Cực Ác Phú Thiếu Gia

Chương 29: Chương 29







“Huynh biết ta cả đời chỉ có huynh,cho dù huynh không quan tâm ta,ta cũng không thể chấp nhận nam nhân khác.”

Lôi Hào thở dài một hơi,lòng treo giữa không trung rốt cục có thể buông xuống.

Khóe miệng hắn từ từ vung lên nụ cười vui vẻ,ai nói hắn không thích?

“Tiểu Ngọc, ta. . . . . .”

“Nếu như đại nhân hỏi ta sẽ nói là ta làm,không liên quan đến huynh.” Nàng nức nở nói.

“Tại sao?” Hắn cau mày hỏi.

“Không nên hỏi.” Nàng nức nở bỏ lại một câu nói .

Hắn nhíu màu càng sâu, “Không nói ta liền không đồng ý.”

Cho dù nàng nói nàng làm,hắn cũng sẽ không đồng ý.

Lại một trận trầm mặc.

“Hoắc Tiểu Ngọc!” Hắn nghiến răng nghiến lợi hét,hận không được bóp cần cổ xinh đẹp của nàng,cho nàng không dám cãi lời hắn.

“Ta yêu huynh.”

Những lời này giống như tia chớp đánh mạnh trúng tim hắn.Luôn muốn nghe nàng nói ra lời thật lòng,nhưng khi nghe được lại rung động như thế

“Tiểu Ngọc,thật ra ta cũng vậy. . . . . .” Từ yêu chưa nói ra khỏi miệng,một tiếng thét thê lương truyền đến.

“Hả

Hắn nắm tay ra sức đánh tường, “Tiểu Ngọc,nàng làm sao vậy? Trả lời ta!”

“Lôi Hào,cứu ta.”

Vì cứu người yêu,hắn không biết lấy thần lực từ nơi này,đánh trên tường ra một khe hở.

Thanh âm gì?

Hoắc Tiểu Ngọc ngấn nước mắt,trợn to lùi lại vài bước,vẻ mặt kinh ngạc nhìn tường xuất hiện một khe nhỏ,sau đó càng ngày càng nhiều,càng ngày càng nhiều. . . . . .


Đến cuối cùng, “Rầm” một tiếng,vách tường thế nhưng sụp đổ!

Nàng còn chưa phản ứng xảy ra chuyện gì,Lôi Hào đã xuống đến trước,kéo nàng ôm chặt vào trong ngực, “Đừng sợ, ta tới rồi.”

Hắn an ủi làm nàng cảm động,hai tay ôm chặc hắn, khóc không thành tiếng.

“Huynh. . . . . . Huynh thật mạnh,đấm vỡ cả tường!”

“Nàng sợ vật,ta chịu không nỗi nữa,cho dù tay bị tàn phế,ta cũng muốn gặp được nàng.”

“Huynh ngốc quá. . . . . .” Nàng khóc trách hắn,nhưng vẫn đột nhiên ôm chặc lấy hắn.

Thấy tay phải hắn sưng to,còn có máu chảy ra,nàng đau lòng không dứt lấy khăn mặt băng bó cho hắn.