Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1103




Chương 1103

Anh Phúc nghe thấy vậy liền sửng sốt nói: “Người anh em, không phải chứ, nhiều như vậy không dễ làm đâu, với tố chất con người cậu nhiều nhất cũng chỉ là ba mươi triệu, nể tình tôi có thể đưa cho cậu nhiều nhất là năm mươi triệu, năm trăm triệu nói thật là rất khó”.

Lúc này, chỉ thấy Lưu Diệu lấy một chiếc vali xách tay qua, đặt cạnh anh Phúc nói: “Anh Phúc, trong này có hai trăm ngàn, là người anh em tôi gửi anh tiền tiêu vặt, lần này, tôi nhìn trúng một tay đua, chắc chắn sẽ nằm trong top ba, chỉ cần việc này thành công, sau khi xong việc, tôi sẽ đưa anh thêm mười triệu, anh thấy sao?”

Lúc này anh Phúc nhíu mày suy nghĩ, một lát sau hắn ta mới nói: “Cậu đã nói như vậy, chúng ta làm anh em nhiều năm, không giúp cậu cũng không thỏa đáng lắm, việc này tôi sẽ đi nhờ vả phê chuẩn cho cậu, nhưng sau khi phát tài, cậu đừng quên người anh già này đấy”.

“Nói gì chứ, Lưu Diệu tôi tuyệt đối sẽ không quên anh Phúc”, Lưu Diệu thấy sự việc có hi vọng, liền cười lớn.

Lúc này, anh Phúc cũng cười nói: “Được, cậu đi cùng tôi, gần đây vừa hay tôi được thăng chức làm chủ quản, bằng không thật sự không giúp được gì cho cậu”.

Ngay sau đó, cả hai xuống xe đi lên văn phòng, không mất bao lâu đã làm xong thủ tục, số tiền năm trăm triệu đã được chuyển vào tài khoản tạm thời cho Lưu Diệu dùng làm tiền đặt cược cho cuộc đua Ông Hoàng Đua Xe lần này.

Sau đó, anh Phúc đích thân tiễn Lưu Diệu xuống lầu, hai người nói chuyện một lúc, Lưu Diệu lên xe và rời đi trong sự phấn khích.

Nhìn chiếc xe của Lưu Diệu dần dần đi xa, khóe miệng anh Phúc hiện lên một tia giễu cợt.

“Đồ ngu xuẩn, đến cậu chủ Vương Bá Hổ mà cũng dám đắc tội, lần này, cậu không tự đào hố chôn mình mới lạ, tiền nhà họ Lương tôi không dễ lấy như vậy”.

Hôm nay đã là ngày thứ sáu của cuộc đua Ông Hoàng Đua Xe, sáng mai sẽ là lúc bắt đầu cuộc đua Rally ở Golden Sandy Beach.

Lúc này, tất cả mọi người đã hoàn tất đăng ký, có 468 xe tham gia, phí đăng ký cho mỗi xe là năm triệu, ba người đứng đầu sẽ được chia mấy tỉ tiền thưởng theo tỉ lệ.

Ngoài tiền thưởng còn có trò cá cược khiến người ta phấn khích nhất, mọi người đã bắt đầu đặt cược vào chiếc xe mà mình nhìn trúng trên điện thoại di động.

Có rất nhiều người ôm suy nghĩ phát tài chỉ sau một đêm, đã đem toàn bộ gia sản của mình đánh cược hết, như thế còn chưa đủ, bọn họ cảm thấy bản thân có thể thắng, vay mượn cầm cố khắp nơi, nghĩ qua một đêm, sau một giấc ngủ sảng khoái, sẽ là những ngày tháng đếm tiền đến mức tay bị chuột rút, Lưu Diệu chính là một điển hình như vậy.

Lúc này, các tay đua không còn tham gia cuộc đua tự do nữa mà bắt đầu điều chỉnh xe cộ, thay thế các thiết bị đã mòn, chuẩn bị cho cuộc đua quan trọng vào ngày mai.

Mà lúc này, Lục Hi và những người khác quay lại trại của mình để điều chỉnh xe, kiểm tra các loại linh kiện có khả năng bị mòn.

Tiết Cảnh Thiên ngây ngốc ngồi ở một bên, nhìn mọi người bận rộn bên cạnh xe của Lục Hi, có chút mất hồn mất vía.

Anh ta dùng xe của mình, thế chấp được ba trăm ngàn, cùng với số tiền có trong tay tổng cộng chưa đến bốn trăm ngàn, toàn bộ đều đặt trên người Lưu Trường An, nếu thắng cược, anh ta sẽ lấy được số tiền thưởng gấp mấy lần, có thể hoàn toàn thoát khỏi tình trạng khốn cùng hiện tại.

Nhưng nếu anh ta thua, bản thân anh ta sẽ lỗ vốn, lại mất chiếc xe Toyota 86 kiếm kế sinh nhai, anh ta vĩnh viễn sẽ không có ngày trở mình.

Còn Diêu Na đứng bên cạnh Tiết Cảnh Thiên, trên mặt không chút biểu cảm, không biết đang nghĩ gì.

Lúc này, chỉ thấy Lưu Diệu đi tới trước xe đứng bên cạnh Lục Hi, vỗ vai anh nói.

“Người anh em, ngày mai dựa cả vào cậu, tôi đã vay năm trăm triệu, cùng với tất cả số tiền tiết kiệm của mình, tổng cộng là bảy trăm triệu, tất cả đều đặt lên cậu, sống chết của tôi hoàn toàn dựa vào cậu”.

Lúc Lưu Diệu nói, có vẻ rất khách khí, nhưng ánh mắt lại đầy sát khí, đám người Vương Mãnh phía sau hắn lộ ra súng trên thắt lưng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm đến Lục Hi.

Không cần nói cũng biết, nếu cuộc đua xảy ra bất kỳ phiền phức nào, Lục Hi sẽ phải đền mạng.

Lục Hi nhìn Lưu Diệu, khẽ cười nói: “Anh yên tâm, tôi cũng muốn kiếm tiền, người đứng đầu sẽ được vài tỉ, tôi có thể bỏ qua cơ hội sao, ai mà không cần tiền chứ”.

Lưu Diệu nghe vậy, trên mặt lộ ra ý cười, hắn vỗ vai Lục Hi nói: “Được lắm, tôi tin cậu, cố lên, tối nay cậu nghỉ ngơi sớm giữ vững tinh thần, ngày mai sẽ là ngày đại phú đại quý của chúng ta”.

Lục Hi gật đầu, đi thẳng vào lều của mình ngủ.

Còn đám người Lưu Diệu ở cạnh xe của Lục Hi đề phòng có người động tay động chân, dẫu sao mấy ngày này Lục Hi cũng quá nổi trội, khó tránh một vài kẻ có ý đồ làm loạn, dùng cách hèn hạ này để quét sạch trở ngại cho chức vô địch của mình.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Lưu Diệu dậy, đánh thức Lục Hi, mọi người tắm rửa sạch sẽ, sau đó hộ tống xe của Lục Hi đến trung tâm Carnival, đây cũng là điểm đầu và điểm cuối của cuộc đua Rally.

Tại trung tâm Carnival, mọi người ăn một bữa sáng thịnh soạn, yên lặng chờ cuộc đua bắt đầu.

Không bao lâu, chỉ thấy Lương Bách Hiếu dẫn theo mấy người tới, đứng trên bục của một bên quảng trường, mọi người đều biết sắp diễn cuộc đua, ai nấy đều nhìn qua.

Lương Bách Hiếu phát biểu khai mạc ngắn gọn, ngay sau đó thông báo các tay đua chuẩn bị, chín giờ bắt đầu cuộc đua.

Sau đó, hàng chục người đẹp trong trang phục áo tắm, tay cầm bông múa, bắt đầu một màn nhảy sôi động cuồng nhiệt dưới bục, các tay đua, trong tiếng reo hò điên cuồng, đã lên xe của mình lái đến đường đua.

Lúc này, thiết bị đếm giờ trên đường đua bắt đầu hoạt động.

Lục Hi cũng lái xe đến đường đua, ánh mắt nhìn đến thiết bị đếm giờ.

Mười phút sau, còn vài giây nữa là đến chín giờ, tất cả các xe đều nổ máy, chờ hiệu lệnh cuối cùng.

Lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng súng hiệu vang lên, đồng hồ điểm chín giờ tròn, tất cả các xe đều gầm rú lao ra như mũi tên rời khỏi dây cung.

Lục Hi cũng là việc đáng làm thì phải làm, mở ra hai luồng khí ni-tơ gia tốc, ống xả phun ra ngọn lửa màu xanh lam tuyền, lao ra như sao băng, lập tức tiến vào trong top mấy người dẫn đầu.