Đấu Thần

Chương 213




Đả tự: Sided Lovettt

***

Mở Quyển trục ra, rồi nhanh gọn giải quyết bóng đen quen thuộc bên trong đợi cho những dòng chữ sáng bóng hiện lên trước mắt, Lý Dật mới thoáng bình tâm trở lại.

- Quả nhiên vận khí của ta khá tốt...

Lý Dật cúi đầu cười một tiếng, đấu khí giữa hai tay vũ động nhanh, một chốc sau, hai Quyển trục lại hợp nhất, rơi vào tay hắn.

- Mị Ảnh Khôi Lỗi Pháp, lấy ảnh khí dẫn đường, do thân thể của những cường giả làm gốc, kết hợp lại làm một, xem như hóa thân ngoại thể, mặc dù không thể vận dụng đấu khí nhưng sự sắc bén của cơ thể, có thể xem như không có địch thủ trong cùng đẳng cấp... Nếu có thể luyện dùng cơ thể của những cường giả trên cấp bậc Đấu Vương, con rồi có thể bảo lưu lại đấu khí Công pháp vốn có, càng quỷ dị không gì sánh được, hung thần khó địch... Là lợi khí giết chóc đệ nhất của Bản tông, phàm là đệ tử Tông môn! Bắt buộc học!

Ánh mắt lướt qua những dòng chữ quỷ dị này, trong lòng Lý Dật cũng không rõ là cảm giác gì, nhưng suy cho cùng, hắn vẫn có chút hứng thú với Mị Ảnh Khôi Lỗi Pháp này...

Chỉ là, muốn luyện chế khôi lỗi này, còn cần ảnh khí, cũng chính là tu luyện Ảnh Ma Đại Pháp kia...

Suy nghĩ chốc lát, Lý Dật lắc đầu, tuy có hứng thú với Mị Ảnh Khôi Lỗi Pháp, nhưng nếu bảo hắn thay đổi công pháp, hắn tuyệt đối không chấp nhận.

Nhét hai Quyển trục vào Dung giới, Lý Dật thở ra một hơi. Có lẽ, đợi đến lúc lão quỷ Xà Tôn Giả hồi phục lại, đem cho hắn nghiên cứu, dựa vào sự từng trải của hắn, nói không chừng có thể tìm ra cách tu luyện Mị Ảnh Khội Lỗi Pháp mà không cần dùng đến ảnh khí.

Sau khi tìm được hai vật này, Lý Dật mới yên tâm, còn những thứ lung tung bên trong hai cái Dung giới, sau khi chọn qua vài thứ, nhưng cũng không hài lòng mấy, chỉ tiện tay bỏ chúng vào cùng với những công pháp Đấu kỹ cấp thấp.

Dựa vào thân phận của Lý Dật bây giờ, cũng không cần đích thân sắp xếp những chuyện này, mà chỉ cần gọi một tiếng, tự nhiên sẽ có người trong Lý Gia đến tìm ra những thứ còn có ích hon.

Mà dựa vào thực lực Lý Gia thể hiện lần này, cũng không cần lo lắng có ai còn dám đến quấy rầy Lý Gia.

Sắp xếp đến đây, những việc của Tiệt Giáo xem như đã xong. Còn những việc vặt còn lại, tuy phiền phức, nhưng Lý Dật càng không cần phải đích thân làm.

...

Lúc này trong đại sảnh của Lý Gia, không khí cổ quái đến cực điểm.

Cùng với sự trở về của Lý Dật, lại cường thế áp địch, trong nháy mắt đã giải quyết được cục diện phiền phức của Lý Gia, trong lòng nhiều người đều kinh ngạc, hơn nữa lại bình tĩnh.

Đơn giản vì, vị Thiếu gia Lý Dật những ngày này, đã làm được rất nhiều việc, khiến người khác cảm giác, hắn có thể làm được những việc hôm nay, cũng là nằm trong dự liệu bình thường

Không thể không nói, cảm giác này đối với nhiều người, rất là không tốt!

Dù sao, một nhân vật trước đây được xem như một phế vật, lại đột nhiên biến thành cao cao tại thượng cái cảm giác này, cho dù là ai, cũng đều cảm thấy không mấy dễ chịu.

Trong đại sảnh, Lý Hàn vẫn ngay ngắn ngồi ở vị trí Gia chủ. Những người trong Lý Gia dưới hắn, cũng đã phân biệt theo cấp bậc mà ngồi vào chỗ. Tuy rằng các người thuộc chi thứ sắc mặt đều có chút cổ quái, nhưng cũng đã trước sau ngồi xuống hết, duy chỉ có ba vị trưởng lão của Lý Gia, sắc mặt lúc này lại có chút khó coi.

Không khí trầm lặng kéo dài trong chốc lát, sau đó, Nhị trưởng lão ho khan một tiếng, đứng dậy, chắp tay, nói:

- Chúc mừng Gia chủ đại nhân... Thiếu Gia chủ có thể cường thể trở về, không đến một ngày đã giải quyết được tai họa ngập đầu của Lý Gia, lại làm gia tăng cường thể của Lý Gia cho đến mức như thế này... Quả thực rất đáng mừng!

Lý Hàn cười nhạt, nói:

- Có gì đáng mừng? Tiêu diệt Tư Đồ Thông Thiên, cũng chỉ dựa vào ngoại lực mà thôi. Những tên gia hỏa đó ngoài mặt thần phục Lý Gia, còn cái gì gọi là Lý Minh, rốt cục không phải là do vị trợ thủ mà Dật Nhi đã mời tới ra tay trấn áp hay sao? Nhị trưởng lão, ngươi tin không? Nếu có một ngày, vị trợ thủ đó rời khỏi Lý Gia ta, e rằng cái gọi là Lý Minh sẽ nháy mắt tan thành mây khói...

Nói đến đây, Lý Hàn chau mày:

- Theo như tâm tính của Dật Nhi, hắn sao lại làm ra loại chuyện này? Lẽ nào hắn còn có các bố trí nào khác?

Nói đến đây, Lý Hàn khẽ lắc đầu.

Đơn giản là vì, tuy lần này trở về Lý Dật chưa nói nhiều với hắn, nhưng hắn cũng thấm biết đứa con trai này đã có vài phần thay đổi. Nhưng mà thay đổi như thế nào, nhất thời nữa khắc, hắn không nói ra được. Suy nghĩ sâu xa một chút, lại dường như không có gì khác biệt cả. Đây chính là thói quen của Lý Hàn, khi suy nghĩ thì cả người bỗng nhiên đờ ra.

Vị Nhị trưởng lão bị bỏ quên, xấu hổ vô cùng, lát sau hắn lại dùng sức ho khan một tiếng:

- Gia chủ đại nhân!

Suy nghĩ của Lý Hàn bị cắt đứt, hắn nhìn vị Nhị trưởng lão, rồi nói:

- Nhị trưởng lão có chuyện gì, cứ nói đừng ngại...

Nhìn ánh mắt Lý Hàn, trong lòng Nhị trưởng lão không hiểu sao chợ lạnh cả người. Chi có điều, cái gã Sát Thần kia không biết đã chạy đi đâu, nhưng nếu hắn quay lại, nói không chìmg...

Nghĩ tới đây, cho dù là với tâm tính của Nhị trưởng lão, cả người cũng nhịn không khỏi phải run run, thấp giọng nói:

- Gia chủ đại nhân! Lão phu người ngay thẳng không nói quanh co. Vừa rồi trước mặt Tư Đồ Thông Thiên của Tiệt Giáo, vì thực lực chênh lệch quá xa, vì để Lý Gia ta được không ngừng kế tục, mới không thể không làm như vậy... Nhưng bây giờ, tình thế đã thay đổi, Thiếu Gia chủ lại lập ra một Lý Minh, ta nghĩ, dưới tình hình như thế này, Lý Gia chúng ta cũng không nên tranh đấu nội bộ nữa, sẽ làm suy yếu thực lực của chính mình, vì vậy ta nghĩ, xin Gia chủ đại nhân nề mặt cầu xin...

Lý Hàn cười ha hả, lát sau mới chậm rãi lắc đầu nói:

- Nếu là việc khác, ta thật ra có thể giúp các ngươi... Nhưng việc này, các ngươi hãy tự mình đi cầu xin Dật Nhi đi. Người làm phụ thân như ta, cũng không dễ nói cho lắm.

Nhị trưởng lão cười khô:

- Gia chủ đại nhân, chúng tôi tự biết quan hệ giữa ba lão già này và Thiếu Gia chủ không tốt. Huống chi, lần này lại là... Nếu như Gia chủ đại nhân không chịu giúp, lần này, đành để Thiếu Gia chủ xử lý ba lão già đáng chết này vậy... Chỉ là những đệ tử chi thứ của chúng ta... Mọi người đều là tộc nhân của Lý Gia, xin Gia chủ đại nhân giơ cao đánh khẽ!

- Giơ cao đánh khẽ?

Lý Hàn cười khẽ, không nói gì.

Nhị trưởng lão hơi khom người, nói:

- Xin Gia chủ đại nhân suy nghĩ lại. Dù lần này Thiếu Gia chủ làm gì, mục đích ra sao... Nhưng dù sao, Lý Minh đã được thành lập, Lý Gia chúng ta là chủ chốt của Lý Minh, muốn áp đảo những gia tộc khác, nếu như không có một chút thực lực, e rằng cũng không được! Ba lão gia hỏa chúng tôi chết không đáng tiếc... Chỉ là cơ nghiệp nghìn năm của Lý Gia... Xin Gia chủ đại nhân hãy suy nghĩ lại...

Nói đến đây, Tam trưởng lão cùng Tứ trưởng lão đồng loạt đứng lên, cúi người trước Lý Hàn. Hành động này tuy rằng bình thường nhưng lại là ở trong đại sảnh, cho nên cũng có chút bất đồng

Chi chính Lý Gia và các chi thứ đã tranh đấu nhiều năm, chi thứ còn có thể dễ dàng thỏa hiệp hay sao? Hoặc là, một sự thân phục theo một ý nghĩa khác?

Lý Hàn gõ nhẹbàn, thở dài, trong ánh mắt toát ra thần sắc vô cùng cổ quái.

...

Bên ngoài Vạn Triều Thành, hai đạo thân ảnh nhẹ nhàng đáp xuống, nhìn về phía tòa thành cách đó không xa, thần sắc cả hai đều có chút cổ quái.

Một lúc sau, Lý Dật mới thở dài, thản nhiên nói:

- Cung tỷ tỷ, lần này xem như cảm tạ tỷ...

Cung Vô Song lắc đầu:

- Cảm ơn gì, nếu là dựa vào thực lực thời kỳ đỉnh phong của ngươi, cái đám nhảy nhót kia trong mắt của ngươi, chẳng phải đều là đám mèo ba chân cả hay sao?

Lý Dật cười, chậm rãi nói:

- Chẳng qua, bởi vì một số nguyên nhân khách quan, ta cũng không muốn tùy tiện thể hiện thực lực đỉnh phong của mình... Ở những chỗ như Vạn Triều Thành, ta biểu hiện chút thực lực bình thường cũng đã đủ rồi....

Nói đến đây, Lý Dật lại suy nghĩ chốc lát, mới vỗ vào Dung giới, lấy ra một bình sứ nhỏ tinh xảo.

Sau khi lấy bình sứ ra, Lý Dật cười nhạt nói:

- Cung tỷ tỷ, Lý Dật ta trước nay nói lời giữ lời... Thứ trong bình sử này, ngươi chia uống trong ba ngày. Đến lúc đó, Thiên Ma Hóa Thân Đan trong cơ thể người tự nhiên sẽ biến mất. Còn ngươi, bắt đầu từ bây giờ cũng tự do rồi... không cần tiếp tục ở bên cạnh ta nữa.

Cung Vô Song hơi ngẩn ngơ, một lát sau mới mở bình sử ra xem.

Chỉ thấy trong bình là vài viên thuốc hình tròn, cũng không thấy có gì đặc biệt cả.

Đương nhiên, cũng không thể có gì đặc biệt. Lý Dật biết rõ, lúc đó bỏ vào miệng Cung Vô Song cũng chỉ là một viên đất bình thường mà thôi, bây giờ thứ đưa cho nàng cũng chỉ là mây viên kẹo đường bình thường.

Chẳng qua, sau khi nàng nuốt vào, mới xem như giải quyết được khúc mắc.

Dù sao, Lý Dật cũng không ngốc đến nỗi nói rằng ngày đó mình đã lừa nàng, nếu như nói thật, vị Cung tỷ tỷ này một khi nổi giận, Lý Dật thật không tin hiện tại mình có thể chống đỡ nổi.

Sửng sốt một lát, Cung Vô Song mới phất tay, bình sứ đó biến mất trong không trung sau đó nhìn Lý Dật một cách vô cùng cổ quái, nàng hạ giọng:

- Cảm on.

Lý Dật mỉm cười, nhưng không đáp lời.

Chậm rãi hít một hơi, tựa hồ như đợi cho tâm tình của mình hoàn toàn bình phục lại, Cung Vô Song mới hạ giọng nói:

- Lý Dật, lần này người thành lập cái gọi là Lý Minh, rốt cuộc để làm gì?

- Để làm gì?

Lý Dật nhìn Cung Vô Song lạ lùng.

Cung Vô Song chần chờ, nói:

- Ngươi cũng biết, dù là Đấu Thần Điện, hay Bắc Đấu Tông Hoàng thất Thiên Phong bọn họ đều không cho phép trong phạm vi thế lực của mình, xuất hiện một thực lực có thể chống lại mình... Ta nghĩ, việc xảy ra ngày hôm nay, không đến ba ngày sau sẽ đến tại bọn họ. Đến lúc đó, làm sao để ứng phó... Người đã suy nghĩ kỹ chưa?

Lý Dật quả thật chưa nghĩ đến điều này, thành lập Lý Minh, hắn chỉ là nhất thời nổi hứng mà thôi. Suy nghĩ trong chốc lát, hắn thở dài, nói: A

- Đến lúc đó hẵng tính, Hoàng thất Thiên Phong tạm thời không cần quan tâm. Nhưng mà, ta nghĩ, chỉ cần ta thể hiện ra thái độ hòa bình, Bắc Đẩu Tông và Đấu Thần Điện cũng sẽ không gây khó dễ...

Cung Vô Song khẽ gật đầu, nói tiếp:

- Bây giờ, có thể là vậy, nhưng nếu Lý Minh muốn phát triển, đương nhiên sẽ không ngừng mở rộng. Mà như vậy, tam đại thế lực sẽ không cho phép. Cứ cho là lúc bắt đầu, bởi vì bận tâm tới những quan hệ của ngươi, họ sẽ không quản. Nhưng mà... nếu Lý Minh phát triển mạnh quá khả năng có thể chấp nhận của bọn họ, e là...

Lý Dật trầm tư, rồi nói:

- Tạm thời cứ như vậy, nếu Lý Minh muốn phát triển, không phải là chuyện nhất thời nửa khắc là được. Ta chỉ cần tham gia Tế Thần Điển, hơn phân nửa sẽ gia nhập Đấu Thần Điện... Đến lúc đó, nếu có nhiều thêm bối cảnh là Đấu Thần Điện, ta nghĩ, cho dù là Lý Minh có muốn phát triển, vấn đề cũng sẽ không quá lớn.

- Hy vọng vậy.

Cung Vô Song gật đầu:

- Nhưng mà... Người có từng nghĩ sẽ kết hợp với các thế lực khác hay không? Ví dụ... Hoàng thất...

Hai chữ này khiến cho Lý Dật không khỏi giật mình, xem ra Cung Vô Song này quả nhiên có chút quan hệ với Hoàng thật.

Hoàng tộc Thượng cổ này...

Một ý nghĩ cổ quái lóe lên trong đầu Lý Dật, một lát sau hắn mới mim cười:

- Đó có lẽ cũng là một cách. Dù sao thành lập Lý Minh, ta cũng chỉ là nhất thời nổi hứng mà thôi. Với tính cách của ta, cũng không có ý định xưng bá, nếu đến lúc đó điều kiện của Hoàng thất đưa ra tốt một chút, liên minh với Hoàng thất, cũng là lựa chọn không tồi..

Lúc này Cung Vô Song mới thoáng có chút yên tâm vài phần, lấy tay xoa nhẹ lên bộ ngực cao ngất của mình.

Lý Dật dường như không nhìn thấy, chỉ khẽ cười nhẹ, sau đó mới nói nhỏ:

- Như vậy, chúng ta vào thành thôi...