Đấu Thần

Chương 389




Đả tự: Sided Lovettt

***

Cuộc đấu giá Tứ giai ma hạch này vốn dĩ kết cục đã định, dường như chỉ trong nháy mắt, lại nổi lên phong vân.

Đối lập với ánh mắt kinh ngạc của toàn hội trường trong ánh mắt Phong Thiếu gia có chút thú vị, hắn sau khi đánh giá Lý Dật một chút, chợt vỗ tay nói:

- Tốt lắm, không ngờ trong Vân Gian Thành, ngoài Vân Thiếu gia, lại còn có người muốn tranh giành món đồ này với ta! Như vậy, Tứ giai ma hạch này, là của ngươi! Nhưng mà, sớm muộn ta cũng sẽ bắt người nôn món đồ này ra.

Lời của Phong Tiểu Thiên còn chưa nói xong đã thấp giọng dùng đấu khí truyền đi.

- Ta sẽ đợi!

Đối với lời uy hiếp của Phong Tiểu Thiên, Lý Dật thật ra không để tâm, chỉ cười nhạt đáp lời, hơn nữa cũng không che giấu thanh âm gì gì.

Hành động này của hắn khiến sắc mặt Phong Tiểu Thiên hơi đổi, lát sau hắn cười lạnh một tiếng, chậm rãi quay đầu lại.

- Tiểu tử này...

Vân Nhàn có chút kinh ngạc nhìn Lý Dật, rồi lầm bầm:

- Tiểu tử này quả nhiên không đơn giản, vừa mở miệng đã một trăm năm mươi kim tệ, số tiền này ngay cả ta cũng không thể lấy ra dễ dàng được. Phạm trưởng lão, có lẽ chúng ta phải đến chỗ đại ca thăm dò tin tức về tiểu tử này mới được.

- Có lẽ phải như vậy, nhưng Thiếu gia chẳng phải luôn bất hòa với Đại Thiếu gia sao?

Phạm trưởng lão chau mày.

Vân Nhàn thản nhiên nói:

- Ta đương nhiên không bảo người trực tiếp đến chỗ đại ca, nhưng tiểu muội trước đến nay vẫn hành động không biết suy nghĩ, ngươi sai người đến đó thăm dò một chút, chắc chắn muội ấy sẽ giúp chúng ta điều tra rõ ràng. Nói ra cũng kỳ lạ, trước đây ta vẫn hy vọng người này không có thân thể gì, nhưng lúc này, ta lại mong thân thể của hắn vững mạnh một chút, như vậy, Phong Tiểu Thiên cũng đã gặp phải một hòn đá lớn rồi! Ha ha ha!

o0o

- Người kia là ai? Thuộc về thế lực nào?

Trên ghế ngồi chỗ Hoàng Thất Thiên Phong một người trung niên sắc mặt nhợt nhạt nhìn về hướngLý Dật, nói.

Mấy người bên cạnh hắn liếc mắt nhìn nhau, một trong số họ lật quyển sách trong tay, thấp giọng nói:

- Các hạ, người này chúng tôi không biết lại lịch rõ ràng nhưng có được chút tư liệu từ chỗ Vân Gia, người kia gọi là Hồng Dịch, có lẽ là dong binh độc hành trước đây đã có gây sự với Vân Gia Vân Nhàn, nhìn từ điểm này, hắn có thể là một người kiêu ngạo!

- Nhưng mà, những người có thể ngồi ở đây, không thể là người vô danh tiều tốt được?

Người trung niên kia nắm tay, nói.

- Điều này, bọn thuộc hạ cũng đã điều tra, nếu tư liệu là thật, người này trước nay vẫn không có gì nổi bật, hơn nữa vốn dĩ cũng không đủ tư cách để vào đây! Nhưng mà, hắn lại lấy ra một món đồ rất đắt giá đề bán đấu giá, vì vậy mới có đủ tư cách này!

Người đang giở cuốn sách sau khi lật xem mấy lần, mới nói tiếp.

- Vậy sao?

Người trung niên sờ cằm:

- Nhưng ta lại cảm thấy người này rất bất phàm, nếu không phải có chút bản lĩnh, thì cũng là có thân thế bất phàm! Nhân vật như vậy, nếu có cơ hội chúng ta nên tìm hiểu một phem!

- Vâng!

Người ngồi bên cạnh cúi người, thấp giọng nói.

o0o

Cùng lúc đó, người của Đấu Thần Điện, Bắc Đầu Tông dường như cũng đang thảo luận với nhau những điều như vậy, dù sao, đối với bọn họ mà nói, những người ngồi ở đây lúc này bọn họ đều biết một chút lại lịch, chỉ có Hồng Dịch này như đột nhiên xuất hiện, thật sự khiến người ta quan tâm.

Người của Bắc Đẩu Tông là một nữ tử toàn thân mặc y phục lụa mỏng khuôn mặt nàng cũng được che bởi một lớp lụa mỏng khiến người ta không thể nhìn rõ mặt nàng.

Đấu giá hội có chút náo nhiệt trước mặt dường như không hề có chút ảnh hưởng đến nàng, ánh mắt vô vị của nàng liếc nhìn Lý Dật, đột nhiên cười nói:

- Chư lão, nếu bây giờ ta đứng lên và nói, Hồng Dịch chính là Lý Dật, ngươi có cảm thấy thú vị không?

Lão giả ngồi bên cạnh ánh mắt mơ hồ cũng nhìn Lý Dật, rồi nói:

- Hinh Nhị Tiểu thư, trừ phi tên Lý Dật có bãn lĩnh để đổi một bộ mặt khác, nếu không người này tuyệt đối không phải là hắn!

- Lẽ nào không thể có Đấu kỹ Dịch dung sao?

Hinh Nhi chau mày.

- Đấu kỹ Dịch dung đương nhiên có, nhưng cũng sẽ để lộ ra một vài điểm bất ổn, vì vậy, Hinh Nhị Tiểu thư, ngươi cũng đừng nghĩ bậy, lần này chúng ta là vì Lý Dật mà đến đây, nhưng cũng không thể tùy tiện đắc tội với người khác như vậy!

Chư lão kia vẫn nghiêm mặt nói.

Nghe vậy, Hinh Nhi dường như thở dài, nói:

- Ta biết, ta không phải những tên ngốc như Hồng Vũ, Long Ngạo Thiên, ta không thể tùy tiện ra tay. Nhưng nhắc đến chuyện này, những tên ngốc đó chắc không ngốc đến nỗi chạy đến gia tộc của Lý Dật để ra tay chứ?

- Có lẽ không thể!

Chư lão chần chờ chốc lát, thấp giọng nói:

- Nhưng mà, ta nghe nói phía Đấu Thần Điện đã lên tiếng đảm bảo cho sự an toàn của gia tộc Lý Dật. Ta nghĩ, đám người đó cho dù có gan lớn đến mấy, cũng không dám làm bậy chứ?

- Những người khác ta không biết, nếu là tên Hồng Vũ Xuần ngốc kia...

Nói đến đây, Hình Nhi thở dài, nói:

- Hy vọng chúng ta sớm tìm được tên Lý Dật đó, nếu không ta cũng cảm thấy trong lòng có vài phần bất an!

o0o

- Ha ha, nếu bây giờ không có ai tranh giá, như vậy, Tứ giai ma hạch này, đã thuộc về Hồng Dịch các hạ rồi!

Lão giả kia hiển nhiên cũng chưa vừa lòng lắm với mức giá này của Tứ giai ma hạch, nhưng hỏi lại nhiều lần như vậy nhưng vẫn không có ai đáp lời, hắn đành dứt khoát vỗ vỗ tay.

- Món đồ này cuối cùng cũng có được!

Lý Dật thở dài, trong lòng không khỏi thấp giọng nói:

- Như vậy bây giờ, chỉ cần tìm được Long Tu Thảo, thực lực của tiền bối ngươi có thể khôi phục được một ít rồi!

- Ha ha ha, tiều hữu, xem ra vận khí của ta và người đều rất tốt, tiếp theo còn phải xem chúng ta có thể gặp được Long Tu Thảo hay không? Nếu vận khí thật sự may mắn, vậy thì tốt lắm rồi!

Hồng Thiên Thánh Giả cười cười.

Điều này, thật ra Lý Dật không hy vọng nhiều, dù sao hắn cũng biết rõ, những thứ cần dùng để hồi phục sức mạnh cho Hồng Thiên Thánh Giả, mỗi một thứ đều có thể coi là thứ quý hiếm. Vận may của hắn lần này rất tốt, đã tìm thấy được hai thứ trong Vân Gian Thành đã là ngoài mong muốn rồi! Dù hắn có là người tìm được kho báu trên vách núi hay vừa ra khỏi nhà đã gặp được mỹ nữ như trong truyền thuyết đi nữa, e rằng cũng không thể dễ dàng đạt được mong muốn như vậy.

Trên sân khấu, biểu hiện của Đấu giá sư vẫn nghiền ngẫm vô cùng, sau khi ma thú Tứ giai được mang đi, hắn mới vỗ vỗ tay, vẻ thần bí thấp giọng nói:

- Chư vị có lẽ cũng biết, từ lúc Tứ giai ma hạch vừa rồi xuất hiện, mỗi một món đồ xuất hiện bắt đầu từ bây giờ, có lẽ có thể được xưng là tuyệt thế trận phẩm. Lão phu có thể đảm bảo, chất lượng của những món đồ này, dù là Đấu giá hội trong Đế Đô, cũng khó có thể thấy được! Vì vậy, những người có hứng thú với những món đồ này, xin quý vị hãy nhanh tay ra giá, nếu bỏ qua lần này, sẽ không còn cơ hội nào khác nữa! Vậy ta cũng không phí lời nữa, bắt đầu đi!

Nói xong lão giả nhẹ nhàng giơ tay lên, đã có một thị nữ cầm một mâm ngọc bước ra, lần này trên mâm ngọc không còn phủ lụa nữa, mà trực tiếp là những lớp vải màu tím nhạt hiện lên.

Nhưng những mảnh vải này có chút quỷ dị, nếu nhìn kỹ, bạn sẽ phát hiện dường như nó huyển phù trong không trung vậy, cực kỳ hấp dẫn sự chú ý.

Đối với những mảnh vải này, lão giả kia cẩn thận cầm lên, sau đó chậm rãi mở ra, lần này nhiều người đã nhìn rõ, lần này là một áo choàng màu sắc không có gì đặc biệt.

- Chư vị, có lẽ chư vị cảm thấy món đồ này không có gì đặc sắc, nhưng ta có thể nói cho chư vị biết, phương thức chế tác ra món đồ này đã thất truyền trên Đại lục Đấu Thần từ lâu. Mỗi lần món đồ này xuất hiện, đều phải dựa vào cơ duyên và vận khímới có thể có được.

Ngữ khí hơi thần bí của Đấu giá sự khiến không khí trong hội trường chợt ngưng đọng trong ánh mắt mỗi người chợt hiện lên vài tia cổ quái.

Nhìn lên phía trên, ánh mắt Lý Dật cũng có vài tia cổ quái, trong lòng đã có những suy đoán mơ hồ.

- Tên của vật này, cơ bản có thể hình dung được công dụng của nó, đó là, Thiên Lôi Dực!

Nói xong hai tay lão giả như rung lên, hắn khoác áo choàng lên người, cùng với động tác này của hắn, áo choàng đột nhiên mở ra, đã khiến cả người hắn bay lên không trung.

- Quả nhiên...

Nhìn thấy màn này, Lý Dật không khỏi thở dài, lầm bầm nói.

Hơi hoang động áo choàng giống như một Song dực Đấu khí, phía sau lão giả như chớp động khiến cả người hắn phiêu phù trên bầu trời như một Đấu Hoàng cường giả, quỷ dị vô cùng.

Nhìn thấy lão giả này huyền phù trong không trung trong hội trường dù những người biết món đồ này hay không hô hấp trong nháy mắt chợt gấp rút. Có nhiều người, chỉ cần nhìn lão giả này phiêu phù trong không trung đã hiểu rõ tác dụng của món đồ này!

- Thiên Lôi Dực! Trang bị cấp sáu trong truyền thuyết. Đẳng cấp của vật này tuy thấp, nhưng lại có hiệu quả lớn như vậy, khiến cường giả dưới cấp Đấu Hoàng cường giả, thậm chí những người bình thường chỉ cần sử dụng nói, đều có thể bay lên! Một món đồ như vậy, nghe nói cần phải sử dụng một lông của một loại ma thú trong truyền thuyết, lông vũ của Thiên Lôi Ma Ưng luyện chế thành! Nhưng Thiên Lôi Ma Ưng sớm đã bị diệt vong từ mấy trăm năm trước, không bao giờ tìm được trên Đại lục Đấu Thần nữa! Vì vậy, bất kỳ một Thiên Lôi Dực nào, đều có thể coi là tuyệt thế trận phẩm. Chắc chắn, điểm đáng quý của nó, cũng không cần lão phu nói nhiều nữa?

Thân hình đáp xuống đất, lão gia bỏ áo choàng xuống cầm lấy trong tay, rồi cười nói.

- Món đồ này thú vị thật, trong Đấu giá hội có một món đồ như vậy sao ta lại không biết

chứ?

Vân Nhàn nhìn Thiên Lôi Dực, hai tròng mắt do kích động đã đỏ lên.

Dù sao, đối với bất kỳ một cường giả nào, có thể bay trong không trung là một việc rất khó! Mà do Song đực Đấu khí chỉ có Đấu Hoàng cường giả mới có thể ngưng kết thành, vì vậy, việc bay lên đối với nhiều người mà nói, đều là một giấc mộng cả đời mà thôi!

Hơn nữa, dù có thể bay trên bầu trời, như vậy đối với những cường giả dưới cấp Đấu Hoàng trong chiến đấu sẽ có lợi thế hơn một chút. Chỉ cần không xui xẻo đụng phải Đấu Hoàng cường giả, như vậy dù đánh không lại người ta, muốn bỏ chạy, dường như cũng không phải chuyện gì khó.

- Thiếu gia, chắc chắn là chủ ý của buổi bán đấu giá. Ngươi cũng biết, rất nhiều người trong buổi đấu giá, thường sẽ mang thứ tốt nhất là sau cùng, việc này cũng không phải chi gặp lần đầu! Nhưng mà, giá của món đồ này chắc chắn không ít hơn trăm vạn kim tệ! Thiếu gia thật sự muốn mua?

Nghe Vân Nhàn nói, Phạm trưởng lão cũng đã quá hiều tính tình của Thiếu gia, nên không khỏi lên tiếng hỏi.

- Vật như vậy, trăm năm mới gặp một lần, không thể so với Tứ giai ma hạch vừa rồi được. Thế nào? Ngươi lại định cản ta?

Vân Nhàn liếc nhìn Phạm lão giả, lạnh lùng nói.

- Ha ha ha, đương nhiên không dám, nhưng ta chỉ muốn nhắc nhở Thiếu gia một tiếng, vật như vậy, ba thế lực kia không chừng cũng có hứng thú. Tình hình lần này không giống với những lần trước đây, Vân Gia chúng ta không phải lớn mạnh nhất, vì vậy, xin Thiếu gia suy xét kỹ!

Phạm lão vuốt râu, nói.

- Điều này ta biết, nhưng mà, ta nghĩ, ba thế lực kia không phải vì những món đồ này của chúng ta mà đến chứ? Vì vậy, ba thể lực kia cũng sẽ nề mặt Vân Gia một chút, so với ba thể lực kia, ta lo nhất vẫn là...

Nói xong, ánh mắt Vân Nhàn quét qua chỗ Phong Tiểu Thiên.

Ánh mắt hai người chợt chạm nhau giữa không trung lập tức, dường như có từng đợt quang mang hiện ra trong không khí.