Đấu Thần

Chương 463




Lý Kỳ trở thành thủ lĩnh, chức vụ tương đương Bang chủ lúc trước. Bang chủ cùng Đường chủ tuy rằng chỉ là khác nhau một chữ, nhưng tất cả mọi người đều biết, muốn từ Đường chủ mà leo lên vị trí Bang chủ, đúng là chuyện không thể nào. Lúc này Bang chủ đã chết rồi, muốn leo nên vị trí này còn đồng thời còn có hai vị Trưởng lão, hai vị Đường chủ khác nữa cũng đều muốn cạnh tranh vị trí Bang chủ.

Lý Kỳ căn bản cũng không có nghĩ đến, bởi vì một khỏa dược hoàn nho nhỏ, mà bản thân mình trở thành thủ lãnh phân bộ Lý Minh, địa vị thoáng chốc bay lên.

- Đa tạ Thiếu chủ nhân!

Lý Kỳ rất nhanh tỉnh lại, vội vàng hướng về phía Lý Dật hành lễ.

- Trước hết ngươi hẳn phải đứng vững ở vị trí mới, ngươi phải chứng minh giá trị cao nhất.

Lý Dật tùy ý vung tay lên, bắn một lọ dược hoàn về phía Lý Kỳ bay tới.

Lý Kỳ vươn tay bắt được bình dược hoàn, ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ cho mình trở thành thủ lĩnh, còn muốn bắt mình nuốt một bình độc dược sao?

- Lý Kỳ, đó là giải dược, những ai nuốt phải độc dược, ngươi phụ trách hàng năm phát giải dược cho mọi người.

Lý Dật nói.

Đem giải dược cho Lý Kỳ, không thể nghi ngờ là coi Lý Kỳ là người có vị trí cao nhất trong mắt mình.

Lý Kỳ cầm lọ giải dược trên trên tay, những người này đối mặt với Lý Kỳ phải rất cẩn thận, không thể không nghe theo mệnh lệnh của Lý Kỳ. Nếu Lý Kỳ không phát giải dược cho ai, thì tánh mạng của người đó sẽ không giữ được.

Nhìn những người này dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Lý Kỳ, Lý Dật trong lòng thầm cười hắc hắc. Những viên thuốc kia căn bản không phải là độc dược hoặc là giải dược, những dược hoàn này bất quá là do Lý Dật nói phét thôi, nhưng những dược hoàn này đối với thân thể cũng không tạo thành bất kỳ thương tổn gì. Bất quá nói với mọi người là bị đầu độc, để lừa gạt những người này nghe lời mà thôi.

Đương nhiên, những người này cũng không nghĩ tới, Lý Dật biết sử dụng những thủ đoạn này, tại trong mắt những người này xem Lý Dật là Đấu Hoàng cường giả, tiện tay quăng ra mười vạn kim tệ, căn bản không khả năng làm ra giả dược để lừa gạt mọi người.

Đã có người bắt đầu dùng dược hoàn, quá trình này đơn giản hơn rất nhiều, Rất nhanh, những thành viên nòng cốt cũng đã dùng xong độc dược.

- Tốt, vẫn còn một việc, ngày mai các ngươi triệu tập hết các Đấu Sư cường giả, ta muốn mang theo các ngươi làm một chút chuyện!

Lý Dật nói.

- Vâng, Thiếu chủ nhân!

Nghe thấy Lý Dật nói, mọi người đều đồng thanh trả lời. Sau khi nuốt độc dược, những người này đối với lời nói của Lý Dật càng thêm vâng lời.

Sau khi phân phó hết công việc, Lý Dật trực tiếp đi về chỗ ở, trong mắt Lý Dật, bảy trăm người Lý Minh mới gia nhập thật sự không thể toàn bộ phục dùng độc dược được, chỉ cần nắm giữ những nồng cốt là đủ rồi.

o0o

Diệp gia, Diệp gia vốn có rất nhiều phân chi, một trong phân chi chính là người bị Lý Dật cho người chém đứt một cánh tay.

Thiếu gia Diệp gia, trên bả vai quấn dày đặc vải trắng, đang ở trong phòng bộc phát ra cơn phẫn nộ của mình.

Ngoài cửa có một người trung niên đi vào, người nam nhân này khuôn mặt có ba chòm râu.

- Phụ thân, người có gặp được Đại lão gia không.

Nhìn thấy trung niên nam nhân đi vào, Diệp thiếu gia vội vàng hỏi to.

- Hừ, vô ích, ngươi cho rằng Đại lão gia vì một cái bả vai của ngươi mà báo thù sao?

Nhìn nhi tử kém cỏi của mình, người trung niên kia tức khí tràn ngực.

Lý Dật chém rơi con mình một cánh tay, việc này Diệp lão gia cũng biết, sau Diệp lão gia cũng đã cho người điều tra, biết được Thiên Ưng Bang bị giải tán, Lý Dật ra lệnh chém rơi cánh tay con của hắn chính là Đấu Hoàng cường giả.

Đấu Hoàng cường giả, cho dù là Đại lão gia cũng không dám đắc tội a. Huống chi hắn một phân chi nho nhỏ của Diệp gia.

Trong mắt hắn xem ra, nhi tử bị người chém rơi một cánh tay, cứ như vậy phải bỏ qua. Dù sao, Đấu Hoàng cường giả không phải mình có thể trêu chọc được.

- Phụ thân, sự tình như vậy không thể coi như xong a, một cánh tay của ta. Nửa đời sau, nhi tử chính là một người tàn phế!

Diệp gia thiếu gia rống lớn nói.

Khi sáng sớm Diệp lão gia đã bị Đại lão gia cho người mời đến Diệp gia, tại trong mắt Diệp thiếu gia, khi gặp được Đại lão gia, không chừng đại thù của mình có thể báo. Nào ngờ phụ thân về đến nhà lại giáo huấn một phen như vậy.

- Đủ rồi, nếu bình thường không có việc gì ngươi lại đi gây chuyện thị phi, bị chặt một cánh tay là tốt, như vậy có thể cho ngươi một bài học. Chẳng lẽ ngươi không biết, toàn bộ bên trong Đế Đô, không biết ngọa hổ tàng long bao nhiêu nhân vật không. Chỉ bằng vào ngươi cũng dám ở tại Đế Đô kiêu ngạo như vậy. Lần này ngươi học được bài học này, từ nay về sau ngươi đã biết trời cao đất rộng như thế nào.

Diệp lão gia lớn tiếng quát mắng nói.

Tại trong mắt Diệp lão gia xem ra, Diệp thiếu gia lần này sảy ra chuyện như vậy, cũng không phải là chuyện không tốt. Tiểu tử này nếu cứ như vậy tại Đế Đô tỏ ra kiêu ngạo ương ngạnh, vạn nhất ngày nào đó gặp gỡ một người tâm ngoan thủ lạt, nói không chừng có thể mất đi tánh mạng.

Càng khó đoán trước là Diệp thiếu gia nếu đi đắc tội với một nhân vật không thể đắc tội, bị họ truy cứu, chỉ sợ lúc đó Diệp gia phân chi nho nhỏ cũng xong rồi.

- Phụ thân lần này đi gặp Đại lão gia, là vì cái gì?

Nhìn thấy bộ dáng phụ thân, Diệp thiếu gia biết rõ chuyện của mình không có có hi vọng, thuận miệng hỏi một câu.

- Bắc Đẩu Tông yêu cầu Tứ Đại Gia Tộc đồng thời hiệp trợ điều tra một người.

Nghe thấy nhi tử hỏi, Diệp lão gia chậm rãi nói, đồng thời đem chuyện này nói ra.

- Người này cùng con của Đại lão gia, Thanh Mã thiếu gia chết đi có quan hệ rất lớn. Thanh Mã thiếu gia ở Bắc Đẩu Tông là Đại đệ tử của Tông chủ, nghe nói người này gần đây muốn tới đến Đế Đô, Bắc Đẩu Tông yêu cầu Tứ Đại Gia Tộc tùy thời chú ý, có tin tức gì, lập tức hợp thành báo lên.

Diệp lão gia nói.

Nhìn thấy bức hình quyển trục trong tay Diệp lão gia, Diệp thiếu gia hét to một tiếng.

- Phụ thân, chính là người này! Chính là người này!

- Ngươi nhận ra người này?

Diệp lão gia nghi hoặc nhìn bức hình trong tay, người này chính là Lý Dật.

- Chính là người này chém mất một cánh tay của con!

Diệp thiếu gia lớn tiếng kêu lên.

Diệp lão gia nghe thấy lời của con trai, nhẹ gật đầu, Đại lão gia triệu tập tất cả nhân thủ của Diệp gia âm thầm điều tra người này, trong mắt Đại lão gia xem ra phi thường trọng yếu. Nếu chính mình là người thứ nhất đem hành tung Lý Dật báo lên. Nói không chừng, đối với phân chi của hắn có không ít chỗ tốt. Không biết trong lòng Diệp lão gia nghĩ như thế nào, chuyện cánh tay nhi tử bị chặt đứt vốn không giải quyết được. Hiện tại xem ra…

- Hắc hắc, ngươi đáng chết.

Diệp lão gia trong nội tâm nghĩ đến người này số mạng không tốt? Hết lần này tới lần khác đắc tội với Bắc Đẩu Tông cùng Tứ Đại Gia Tộc, đắc tội với thế lực như vậy, cho dù là Đấu Hoàng cường giả có thể may mắn thoát khỏi sao?

- Nếu là như vậy, ngươi ở trong nhà dưỡng thương cho tốt. Ta ngay lập tức đi tìm Đại lão gia báo cáo.

Diệp lão gia về đến nhà, còn không kịp ngồi vào ghế, đã vội vội vàng vàng hướng ra phía ngoài đi đến.

- Phụ thân, đừng quên báo thù cho ta!

Diệp gia thiếu gia ở phía sau lớn tiếng hô.

- Ta biết rồi!

Diệp lão gia không kiên nhẫn nói.

o0o

Phân bộ Lý Minh, Lý Dật lấy trụ sở cũ của Thiên Ưng Bang thay bằng chiêu bài Lý Minh treo tại cửa chính, hai bên treo đèn lồng chiếu rọi xuống. Lý Minh hai chữ có điểm giương nanh múa vuốt, ý tứ rất là kiêu ngạo ương ngạnh.

- Thiếu chủ nhân!

Lần này người giữ cửa nhìn thấy Lý Dật, lập tức cúi đầu hành lễ.

Nhẹ gật đầu, Lý Dật đi vào cửa chính, tiến vào bên trong, có hơn một trăm người đứng ở tại đó.

Lý Dật liếc nhìn qua, có hơn một trăm người. Trong đám người, đó, ngoại trừ ba vị Đấu Vương còn đâu đều là Đấu Sư cường giả.

Vốn là, Thiên Ưng Bang có sáu vị Đấu Vương cường giả, tại Đế Đô là thế lực nhị lưu, nhưng mà trải qua trận chiến cùng với Lý Dật, một người là Bang chủ bị giết chết, Cao Trưởng lão trọng thương, Đường chủ Hồng Đường bị chặt một cánh tay. Sáu Đại Đấu Vương cường giả chỉ còn lại ba người.

Nhìn những Đấu Vương cùng Đấu Sư cường giả, Lý Dật trong lòng thầm đánh giá, cho những người này đi đánh Thần Long Hội, sợ là không đủ, xem ra chính mình còn phải tự mình ra tay một chuyến.

Thần Long Hội, thế lực nhị lưu Đế Đô, một trong Tam bang Ngũ hội, địa bàn ở gần Thiên Ưng Bang, là đối tượng Lý Dật chuẩn bị ra tay thu phục.

Tứ Đại Gia Tộc như là những con quái vật khổng lồ, Lý Dật tự nhiên sẽ không đi thu phục… Nếu là thế lực nhất lưu, Lý Dật tin tưởng, những gia tộc truyền thừa ngàn năm, khẳng định có một ít bí mật. Bản thân mình nếu tùy tiện trêu trọc, nói không chừng có thể bị ăn trái đắng.

Nhưng mà có kinh nghiệm cùng với Thiên Ưng Bang giao thủ, Lý Dật đối với việc thu phục Tam bang Ngũ hội nắm chắc hơn rất nhiều. Những thế lực này, sau lưng hẳn là không có siêu cấp cường giả. Nếu như có thì cũng không đứng ở vị trí thế lực nhị lưu.

Lý Dật có ý định là muốn đem Tam bang Ngũ hội toàn bộ thu phục, đem những thế lực nhị lưu hợp vào một chỗ. Hơn nữa bản thân Lý Dật là Đấu Hoàng cường giả, đến lúc đó tại bên trong Đế Đô, khẳng định có đủ năng lực để đối đầu với Tứ Đại Gia Tộc. Thậm chí, Lý Dật có ý nghĩ, nếu sự tình tiến triển thuận lợi, Tứ Đại Gia Tộc chưa chắc đã là đối thủ của Lý Minh.

Lý Dật nhìn đám người trước mặt, Cao Trưởng lão cũng ở trong đám người đó, sắc mặt ông ta mặc dù có chút tái nhợt, nhưng nhìn chung cũng không có gì đáng ngại.

Về phần Đường chủ Hồng Đường giờ đây đã ly khai. Lúc trước Lý Dật chém hắn mất một cánh tay, Đường chủ Hồng Đường tuy rằng không thể báo thù, nhưng mà cũng không có lựa chọn trở thành thủ hạ của Lý Dật.

Lúc trước Lý Dật có nói, nếu ai rời đi Lý Dật cũng sẽ không đi truy cứu. Đường chủ Hồng Đường rời đi Lý Dật cũng không truy cứu. Cũng giống như những người khác, Lý Dật cũng cho người phát năm mươi kim tệ, bất quá Đường chủ Hồng Đường cũng không có lĩnh.

Đối với Đấu Vương cường giả, năm mươi kim tệ sẽ không đặt trong mắt, huống chi Lý Dật là thù nhân chặt cụt tay hắn.

- Các huynh đệ, các ngươi hiện tại đều là người của Lý Minh. Tổng bộ Lý Minh ở tại Vạn Triều Thành, ta chính là Thiếu chủ nhân các ngươi, Lý Dật.

Lý Dật lớn tiếng nói.

- Lý Minh tại Tây bộ Đế quốc, đó là siêu thế lực nhất lưu tuyệt đối, hiện tại Lý Minh chúng ta ở Đế Đô quyết định phát triển. Các ngươi rất may mắn, trở thành thành viên đầu tiên của Lý Minh tại Đế Đô. Sau này, Lý Minh khẳng định sẽ không bạc đãi các ngươi.

- Cám ơn Thiếu chủ!

Mọi người cùng đồng thanh hô lớn.

- Tốt, ta cũng nói thẳng, hiện tại địa bàn này, còn không có đặt ở trong mắt Lý Minh ta. Lý Minh ở tại Tây bộ Đế quốc, có được quyền khống chế mấy tòa thành. Hiện tại đi tới Đế Đô, Lý Minh chúng ta chắc chắn sẽ không chỉ là một thế lực nhị lưu. Lý Minh, sớm muộn cũng siêu việt hơn Tứ Đại Gia Tộc, trở thành siêu thế lực nhất lưu ở Đế Đô.

Lý Dật hùng hồn nói.

Lúc này Lý Dật đem những lời nói đầy tình cảm mãnh liệt nói ra, ngay lập tức đem khí thế dâng lên đến cực điểm.

- Chúng ta muốn khuếch trương địa bàn, chúng ta muốn khuếch trương thế lực. Kế tiếp ta muốn các huynh đệ bắn rơi Thần Long Hội, làm cho Thần Long Hội phụ thuộc vào chúng ta, là một bộ phận của Lý Minh. Thần Long Hội chính là bàn đạp để Lý Minh thành siêu thế lực nhất lưu.

- Vâng, Thiếu chủ nhân!

Dưới mặt đất lập tức ầm ầm rung lên.

Thần Long Hội cùng Thiên Ưng Bang đều là thế lực nhị lưu, hai bang hội này địa bàn giao thoa cùng một chỗ, bình thường hai bang hội vì đều tranh giành lợi ích, không biết nổi lên bao nhiêu xung đột.

Đối với Thần Long Hội, Thiên Ưng Bang luôn nhìn chằm chăm, và đều mang theo ánh mắt căm thù.

Khi mọi người nghe nói Lý Dật muốn dẫn bọn họ san bằng Thần Long Hội, những người này tự nhiên là rất hưng phấn.

<br