thế cùng giá đỡ để lấy ra, đa số chỉ có thể lợi dụng danh nghĩa, từ xa điều khiển một chút không quan trọng sách lược mà thôi.

"..."

"Hừ...có gì tốt thú vị nha, ngay cả nữ nhân từng cưu mang mình đều muốn từ bỏ để đổi lấy lợi ích, thiếp xem tên kia thiên kiêu Đường Ninh thật là thứ chẳng ra sao cả, còn không bằng đám kia hoàn khố đâu!"

Thanh Lân béo mập bờ mông ngồi tại Nham Kiều trong ngực uốn éo một chút, kiều mị ánh mắt mang theo tình ý nồng đậm lườm lấy nam nhân của mình mà làm ra đánh giá.

Hiện tại nơi này cũng chỉ có nàng đang bồi bạn Nham Kiều mà thôi, cho nên lồng ngực ấm áp của hắn đương nhiên do nàng độc chiếm rồi.

Nếu không thật tốt nũng nịu cùng hắn, một lát sau đó các tỷ tỷ khác liền cùng nàng phân đi thời gian như thế này rồi.

Mặc dù nàng cùng còn lại tỷ muội tình cảm rất tốt, nhưng đối mặt với cơ hội ở riêng một mình với phu quân lại quá mức mê người rồi, nàng trong lòng đương nhiên có chút tính toán nhỏ nhặt.

Thanh Lân tìm một vị trí thoải mái à dừng lại, sau đó tựa lấy khuôn mặt trắng nõn khuynh thành của mình sát vào Nham Kiều lồng ngực, thích ý lắng nghe hữu lực tiếng tim đập của hắn.

Dù đã cùng Nham Kiều đi bên nhau nhiều năm, nhưng nàng vẫn là như vậy dính người bên hắn, chỉ muốn thời gian cứ như vậy dừng lại, để nàng dành trọn cuộc đời quấn lấy hắn.

Nham Kiều nội tâm có chút buồn cười cùng ấm áp, hơi cúi người hôn lấy tiểu kiều thê khuôn mặt non mềm trắng nõn kia một ngụm, thanh âm mang theo ý cười mà nhẹ nói:

"Tên kia đến cuối cùng cũng chỉ là quân cờ của người khác mà thôi, hiện tại kỳ thủ ở sau màn muốn hắn ngã về phía Thiên Tinh hoàng thất, hắn dù cho không muốn cũng phải im lặng cưới cái kia thập công chúa!"

Vừa nói, Nham Kiều bàn tay cũng nhẹ nhàng vuốt ve trong ngực mềm mại cơ thể của kiều thê, thích ý cảm nhận lấy da thịt ấm áp mềm mại của nàng, một bên nghe lấy u hương thoang thoảng của nàng.

Hôm này Thanh Lân không có mang lấy nặng nề khôi giáp, thay vào đó là mềm mại tơ lụa chế tác khinh bạc áo ngủ, đem thân hình đã lộ ra thục nữ đẩy đà của nàng hiển lộ rõ nét.

Lúc này Nham Kiều bàn tay đã thuần thục chui vào áo ngủ bên trong, chầm chậm cảm nhận từng tất da thịt non mềm của Thanh Lân, hắn khi thì cảm nhận quy mô khả quan nhũ phong nằm gọn trong bàn tay, khi thì vượt qua mềm mại bụng nhỏ của nàng mà vuốt ve bên dưới đào nguyên béo mập trơn ướt.

Mặc dù hằng đêm đều thưởng thức cũng như xâm nhập tìm hiểu qua rất nhiều lần xuân quang, nhưng Nham Kiều đối với các kiều thê mỹ lệ của mình vẫn giữ lấy một loại say mê cùng quyến luyến.

Bởi vì đều là võ giả nguyên nhân, cho nên dù là Tiểu Tuyết hay là Thanh Lân các nàng đều có da thịt đặc biệt trơn bóng mịn màn, toàn bộ cơ thể càng là không có một chút nào mỡ thừa, tinh xảo dáng người làm cho Nham Kiều cơ hồ không muốn rời tay dù chỉ một khắc.

Mặc dù Thanh Lân bên ngoài có chút kiều tiểu nhỏ nhắn, nhưng bên trong y phục lại là hoàn toàn khác biệt ý cảnh, không chút thua kém các tỷ muội khác đầy đặn, vô cùng mê người!

"..."

Thanh Lân cảm nhận được nam nhân mình đang say đắm vuốt ve non mềm nhũ phong của mình cùng bên dưới thần bí u cốc.

Nàng khóe miệng kiều mị hơi gợi lên một nụ cười đắc ý cùng si mê, cơ thể mềm mại nóng bỏng tựa như chim non dựa sát vào hắn, từ đó để hắn có thể tận tình hưởng dụng lấy nàng.

Mái tóc dài mềm mại tùy ý vung đến Nham Kiều sau lưng, Thanh Lân cả khuôn mặt ừng đỏ tựa như một bông hoa ướt át kiều diễm, hơi thở như lan, hoàn toàn là một bộ nhậm quân thải hiệt!

Nàng rất là hưởng thụ Nham Kiều đối với nàng mê luyến, thích cảm nhận lấy hắn yêu thương mà vuốt ve nàng như vậy.

Thanh Lân bờ mông đẩy đà nhịn không được hơi di chuyển qua lại, muốn từ đó để cho cơ thể yểu điệu có thể càng rúc thật chặt vòng lòng Nham Kiều.

"Ân?"

Bất chợt nàng cảm nhận được bên dưới hạ thân đào nguyên bị một cái lửa nóng đồ vật chen đầy cảm giác, lúc này nàng mới nhớ đến cơ thể của hai người từ đầu còn gắt gao hòa vào nhau đâu.

Dù sao lúc nãy nàng vừa được Nham Kiều đưa lên vu sơn chi đỉnh không biết bao nhiêu lần đâu.

Đôi mắt Thanh Lân hiện lên tình ý sương mù mông lung, nàng có chút đắc ý mà hừ hừ nói:

"Nghe nói cái kia Đường Ninh bên cạnh không chỉ có một nữ nhân là nổi danh thiên hạ kỳ nữ như Khúc Khuynh Yến, mà tất cả giai nhân bên cạnh hắn đều là vạn dặm có một mỹ nhân đâu!"

"Chậc...hiện tại các nàng toàn bộ đều gặp nguy cơ đây!"

Lời nói ở giữa, Thanh Lân cũng không che giấu được thông cảm chi ý đối với trong miệng Khúc Khuynh Yến.

Thân cũng là một nữ nhân...Thanh Lân đương nhiên sẽ sinh ra một chút đồng tình đối với những giai nhân gặp chuyện như vậy.

Nhưng đó cũng chỉ dừng ở mức độ đồng tình mà thôi!

Suy nghĩ trôi đi từng chút, cảm nhận được lồng ngực ấm áp của Nham Kiều đang ôm ấp lấy chính mình gắt gao, bên dưới đào nguyên non mềm lại bắt đầu truyền đến từng đợt mãnh liệt khoái cảm, Thanh Lân sâu trong nội tâm đều là hạnh phúc cùng mãn nguyện.

Nàng rất may mắn vì mình có thể gặp được Nham Kiều trong quá khứ, ngay đúng tại thời khắc tăm tối nhất của cuộc đời thì được hắn ôm vào lồng ngực rộng lớn bảo hộ.

Có Nham Kiều che chở, từ đó để cho nàng cảm nhận được chân thật hạnh phúc cùng yên bình cuộc sống, hiện tại lại càng có thể ở bên cạnh cùng với hắn vui vẻ vượt qua tháng ngày.

"Phu quân...lại yêu ta!"

Thanh Lân cơ thể bên dưới khinh bạc áo ngủ nổi lên từng đọa hồng vân, cả khuôn mặt đẹp đỏ bừng mê người, kiều mị quay đầu chăm chú nhìn xem Nham Kiều, hạ thể chủ động di chuyển lấy.

"Ân...Lân nhi!"

Nham Kiều ôn nhu nhẹ gật đầu, sau đó thâm tình hôn lên cái kia ướt át bờ môi anh đào kiều mị của nàng, cũng thưởng thức lấy mềm mại đầu lưỡi đã chủ động chui vào của giai nhân.

Cứ như vậy, hai người lại một lần nữa thâm tình quấn lấy nhau!