Cứu Vớt Nhân Vật Phản Diện Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 9




Bởi vì cuộc cãi vã không rõ nguyên nhân mà chú và dì hai Úc hiện giờ đang chiến tranh lạnh, từ đó mà bắt đầu một cuộc đấu đá vô hình sau lưng.

Cảm thấy bầu không khí trong nhà càng ngày càng kỳ quái, Úc Nhiễm sợ đến không dám thở mạnh. Cùng với đó lại càng tức giận khi thấy Úc Khả Khả chẳng mảy may chịu chút ảnh hưởng.

Tuy nhiên, Úc Khả Khả không để trong lòng, những việc gì muốn sai vẫn sai Úc Nhiễm làm không chút lưu tình. Cho dù Úc Nhiễm có bất mãn hay tức giận đến đâu thì cuối cùng vẫn phải nghiến răng mà làm.

Dù sao, chú Úc và dì Úc có chó cắn chó thế nào đi chăng nữa, họ vẫn giữ đủ tỉnh táo để giữ nguyên đối xử với Úc Khả Khả.

—--Chỉ cần cô vẫn giữ được cuộc hôn nhân cùng Quý Cảnh Diệp, họ nhất định sẽ không đụng đến cô.

Đối với việc này, Úc Khả Khả không khỏi cảm động thở dài: [Cái danh của nhân vật phản diện dùng thật tốt.]

Cáo mượn oai hùm thực sự là giải pháp hay, mình xứng đáng!

Quý Cảnh Diệp: ''.....''

Điều mà Úc Khả Khả mong chờ mỗi ngày chính là được hóng chuyện từ Hệ thống. Mà ở mặt này thì nó đặc biệt chuyên nghiệp, tường thuật lại sống động như livestream vậy, khiến cô nghe mà cũng sôi trào hứng khởi muốn ngừng mà không ngừng được.

[Dì Úc cùng mối tình đầu thảo luận qua, quyết định tìm người đi điều tra rồi]

[Chậc, chậc, người bọn họ tìm cũng quá là không được đi, có khi còn chưa chụp được bức ảnh nào thì đã không cẩn thận mà bại lộ rồi.]

[Dì Úc quả nhiên tin tưởng chú Úc ngoại tình]

[Chú Úc có vẻ là đã nghi nghi nên thời gian gần đây không có đi tìm cô tình nhân kia, cũng đem thằng con bảo vệ đến gắt gao luôn]

[Dì Úc vẫn kiên trì không từ bỏ, đã đổi người khác đi điều tra rồi]

[Chú Úc này cũng không vừa, sắp xếp người theo dõi lại xem dì Úc dạo này đang làm gi]

[Mối tình đầu của dì ta phát hiện có chỗ không đúng nên kịp thời nhắc nhở. Chà chà, trận này có khi lại choảng nhau cũng nên]

[Dì Úc sợ bại lộ nên dứt khoát cùng mối tình đầu bàn bạc, sau lại đưa cho người bác sĩ đã biết chuyện kia một số tiền, kêu ông ta ra nước ngoài]

[Dưa mới!!! Chú hai Úc vẫn hoài nghi vụ cô nữ thư ký kia nên đã mua chuộc người theo dõi cô ta. Ai ngờ đâu trùng hợp thế nào, lại bị ông Hai Quý kia bắt được, lão ta tưởng là người do Quý Cảnh Diệp sắp xếp vào để tìm nhược điểm của mình, tức điên lên! Vì thế mà cảnh cáo tên đó một phen.]

[Chú Úc bên này nhận được tin thì chả hiểu ra làm sao, lại tưởng lão hai Quý kia là đang bênh vực yểm trợ cho Quý Cảnh Diệp làm chuyện xấu, quyết định tìm cách khác.]



.......Hahaha! cái cốt truyện này nó cứ cuốn mãi mà không dừng được ấy nhở?

Úc Khả Khả mỗi ngày trầm mê ăn dưa, ăn đến nỗi mụ mị suýt quên luôn còn vị nhân vật phản diện đang chờ mình đến cứu vớt.

Mãi đến hôm nay, chú Hai Úc vốn những ngày gần đây đều là vẻ mặt u ám lại đột nhiên tươi tỉnh: ''Khả Khả, chú nhớ không nhầm, thời điểm đính hôn Quý Cảnh Diệp có tặng cháu một căn hộ?''

Hệ thống: [Để tôi tra xem xem,.... Đúng đấy. Quý Cảnh Diệp tặng nó cho cô để kỷ niệm ngày đính hôn, hiện tại hắn ta đang ở tiểu khu Vân Vực. Cô và anh ta vừa vặn là trên và dưới lầu.]

Úc Khả Khả: [Vậy ai lầu trên ai lầu dưới?]

Hệ thống: [Cô lầu trên]

Hay lắm, chị đây thắng rồi!

Úc Khả Khả vừa lòng gật đầu.

Tiểu khu Vân Vực chính là khu bất động sản thuộc sở hữu của Quý gia, một toà nhà lớn nằm giữa trung tâm thành phố xa xỉ phồn hoa. Đây được coi là biểu tượng của sự giàu có, bất kỳ ai ở được trong này đều lấy làm kiêu ngạo.

Bởi vì vị trí thuận tiện cho việc đi làm mà Quý Cảnh Diệp hầu như đều sống ở đây, tuy nhiên nguyên chủ lại chưa từng đến lần nào.

—Thứ nhất là do cô ấy yêu thương gia đình và muốn ở nhà nhiều hơn, thứ hai quan trọng nhất là cô ấy không muốn ở gần Quý Cảnh Diệp.

''Các cháu cũng đính hôn lâu như vậy rồi, cũng không thể cứ xa cách như thế được. Ngẫu nhiên mới gặp mặt một lần thì bao giờ mới có thể kết hôn chứ?''

Tưởng rằng cô gật đầu đáp lại mình, chú Úc vẻ mặt nghiêm túc dịu đi một chút: "Khoảng thời gian này sao cháu không chuyển đến ở, thuận tiện vun đắp quan hệ."

Hửm? Lại còn có chuyện tốt như vậy?

Úc Khả Khả tức khắc lên tin thần, không khỏi thấy cảm ơn sâu sắc với sự ''trợ công'' này. Thật cũng làm khó cho người chú này vừa phải đấu trí đấu dũng đủ điều mà vẫn rút thời gian giúp cô đẩy nhanh tiến độ cứu vớt.

Nếu không phải chú ấy nhắc, cô thực sự không nhớ nổi còn có một căn hộ như vậy. Tiện thể cũng có lý do để dọn ra ở riêng luôn, đây không phải là ''một công đôi việc'' sao?

Cô lập tức đồng ý mà không cần suy nghĩ.

Thấy phản ứng hớn hở của cô, chú Úc chỉ cảm thấy con bé này rốt cuộc cũng hiểu chuyện, không khỏi nở nụ cười đắc thắng liếc dì Úc một cái.

Nếu ông ta thực sự vô dụng, ông ta có thể suy nghĩ ra biện pháp tốt thế này hay sao? Hừ! Đúng là thứ phụ nữ kém hiểu biết lại còn hay nghi ngờ vô cớ!

Chú hai Úc không khỏi trợn tròn mắt, nhưng nghĩ đến cuối cùng cũng có lý do để kéo dãn khoảng cách với Úc Khả Khả nên không nói gì thêm.

Nhưng thật ra lúc này, trong lòng Úc Nhiễm đang vô cùng vui sướng. Vậy là về sau cô không cần phải gặp chị ta mỗi ngày và nhẫn nhục nghe chị ta sai khiến nữa; Thế nhưng vẫn không nhịn được mà ghen tị Úc Khả Khả lại có thể được đến ở tiểu khu Vân Vực, sắc mặt thành ra thoắt trắng thoắt đỏ.

Trong khi đó Hệ thống và Úc Khả Khả liếc đến, xem đến ngạc nhiên, kỹ năng đổi sắc mặt này đúng là cùng một lò với dì Úc.



Cùng lúc đó tại toà nhà công ty Quý gia,

Quý Cảnh Diệp, người dường như luôn vô cùng bận rộn với công việc, nghe họ nói chuyện hứng thú bừng bừng về việc chuyển đến tiểu khu Vân Vực, phản ứng đầu tiên của anh ta chính là ''phải chuyển nhà.''

Nhưng mà nghĩ lại mấy ngày gần đây tinh thần luôn bị tra tấn, hơi dừng một chút. Vì để có thể khôi phục cuộc sống sinh hoạt như bình thường, cuối cùng vẫn là lựa chọn thỏa hiệp.

Thực tế là, tuy rằng phát hiện muốn khôi phục tín hiệu sóng não bình thường, thì cần thiết phải kéo gần khoảng cách với Úc Khả Khả. Nhưng Quý Cảnh Diệp chỉ cần nghĩ đến ngày đó bọn họ ở chung thôi, đã muốn kháng cự rồi, thêm nữa là cũng chẳng tìm ra lý do gì để họ tiếp tục gặp nhau.

Vì vậy mà chỉ có thể nhẫn nhịn.

Bây giờ cô ta chủ động đến đây, Quý Cảnh Diệp không thể không thừa nhận, trong lòng cũng có chút nhẹ nhõm.

Nghĩ đến việc sau khi Úc Khả Khả đến, cô sẽ không ngừng dây dưa với mình. Quý Cảnh Diệp có chút chán ghét mà xoa đầu mày. Vừa cảm thấy chán ghét cho việc tương lai sẽ luôn bị quý rầy, lại vừa cảm thấy nhẹ nhõm khi sắp sửa có một giấc ngủ ngon.

Nhưng mà Quý tổng - người đã chịu đủ tra tấn của việc mất ngủ, sau khi suy nghĩ rằng cái nào mình có thể chịu đựng được đột nhiên phát hiện ra rằng, căn bản hướng đi của vấn đề không phải do mình quyết định.



.............

Về việc tìm kiếm và tạo ra một môi trường thoải mái, Úc Khả Khả luôn luôn hành động một cách nhanh chóng.

Sau khi cùng chú Úc nói chuyện xong, cô lập tức gọi ngay cho công ty chuyển nhà. Ngay khi cô vừa chuyển hầu hết đồ đạc của mình đi và chuẩn bị tận hưởng căn hộ cao cấp mà chỉ có người giàu mới mua được thì bỗng nhận được tin nhắn từ một tài khoản lạ trên Wechat.

[Trương Trương Trương Trương: Coi như tôi thua, cô có thể bỏ tôi ra khỏi Danh sách đen được không?]

Hả? ai vậy?

Hệ thống dường như nghĩ tới gì đó: [À, hình như đây là người đại diện của cô]

Úc Khả Khả: [??Tôi mà cũng có đại diện à?]

Đúng vậy, cô là diễn viên thì dĩ nhiên phải có người quản lý rồi.

Úc Khả Khả đột nhiên nhận ra cô còn có một công việc!

Chậc chậc, cũng tại mấy ngày nay dưa nào cũng ngon cũng thơm, khiến cô chỉ muốn ở luôn trong cái ruộng dưa này lăn lộn.

Trong lòng cũng hơi chút chột dạ, sau đó lại điềm nhiên như không hỏi lại: [Vậy sao bà chị này lại ở trong Danh sách đen của tôi vậy? Đến giờ mới chịu liên lạc?]

[Úc Khả Khả vốn là chỉ muốn đóng những cái tài nguyên nam chính đưa cho, còn lại đối với các công việc khác thì không muốn quan tâm.] Hệ thống nói: [Nhưng mà người đại diện này lại làm việc tương đối trách nhiệm, rất mong muốn ''Úc Khả Khả'' chuyên tâm vào công việc, ''cô'' dĩ nhiên là không muốn. Thế nên mới xảy ra tranh cãi với người quản lý này.]

[Cuối cùng ''cô'' bởi vì bị người đại diện mắng là não chỉ biết yêu đương, dưới cơn tức giận nên ''cô'' đã kéo người đại diện vào Danh sách đen. Sau đó, vì để chứng tỏ bản thân ''cô'' mới gia nhập cái đoàn làm phim kia.]

(ngoặc kép ''..'' ở đây ý chỉ đang nói nguyên chủ trước đó.)

Hay lắm, thì ra là có chuyện như vậy, thế mà cô còn tưởng mình được nuôi thả.

Úc Khả Khả mau chóng xoá tên người đại diện ra khỏi danh sách đen. Như thể có quản lý, chị ta lập tức gọi điện ngay cho cô.

Người đại diện tràn đầy oán hận mở miệng: "Cô còn biết đường xoá tôi ra rồi à?''

Úc Khả Khả chân thành nhận lỗi: ''Em không cẩn thận quên mất, em thật sự không cố ý.''

''Được rồi. Tôi lại còn không biết cái kiểu của cô à.'' Người đại diện một chút cũng không tin, hừ lạnh một tiếng, "Quên đi, là do tôi quá nghiêm khắc, cho nên không nên nói như vậy về cô. Tôi đây cũng không quan tâm đến cô nữa, chỉ cần cô hạnh phúc là được.''

Úc Khả Khả: ''Đừng mà chị Trương, em cảm thấy chị khuyên rất đúng, mềm không ăn thích ăn cứng. ( câu hay lời khuyên tốt thì không nghe, trái lại còn lựa chọn cố tình làm ngược lại)

Người đại diện:.......?

Cho rằng cô lại đang châm chọc mình, người đại diện nghẹn một hơi, cũng không dám âm dương quái khí nữa, chỉ tức giận hừ lạnh một tiếng: ''Để cô tức lâu như vậy giận sao? Tôi đây xin lỗi tiểu tổ tông nhà cô được chưa?''

''Không a, em đây là đang nói thật.''

Chi Trương này đúng là một người đại diện có tâm, đến như vậy rồi mà chị ấy còn không từ bỏ cô.

Úc Khả Khả có chút cảm động, chân thành nói: ''Kỳ thực sau khi quay xong bộ phim kia, em ở nhà vẫn luôn nghiêm túc suy nghĩ. Thật sâu sắc cảm thấy chị mắng là rất đúng, em không nên kéo chị vào Danh sách đen.''

Người đại diện:??? Nghiêm túc?

Chị ta không khỏi sửng sốt: ''Em rốt cuộc là đã trải qua chuyện gì rồi? Sao tự nhiên lại nghĩ thông, không phải là cùng tên Quý..... Không, không đúng, anh ta mới hai ngày trước còn gọi cho chị hỏi tình hình của em dạo gần đây thế nào.''

''Chuyện là thế này, em trước đó ở đoàn phim gặp chút chuyện.'' Úc Khả Khả mặt không đỏ tim không đập, đem chuyện của Hoằng Hách và Doãn Tịnh Nhã ra tường thuật thêm mắm dặm muối. Sau đó nói:'' Khoảng thời gian này Quý Lăng Hàn không có tìm em, mà em cũng bận không tìm anh ta, sau đó em phát hiện đột nhiên không còn thích anh ta nữa.''

Cô không cần nói quá chi tiết tỉ mỉ mà để người đại diện tự bổ não.

Chị Trương chỉ cảm thấy nghệ sĩ nhà mình đột nhiên thông suốt, nhận ra đàn ông thực không đáng tin cậy. Bởi vậy mà muốn tự lực cánh sinh.



Chị chỉ cảm thấy đây là chuyện cực cực kỳ tốt!

Vui mừng khắp chốn!

Người đại diện đã sớm phát điên với kiểu yêu đương mù quáng của nghệ sĩ nhà mình, nay nghe được những lời này chị chỉ cảm thấy cực kỳ kích động. Bảo sao cái cậu Quý Lăng Hàn kia trước giờ không thèm để ý giờ lại chủ động tìm mình, còn hỏi thăm Úc Khả Khả gần đây xảy ra chuyện gì, thì ra đây chính là nguyên nhân a.

''Việc của Hoằng Hách bên kia chị sẽ chú ý một chút. Tóm lại bây giờ em suy nghĩ thông suốt rồi là chuyện tốt, để chị từ chối cái lời mời kia.'' Người đại diện giọng điệu vui mừng: ''Vừa lúc, đoàn phim cũng đang giục em mau chóng tiến tổ, giờ thì không cần nữa.''

''Thực ra kịch bản này chị có xem qua, nhân vật lần này của em cũng không tệ đâu.''

Chi nghĩ nghĩ, lại trấn an nói: ''Nhưng mà chỉ dựa vào chúng ta cũng có thể, chờ chị tìm cho em mấy cái kịch bản tốt. Yên tâm đi, chỉ cần không yêu đương, với gương mặt ấy của em, sớm muộn gì cũng nổi.''

''Vậy—-''

[Ầy, tầm nhìn của nam chính này cũng quá tốt]. Hệ thống dạo loanh quanh một hồi, rất có hứng thú nói: [Bộ phim lần này anh ta đầu ta, thật đúng là một ruộng dưa màu mỡ.]

Úc Khả Khả lời nói vừa chuyển: ''---hay là chị để em suy nghĩ lại.''

Úc Khả Khả: [Gì cơ? gì cơ? mau nói nghe xem?]

Người đại diện:???

Vì thế, Quý tổng - người mặt lạnh đang chờ Úc Khả Khả chuyển nhà tới tiếp cận mình, đột nhiên không kịp phòng ngừa nghe thấy tin tức về chuyện đoàn phim của cô.

Điệu bộ quả thực cao hứng phấn chấn, mua vé suốt đêm bay tới.

Quý Cảnh Diệp: ''.....''

Mỗi ngày tự hỏi, cô ta thực sự đến cứu vớt mình à?

Người đâu?

—------

Tác giả có lời muốn nói: Úc Khả Khả - Anh cứ ở yên đây đừng động lung tung, ăn dưa xong em sẽ quay lại!

Quý tổng:....ha:)

(2703 từ - 01/08/23)