Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 198: Đứng Đắn Chút




CHƯƠNG 198: ĐỨNG ĐẮN CHÚT

“Chuyện này anh đã nhớ rồi, sau này không cho phép nói lại.” Cố Lăng Kiệt dùng giọng điệu ra lệnh nói.

Nếu đã quyết định kết hôn, những yếu tố không làm cô vui, hôm nay cô sẽ quên hết đi.

Bạch Nguyệt gật đầu, lộ ra tươi cười: “Đi thôi, ngài Cố thân yêu.”

“Giờ còn là ngài Cố à?” Cố Lăng Kiệt bất mãn với xưng hô này, cô rốt cuộc vẫn là không muốn gả cho anh.

“Vậy thì ông xã đại nhân?” Bạch Nguyệt thử dò hỏi.

Cố Lăng Kiệt hơi kéo khóe miệng: “Cái này tạm được.”

“Đi thôi.”

Cố Lăng Kiệt nắm cô vào ủy ban nhân dân.

Ánh nắng buổi sáng không quá chói chang, chiếu xuống trên người hai người họ, bóng của họ xếp chồng lên nhau.

Bạch Nguyệt phát hiện ra Cố Lăng Kiệt thực ra rất căng thẳng.

Lòng bàn tay anh đẫm mồ hôi, nắm tay cô cũng dinh dính.

Anh đi vào, nhìn quanh một vòng, đi đến cửa sổ.

“Xin chào, chúng tôi đến đăng ký kết hôn.” Cố Lăng Kiệt nói với nhân viên làm việc bên cửa sổ.

“Chứng minh thư, sổ hộ khẩu, ảnh chút nữa chụp ở bên trong, không được phép trang điểm, nộp phí 34.000đ, bên nữ có bầu không, không có bầu thì trước phải vào kiểm tra phụ khoa thường quy, mặt khác, có làm hợp đồng trước hôn nhân không, có cần làm giám định tài sản không?” Nhân viên làm việc là người có tính hấp tấp, nói cả một tràng.

“Không có thai, không cần làm hợp đồng trước hôn nhân và giám định tài sản.” Cố Lăng Kiệt nói.

Nhân viên làm việc đẩy gọng kính đen, nhìn Cố Lăng Kiệt.

Bạch Nguyệt không nói gì, lấy chứng minh thư, sổ hộ khẩu đưa cho nhân viên làm việc.

Cố Lăng Kiệt cũng đưa qua.

Thực ra anh có thể đưa cả chứng nhận sĩ quan, nhưng không muốn quá gây chú ý, nên trực tiếp làm chứng minh thư và sổ hộ khẩu bình thường.

Nhân viên làm việc cảm thấy Cố Lăng Kiệt khá là đẹp trai, nhìn nhiều một chút, xem xem có phải là ngôi sao nào đến kết hôn không, cô ta sẽ chính là người tận mắt chứng kiến.

“Sao vậy?” Cố Lăng Kiệt khó hiểu hỏi.

“Không có gì.” Nhân viên làm việc cúi đầu.

Cô ta chủ yếu muốn tra xem đăng ký trong máy tính có phải là chưa kết hôn không, số chứng minh thư và sổ hộ khẩu có thống nhất không.

Bạch Nguyệt duỗi cổ ra nhìn ảnh chụp trên chứng minh thư của Cố Lăng Kiệt.

“Chứng minh thư của người bình thường đều chụp rất xấu, của anh không tệ đấy, đã qua chỉnh sửa hả?” Bạch Nguyệt hỏi đùa.

Cố Lăng Kiệt đằng hắng họng, đè thấp giọng nói: “Đứng đắn chút.”

Bạch Nguyệt: “. . .”

Cô không đứng đắn lúc nào, chỉ là, Cố Lăng Kiệt rất đứng đắn, kết hôn thôi, cứ như sắp lâm trận, trầm lắng nghiêm mặt, kỹ lưỡng, trang trọng.

“Lúc chụp ảnh phải cười.” Bạch Nguyệt nhắc nhở.

Cố Lăng Kiệt còn chưa nói, nhân viên làm việc hấp tấp nhắc nhở: “Lúc chụp ảnh không được lộ răng.”

Bạch Nguyệt bị nhân viên làm việc chọc cười ha ha ha.

Nhân viên làm việc trợn mắt nhìn một cái: “Cô vào trong kiểm tra sức khỏe đi, nhà trai nộp phí.”

“Ồ.” Bạch Nguyệt đi vào trong, khung cửa có ghi kiểm tra sức khỏe.

Cố Lăng Kiệt từ trong ví da lấy 35.000đ, đưa cho nhân viên làm việc.

“Chúng tôi có gói 99 với 999, muốn không?” Nhân viên làm việc tiến cử.

“Gói 999 là cái gì?” Cố Lăng Kiệt không hiểu nói.

Đời anh lần đầu kết hôn, cái gì cũng không hiểu.

“Tờ 999 là có in dấu tay của các anh, sau đó mang về nhà làm kỷ niệm, rất có ý nghĩa kỷ niệm đó.” Nhân viên làm việc giải thích.

“Được.” Cố Lăng Kiệt rất dễ nói chuyện, anh lấy trong ví ra 10 tờ 100 nghìn, đưa cho nhân viên làm việc.

Nhân viên làm mừng thầm nhận lấy tiền, thối lại cho Cố Lăng Kiệt 1000đ.

Cố Lăng Kiệt sau đó tiện bỏ vào trong hòm công đức.

“Anh là ngôi sao à?” Nhân viên làm việc hóng hớt.

“Không phải.” Cố Lăng Kiệt nghiêm túc trả lời.

“Ồ, anh mà đi làm ngôi sao thì chắc chắn sẽ nổi, lớn lên đẹp trai thật sự.” Nhân viên làm việc cảm thán.

Cố Lăng Kiệt: “. . .”

*

Bạch Nguyệt đi ra từ trong phòng khám sức khỏe, liền thấy Cố Lăng Kiệt ngồi trên sofa, ánh mắt không chớp nhìn cửa sổ.

Bạch Nguyệt thuận theo ánh mắt anh thấy một nam một nữ đứng ở cửa sổ.

“Sao vậy?” Bạch Nguyệt hỏi.

“Hai người họ đến ly hôn, em xem, trên mặt họ không hề có ý cười, chứng tỏ đối với họ mà nói, ly hôn cũng không phải là chuyện vui vẻ gì.” Cố Lăng Kiệt trầm giọng nói, nhìn hướng Bạch Nguyệt: “Sau này đừng nhắc đến ly hôn với anh.”

Bạch Nguyệt: “. . .”

“Đi thôi, vào chụp ảnh.” Cố Lăng Kiệt kéo Bạch Nguyệt vào phòng chụp ảnh.

Phòng chụp ảnh rất đơn sơ, trước máy ảnh là hai cái ghế.

Bạch Nguyệt và Cố Lăng Kiệt ngồi vào.

“Hai người dựa gần vào chút.” Thợ chụp nói.

Bạch Nguyệt nhích gần về phía Cố Lăng Kiệt một chút.

“Lại gần thêm chút.” Thợ chụp lại nói.

Bạch Nguyệt lại nhích gần thêm về phía Cố Lăng Kiệt.

“Lại dựa gần vào thêm chút nữa.” Thợ chụp đang điều chỉnh khoảng cách.

Cố Lăng Kiệt giữ đầu Bạch Nguyệt tựa gần vào bên cạnh anh.

“Tốt, tốt, tốt, tay bạn nam bỏ ra.” Tính tình của thợ ảnh rất tốt, nói.

Bạch Nguyệt lộ ra nụ cười tươi.

Cố Lăng Kiệt cũng kéo miệng nhếch lên ý cười, đây là mặt cười rõ rệt nhất trong cuộc đời anh.

“Được rồi, các bạn còn làm cả dấu tay đúng không, đi làm đi, làm xong cũng có thể nhận giấy kết hôn.” Thợ chụp ảnh nhắc nhở.

Bạch Nguyệt và Cố Lăng Kiệt ra ngoài, nãy nhân viên làm việc ở cửa sổ đang đứng đợi ở cửa, dẫn họ đi làm dấu tay.

Mô hình của dấu tay là mô hình đã hoàn thành, hình dáng trái tim màu hồng, ghép lại bằng chất plastic, bên trên là hoa hồng.

Nhân viên làm việc lột bỏ lớp màng bảo vệ trên mặt mô hình: “Anh chị ấn tay in xuống đây là được.”

Cố Lăng Kiệt và Bạch Nguyệt đồng thời in xuống.

“Cái này phải cho vào máy sấy để làm khô, khoảng tầm 5 phút, anh chị đợi ở đây.” Nhân viên làm việc cầm mô hình ra ngoài.

“Giờ 34 nghìn cũng có nhiều thứ nhỉ?” Bạch Nguyệt thuận miệng hỏi.

Cố Lăng Kiệt nhớ lại chuyện Bạch Nguyệt từng kết hôn, trong lòng có chút lấn cấn, một cảm giác kỳ lạ khó nói.

“999k.” Cố Lăng Kiệt trầm giọng nói.

“Ồ.” Bạch Nguyệt hiểu ra, thảo nào nhiều thứ thế.

5 phút sau, nhân viên làm việc quay lại, đưa gói quà màu đỏ cho Cố Lăng Kiệt, nói: “Mô hình, giấy kết hôn, sổ hộ khẩu, chứng minh thư của anh chị, còn cả quà mà ủy ban nhân dân tặng cho hai người nữa, đều ở trong này, sau khi trở về, sống chung hòa thuận, vợ chồng yêu thương nhau, nhường nhịn nhau, thông cảm cho nhau, chỉ cần không là ngoại tình, cờ bạc, hút chích thì không có chuyện không sống với nhau được.”

“Cảm ơn ngài.” Bạch Nguyệt gật đầu nói.

Nhân viên làm việc nhìn Bạch Nguyệt một cái xong rời đi.

Bạch Nguyệt lật bên trong giấy kết hôn.

Ảnh trên giấy kết hôn, cô và Cố Lăng Kiệt đều cười, trông qua rất hạnh phúc.

Cô nhớ lại giấy kết hôn lúc trước.

Lúc đó cô bị ép gả cho Tô Khánh Nam, vẻ mặt Tô Khánh Nam khinh khỉnh, nổi giận đùng đùng nhìn ống kính, còn cô cũng chẳng vui, môi rũ xuống.

Thợ chụp ảnh khi đó hẳn là nhìn ra đầu mối giữa bọn họ, cũng không giống hôm nay, kêu họ dựa gần vào nhau chút.

Truyện convert hay : Phục Thiên Thị