Đấu Thần

Chương 456




Những cái phong nhận này, cũng không phải là Đấu kỹ gì, mà là một phương thức công kích cơ bản nhất của những kẻ tu luyện đấu khí Phong hệ, bất quá, cảnh giới đến cấp bậc Đấu Vương, lực sát thương của những phong nhận này cũng là hết sức kinh người!

Nếu như ngăn cản ở trước người của Đường chủ Hồng Đường là đám người Tạ Vũ, những cái phong nhận này thi triển xuống, chỉ sợ sẽ có không ít người bị thương.

Những Đấu kỹ tương đồng nhau, do cường giả cảnh giới bất đồng sử dụng hiệu quả cũng hoàn toàn không giống nhau.

- Toa Toa, có vấn đề gì không?

Lý Dật thấp giọng quay đầu lại, nhẹ nhàng hỏi một câu.

Nhẹ gật đầu, Toa Toa đứng ở trước mặt Lý Dật.

Tu vi Tam Tinh Đấu Vương, nếu như khiến cho Lý Dật ra tay, cũng là có điểm không đáng.

Nhìn thấy Toa Toa đứng ở trước mặt mình, Lý Dật khẽ mỉm cười, có Hậu Sơn Giáp bảo vệ, Toa Toa đối phó với Đường chủ Hồng Đường, hẳn là không có vấn đề gì, Tam Tinh Đấu Vương cùng Nhất Tinh Đấu Vương, cũng chênh lệch không tính là lớn, hơn nữa có Hậu Sơn Giáp, dù cho đánh không lại, tự bảo vệ mình cũng không có vấn đề gì.

Hơn nữa còn có Lý Dật đứng ở một bên lược trận, Toa Toa muốn xảy ra tình huống gì, cũng là rất khó.

Đi đến trước mặt Lý Dật, Toa Toa nâng trường kiếm lên, không ngừng đâm về phía trước, mỗi lần thanh trường kiếm đánh ra, đều có một đoàn đấu khí hỏa hồng sắc hướng về phía phong nhận mà đi.

Tốc độ nhanh chóng tăng lên, những phong nhận kia còn chưa tới trước mặt, Toa Toa đã rất nhanh đâm kiếm, tạo thành ngàn vạn mũi kiếm, hóa ra vô số đóa đấu khí hỏa hồng sắc không ngừng đánh tới.

Vô số phong nhận cùng cùng với kiếm khí hỏa diễm hỏa hồng sắc va chạm với nhau, Lý Dật xem mười phần rõ ràng, mỗi một đóa đấu khí Hỏa hệ đều cùng một với một ngọn phong nhận đụng vào với nhau, gió gặp hỏa, tạo thành một đóa hoa lửa thật lớn. Sau đó vang lên một tiếng nổ, trực tiếp nổ tung.

Toa Toa cùng với Đường chủ Hồng Đường đấu nhau tạo thành bông hoa lửa nổ mạnh, giống như đám pháo hoa không ngừng giữa hai người nổ tung, rất là xinh đẹp, hai người công kích toàn bộ theo kiểu phân tán, phạm vi công kích của những pháo hoa này cũng không lớn, cũng không thể tạo thành ảnh hưởng bao nhiêu đối với chung quanh.

- Mũi Khoan Xoắn Ốc!

Đường chủ Hồng Đường quát to một tiếng, song chưởng mạnh mẽ hợp lại, lôi kéo, một đạo gió lốc mãnh liệt tạo thành một mũi khoan cực lớn, đạo lốc xoáy này như một mũi khoan cao tốc xoay tròn liên tục, gió xoáy rít ầm ầm lên trong không khí chung quanh, truyền ra không còn là tiếng gió thổi ù ù, mà là từng trận tiếng âm thanh bạo liệt ầm ầm.

Một cái máy khoan hình cái phễu cực lớn hình thành, mà Đường chủ Hồng Đường là cái miệng phễu, còn Toa Toa bên này là cái đáy phễu. Trên cái phễu mang theo từng đạo từng đạo gió lốc mạnh mẽ, tạo thành từng trận từng trận tiếng bạo liệt, làm cho mọi người có cảm giác da đầu cũng phải run lên.

- Bạo Viêm Kiếm!

Thanh trường kiếm trên tay Toa Toa lúc này đỏ rực lên, một lượng đấu khí Hỏa hệ ngưng kết tại trên thân kiếm, nhẹ buông tay, trường kiếm nhằm thẳng vào cái đáy của phễu gió, hung hăng đâm xuống.

Một tiếng nổ cường liệt tạo lên tiếng nổ mạnh truyền ra, từng đạo đấu khí hỏa hồng sắc lao thẳng vào cái phễu gió năng lượng nổ tung, biến thành từng đợt hỏa hoa, bay tán loạn khắp bốn phía.

Những đạo hỏa hoa này rơi trên mặt đất, như từng đoàn từng đoàn hỏa dược nổ mạnh. Trên mặt đất tạc ra một loạt những cái hố nhỏ.

- Thật là lợi hại!

Nhìn thấy hai người Toa Toa đánh nhau cùng với Đường chủ Hồng Đường, trong lòng những người quan sát chung quanh đều sinh ra ý nghĩ như vậy. Chiến đấu cấp bậc Đấu Vương cường giả, quả nhiên không phải là những Đấu Sư bọn hắn có thể so sánh được. Đấu Vương cùng Đấu Sư chỉ hơn kém nhau một cảnh giới, nhưng chênh lệch khác nhau một trời một vực.

May mắn là trang viện này rất rộng lớn, khí tức hai người đánh nhau, cũng không có lan đến gần các căn nhà chung quanh. Về phần Thì Lương cùng các huynh đệ bình thường của hắn, đã sớm chạy núp cách đó rất xa. Những người kia cùng với Thì Lương giống nhau đều là những người bình thường, nếu đứng gần chỗ Đấu Sư và Đấu Vương đánh nhau, rất dễ dàng bị thương tổn.

Nhìn hiện trường chiến đấu này, những người bình thường này càng thêm há to miệng. Bình thường cùng người khác động thủ, đều chẳng qua nhìn xem ai quyền to cước nhanh, nhìn xem ai khí lực lớn. Hiện tại những chiến đấu như thế này, ở trong mắt bọn họ, đều chính là kinh thiên động địa!

Mọi tình huống trên hiện trường, Lý Dật đều lắm trong lòng bàn tay, nhìn về phía hai người đang đấu nhau, trong nội tâm Lý Dật nhẹ nhàng hít một hơi. Toa Toa mới vừa thăng tiến vào cảnh giới Đấu Vương, xem ra vẫn còn kém một chút.

Quả nhiên, ngay khi ý niệm trong đầu Lý Dật vừa mới phát ra, cái mũi khoan gió cùng với trường kiếm va trạm vào nhau đã tạo thành một hồi âm thanh chói tai, năng lượng Hỏa hệ sinh ra trên thân kiếm đã bị tiêu hao không còn. Ngay sau đó, cái mũi khoan gió cường đại đem thanh trường kiếm xoắn thành từng mảnh nhỏ, bắn nhanh ra khắp bốn phía xung quanh.

Những mảnh kiếm vỡ nhỏ mang theo năng lượng cường đại, bắn ra loạn xạ bốn phía, thân hình Lý Dật vừa động, bắn về phía đám người Thì Lương đang núp, hai vung tay lên, vô số lôi quang sinh ra, đem những kia mảnh nhỏ đều đánh rơi trên mặt đất.

Tuy rằng bọn người Thì Lương đứng cách nơi đánh nhau rất xa, bất quá những mảnh nhỏ kia bắn ra như vậy, giống như là từng đạo phi đao, nếu như bắn vào những người bình thường, không chết cũng muốn trọng thương.

Phần lớn những mảnh vỡ còn lại đều bay về phía đám người Tạ Vũ, bất quá, những phiến mảnh vỡ mang theo chút năng lượng này đối với những Đấu Sư cường giả như đám người Tạ Vũ cũng không thể tạo thành thương tổn gì.

Mũi khoan gió sau khi hủy diệt xong thanh trường kiếm của Toa Toa, tuy rằng thể tích nhỏ đi không ít, nhưng mà vẫn như trước là một mũi khoan gió ẩn chứa vô số năng lượng cực mạnh. Mũi khoan sau khi hủy xong thanh trường kiếm, thì không còn bất cứ chướng ngại nào nữa, lao nhanh về phía trước, biến thành mạnh mẽ vô cùng, bay thẳng đến trước ngực Toa Toa mà đâm thẳng vào.

Một luồng đấu khí rất nhanh dâng trào xung quanh người, khi mũi khoan gió lao đến, Áo giáp Đấu khí hiện ra trên người Toa Toa, đem mũi khoan gió hoàn toàn ngăn trở lại.

Tuy rằng công kích mũi khoan gió kia bị chặn lại, nhưng mà vẫn còn sót lại một lực lượng đấu khí mạnh mẽ, ngay cả Áo giáp Đấu khí cũng ngăn cản không nổi, mũi khoan gió giống như một cánh tay lớn đem thân thể Toa Toa đẩy lùi về phía sau.

Vừa lúc đó, Đường chủ Hồng Đường hóa thành một cơn gió lốc, hướng về phía Toa Toa cuốn tới, những kẻ tu luyện đấu khí Phong hệ, tốc độ so với những người tu luyện cùng cảnh giới thì chiếm ưu thế tuyệt đối, đạo gió lốc kia phóng tới gần Toa Toa, chính giữa đột nhiên hiện ra một cánh tay màu lam nhạt, hướng phía trước ngực Toa Toa đánh xuống.

- Liệt Phong Thủ!

Đường chủ Hồng Đường thấp giọng quát một tiếng, cánh tay màu lam nhạt giống như là một thanh lợi đao màu lam nhạt chớp động tỏa ra hào quang, đem Áo giáp Đấu khí trên người Toa Toa dễ dàng đánh tan.

Nhìn chiếc áo giáp hỏa hồng sắc vỡ ra, trên mặt Đường chủ Hồng Đường lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.

Chiến thuật thành công, sau khi giải quyết xong ả Nhất Tinh Đấu Vương này, Đường chủ Hồng Đường phải đối mặt, cũng chỉ là một gã Tam Tinh Đấu Vương Lý Dật mà thôi. Cứ như vậy, hắn không cần đồng thời đối mặt với hai gã Đấu Vương cường giả giáp công.

Đối với kinh nghiệm chiến đấu của mình, Đường chủ Hồng Đường rất có lòng tự tin. Hắn tin tưởng rằng, tuy rằng đều cùng là Tam Tinh Đấu Vương, nhưng đối mặt với Lý Dật, hắn khẳng định có thể chiếm được thượng phong.

Ngay trong lúc Đường chủ Hồng Đường chờ đợi cảm giác Liệt Phong Thủ xé tan thân thể kia, trên người Toa Toa chợt truyền đến cảm giác kỳ lạ, làm cho Đường chủ Hồng Đường có chút nghi ngờ.

Mặc dù đã phá tan Áo giáp Đấu khí của Toa Toa rồi, nhưng mà tại bên trong Áo giáp Đấu khí, truyền đến không phải là cái cảm giác tràn ngập co dãn của cơ thể. Đường chủ Hồng Đường dùng Liệt Phong Thủ giống như chém thẳng vào một tảng đá khổng lồ vậy, chém xong Áo giáp Đấu khí, thế nhưng cũng không thể tiến thêm được nửa phần nữa.

Ngay trong lúc Đường chủ Hồng Đường trong lòng đầy nghi hoặc, chợt trong nháy mắt, Toa Toa khẽ quát lên một tiếng:

- Lưu lại một cánh tay!

Chỉ thấy đôi tay của Toa Toa có chút vung ra, xuất hiện ra một chủy thủ có chút tối tăm, thừa dịp Đường chủ Hồng Đường còn không có kịp phản ứng lại, Toa Toa đã nhẹ nhàng vung lên, một cánh tay mầu lam nhạt đã rơi thẳng xuống mặt đất.

Khi cánh tay rơi xuống mặt đất, Đường chủ Hồng Đường mới có thể phản ứng lại. Lúc này, Đường chủ Hồng Đường mới mang theo một sự sầu thảm mãnh liệt kêu lên một tiếng, chụp lấy vết thương đang không ngừng phun máu trên cánh tay, mạnh mẽ lui về phía sau.

Đằng sau là bang chúng của Hồng Đường Thiên Ưng Bang, nhìn thấy thế, lập tức móc ra thuốc chữa thương cầm máu, rất nhanh đặt lên trên vết thương của Đường chủ Hồng Đường.

- Toa Toa, làm tốt lắm!

Lý Dật vỗ tay thật mạnh, nhìn thấy Toa Toa có thể trong nháy mắt chuyển bại thành thắng, Lý Dật vẫn thấy có chút vui vẻ.

Đường chủ Hồng Đường Thiên Ưng Bang cũng là do chủ quan. Trong phán đoán của Đường chủ Hồng Đường đã xuất hiện hai lần sai lầm. Một là Đường chủ Hồng Đường không ngờ rằng trên người Toa Toa còn có một kiện chiến giáp có thể ngăn cản được Liệt Phong Thủ. Thứ hai, ở trong mắt Đường chủ Hồng Đường, Toa Toa và Lý Dật, hẳn là con cháu của gia tộc nào đó ở các địa phương bên ngoài Đế Đô, cũng chỉ là những cái bình hoa có vẻ mà thôi. Tuy rằng có thể tu luyện tới cảnh giới Đấu Vương, nhưng mà kinh nghiệm chiến đấu khẳng định không đủ, Đường chủ Hồng Đường Thiên Ưng Bang vì thế nên đã có điểm khinh địch.

Lúc này Đường chủ Hồng Đường lui ra phía sau, con mắt đỏ rực lên nhìn về phía Toa Toa, lúc này bên ngoài có truyền đến một giọng nam hùng hồn.

- Hồng Mao Ưng, ngươi làm sao?

Một hán tử có hàm râu quai nón, sắc mặt nghiêm túc từ ngoài cửa đi đến, cau mày nhìn Đường chủ Hồng Đường, mở miệng hỏi.

- Bang chủ, ngài cũng tới?

Nhìn thấy người mới tới, Đường chủ Hồng Đường Thiên Ưng Bang lập tức không để ý đến thương thế của chính mình, xoay người quỳ rạp xuống đất, cung kính nói.

- Là ngươi thả ra tín hiệu, tìm các huynh đệ giúp đỡ, ở đây nhất định là xảy ra chuyện lớn, vừa vặn ta đang ở gần đây, cho nên tới đây nhìn một chút.

Bang chủ Thiên Ưng Bang nói, nhìn bang chúng Thiên Ưng Bang đang thống khổ lăn lộn đầy đất, Bang chủ Thiên Ưng Bang hít một hơi lương khí, thật sự không biết là ai, dám đối với Thiên Ưng Bang hạ tay độc ác như vậy.

- Bang chủ!

Từ Đường chủ Hồng Đường, theo như lời của gã hán tử mặt râu quai nón thì tên là Hồng Mao Ưng, những bang chúng Thiên Ưng Bang chung quanh đều quỳ rạp xuống đất, cùng hô lên một tiếng Bang chủ. Trên trăm người ở đây như cùng kêu lên như vậy, thanh thế làm cho người ta sợ hãi.

- Tất cả đứng lên!

Bang chủ Thiên Ưng Bang đối với thanh thế như vậy rất là hài lòng, trên mặt lộ ra vui vẻ, vội vàng cho tất cả mọi người đứng dậy.

Chứng kiến tình huống trước mắt, Lý Dật trong nội tâm cảm thấy rất là buồn cười. Bang chủ Thiên Ưng Bang, xuất hiện thật sự rất hoành tráng! Không ngờ đều làm cho tất cả bang chúng Thiên Ưng Bang đều quỳ xuống. Cái tràng cảnh này, không phải là kiếp trước khi xem truyền hình chứng kiến Hoàng đế Bệ hạ xuất hiện rất là giống nhau sao?

- Bang chủ Thiên Ưng Bang phải không, thật là hoành tráng a, người không biết, còn tưởng rằng là Hoàng đế Đế quốc Thiên Phong đến đây đó.

Ngay lúc Bang chủ Thiên Ưng Bang đang rất là đắc ý, Lý Dật ở một bên trào phúng nói.

- Ngươi là người ở phương nào? Bên trong Đế Đô, hình như chưa từng có nhân vật như các hạ.

Bang chủ Thiên Ưng Bang nghe thấy Lý Dật nói, lập tức trầm giọng hỏi.

Trước khi động thủ, Bang chủ Thiên Ưng Bang muốn hỏi rõ thân phận của đối phương, nói cách khác, xem xem có phải là đối tượng mà mình không thể đắc tội hay không, nếu đúng như vậy thì thật sự không ổn. Điều này chứng tỏ Bang chủ Thiên Ưng Bang cũng không phải một hạng người lỗ mãng.

- Ta là người như thế nào, ngươi hiện tại không cần biết, hiện tại bổn đại gia ta đây cho ngươi một con đường sáng, mang theo toàn bộ người của Thiên Ưng Bang các ngươi đầu nhập vào dưới trướng của bổn đại gia, từ nay về sau đi theo bổn đại gia, tự nhiên các ngươi sẽ có nhiều chỗ tốt.

Không có trả lời câu hỏi của Bang chủ Thiên Ưng Bang, Lý Dật ngược lại vứt cho Bang chủ Thiên Ưng Bang một sự lựa chọn.

- Tiểu tử, ngươi nói cái gì, thúi lắm?

Những lời Lý Dật nói làm cho Bang chủ Thiên Ưng Bang cảm thấy vô cùng phẫn nộ, không để ý được thân phận nhất bang chi chủ, vậy mà mở miệng liền nói toàn câu thô tục.

- Ngươi nghĩ rằng ta nói với ngươi thúi lắm sao?

Nghe thấy Bang chủ Thiên Ưng Bang nói như vậy, Lý Dật biến sắc.

- Hừ, tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi là ai? Vậy mà nói muốn Thiên Ưng Bang đầu nhập vào dưới trướng của ngươi, sẽ không sợ nói quá gió cắt đầu lưỡi hay sao?

Bang chủ Thiên Ưng Bang khinh thường cười, trong mắt hắn, Lý Dật bất quá chỉ là một Tam Tinh Đấu Vương mà thôi, dùng thân phận như vậy mà dám nói ra những lời như vậy, xác thực là có vẻ chán sống.

- Ta cuối cùng nói lại lần nữa, ngươi mang theo Thiên Ưng Bang đầu nhập vào dưới trướng ta, bằng không, ngươi hôm nay chuẩn bị vĩnh viễn nằm tại nơi này đi.

Lý Dật lạnh lùng nói.

<br