Công Chúa Tha Mạng

Chương 3




Văn tự nơi này dùng là chữ phồn thể, Nguyên Thương tinh thông ngôn ngữ sáu nước, chữ phồn thể lại hết sức quen thuộc. Theo lời Tô Ấm, cùng với dựa vào một ít sách được lưu trữ trong phủ Phò mã, Nguyên Thương dần dần đã biết tình hình hiện giờ.

Thế giới này, không nằm trong giai đoạn nào của Trung Quốc cổ đại, đây hẳn là một thời không khác. Chắc là do ngũ quang xuất hiện, vì nguyên nhân nào đó, hồ điệp vẩy cánh, lịch sử xoay vòng, tiến trình lịch sử hoàn toàn thay đổi.

Đại Yến hoàng triều, chính là Trung Nguyên chính tông hiện tại, địa vị cùng Đường triều không sai biệt lắm, nếp sống được khai mở, đời sống sung túc.

Đại Yến quốc hiện tại do Hoàng đế thứ hai, Hoàng đế Cố Kiến Khôn cầm quyền.

Thân thể bây giờ của Nguyên Thương gọi là Tô Kì, là trưởng tôn nữ của Triệu quốc công Tô Phong. Triệu quốc công tổng cộng có một nam ba nữ, con nối dòng không vượng. Mà trưởng tử Tô Sách cùng với chính thê nguyên bản sinh được một đôi long phượng thai, đứa cháu trai chính là ca ca của nàng. Nhưng tin vui vừa được truyền ra, đứa bé liền chết non. Tô Sách vì không muốn để Tô Phong tuổi già thương tâm tổn hại thân thể, liền đem Tô Kì xem như nam hài nuôi dưỡng, đối với bên ngoài tuyên bố chỉ sinh được một nam hài.

Biết thân phận của Tô Kì, ở Tô gia chỉ có ít ỏi vài người, ngay cả Tô phu nhân cũng không biết. Người biết chỉ có Tô lão phu nhân, Tô Sách, phụ tá cận thân Công Tôn Kì của Tô Sách, cùng với thị vệ Tô Ấm bên người Tô Kì. Mà Công Tôn Kì lại là sư phụ Tô Ấm, dựa theo Công Tôn Kì phân phó tới chiếu cố, bảo vệ nàng, đồng thời tránh cho thân phận bị tiết lộ. Việc này nếu lan truyền ra ngoài, nhất định là trò cười của cả triều!

Minh Huy Công chúa là nữ nhi Hoàng đế, thân muội muội của Thái tử. Hai vị Hoàng hậu đều lần lượt qua đời, lưu lại bốn người, Thái tử Cố Thừa Nghiệp, Ngũ Hoàng tử Cố Mẫn, Thập Nhất Hoàng tử Cố Duệ cùng Minh Huy Công chúa Cố Nguyệt Mẫn, trong đó Thập Nhất Hoàng tử Cố Duệ cùng Minh Huy là huynh muội song bào thai. Cố Nguyệt Mẫn gả cho Tô Kì, kỳ thật là trăm phần trăm là cuộc hôn nhân chính trị. Triệu quốc công là trung thần theo phò tá đương kim Hoàng thượng từ thời điểm bắt đầu tranh đấu giành thiên hạ, lúc tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế cũng không chút nào dao động ủng hộ đương kim Thánh Thượng, mà Triệu quốc công ở lúc quốc gia sơ định sau, bắt đầu hành sự điệu thấp, cũng không kể công kiêu ngạo, trong chuyện đương kim Thánh Thượng lập Thái tử cũng không thiên vị Hoàng tử nào, hết thảy lấy Hoàng đế làm chủ giống như Thiên Lôi sai đâu đánh đó nên được Hoàng đế hết sức tín nhiệm. Hoàng đế đem Công chúa yêu quý nhất gả cho Trưởng tôn duy nhất của Triệu quốc công, an ủi lão thần, biểu thị công khai hoàng ân, từ mấy năm trước những người khôn khéo trong triều đình cũng đã đoán trước được kết quả này.

Nhưng mà Tô Kì chính là nữ tử, liền từ nhỏ bị đem giấu ở trang viên bên ngoài mà lớn lên — những gì đạo sĩ chùa miếu kia đồn đãi chỉ là chuyện vô căn cứ! Hai người thành thân phía trước căn bản là chưa thấy qua mặt nhau! Tô Kì thân thể yếu đuối, hoàng đế đặc chuẩn thành hôn sau ở Phò mã phủ tịnh dưỡng, không cần đi hành lễ. Hôn lễ của hai người vốn cũng chính là tượng trưng không khác ý nghĩa thực tế mấy.Hai ngày trước, cũng chính là thời điểm Nguyên Thương xuyên không, là lần thứ hai Công chúa gặp mặt Phò mã.

Mà nhiệm vụ của Tô Kì, chính là một bên đem thân thể dưỡng tốt, một bên tiếp tục giả bộ “ thân yếu, nhiều bệnh “, sau đó lấy thân thể yếu nhược làm lý do, cho hài tử của một trong các huynh đệ tỷ muội làm con thừa tự là được.

Đại Yến quốc Công chúa không ít, Phò mã cũng nhiều, một năm hơn Phò mã cùng Công chúa không gặp mặt nhau nhiều đếm không xuể. Hiện tại đời sống cởi mở, chuyện xấu phía sau hoàng gia rất nhiều, ít nhất có một nửa Công chúa sau lưng dưỡng một đám nam sủng. Dù sao phủ Công chúa cùng phủ Phò mã phủ không phải cùng một chỗ, ngày thường cũng khó thấy mặt nhau. Cho nên, chỉ cần Cố Nguyệt Mẫn cùng Tô Kì không đem chuyện này ồn ào đến trước mặt Hoàng đế, thì cũng sẽ không có việc gì.

Nhưng mấu chốt là, đừng để Công chúa phát hiện nàng là đồ giả mạo! Minh Huy công chúa này được sủng ái có tiếng, tuy nói thông minh đáng yêu, vui vẻ hài hước, hơn nữa bản tính thiện lương — nhưng đây là đối với Hoàng đế cùng vài vị Hoàng tử mà thôi, đối với những người khác sao...... Lúc tức giận đem ra ngoài đánh mấy chục bản tử đó là Công chúa thiện tâm, dù chém đầu thì cũng không tính là quá phận.

Nếu để cho Công chúa biết được chân tướng, không cần Hoàng đế ra mặt, Công chúa cùng vài cái ca ca của nàng có thể đem nàng làm thành thịt vụn! Đến lúc đó, chẳng những Nguyên Thương này vừa xuyên qua tới đã đi đời nhà ma, chỉ sợ toàn bộ Tô gia cũng sẽ gặp phải tai ương ngập đầu.

Nguyên Thương nhìn gương, trong gương là một cái mười lăm sáu tuổi tiểu thiếu niên, trắng nõn tuấn tú, nho nhã quý khí, mang theo một chút tái nhợt do bệnh nặng mới khỏi, nhưng cũng không có gì khác thường, chính là thân hình thon dài, có vẻ có chút gầy yếu, mặc nam trang khó tránh khỏi có chút ẻo lả, nếu là mặc nữ trang thì thích hợp hơn.

Nguyên Thương xuất thân là sát thủ, muốn hoá trang thành tiểu thiếu niên, có sẵn son linh tinh gì đó, chỉ cần ở chi tiết phác họa thêm, liền lập tức đem nguyên bản khí chất nữ tử hoàn toàn che lấp đi, hết thảy trên mặt cũng không có gì biến đổi. Liền ngay cả Tô Ấm cũng nhìn kỹ nàng vài lần, lại không nhìn ra cái gì, chính là lầm bầm lầu bầu tiểu thư nhà mình cũng thật có anh khí.

Không quá mấy ngày, một vị trong dự kiến tới phủ Phò mã.

Lúc này, Nguyên Thương cầm trong tay một quyển [ bách công ], vừa lật vài tờ, liền nghe thấy Tô Ấm phía sau bỗng nhiên quát:“Người nào?!“.

Nguyên Thương theo hắn hướng hắn quát nhìn lại, nhưng lại thấy một thiếu nữ mang theo một đám người hầu chậm rãi đi đến.

Là Minh Huy Công chúa - Cố Nguyệt Mẫn.

Nguyên Thương đây là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng của công chúa, nhưng mà lại có thể khẳng định người trước mắt này chính là Cố Nguyệt Mẫn.

Ngày ấy thanh âm quanh quẩn ở bên tai, ngữ khí lượn lờ không ngừng, kia ngón tay cùng hương khí như trước không đổi, Nguyên Thương nghĩ, này thế gian chỉ sợ chỉ có vị thiếu nữ trước mắt này là xinh đẹp động lòng người đến vậy, có thể có được thanh âm tựa như suối nước, ngữ khí lại cao quý mà có mị lực, lại thêm hương thơm làm say lòng người còn mạnh hơn cả thôi miên......Nàng chậm rãi bước đến, làm cho Nguyên Thương có ảo giác như nhìn thấy tiên nữ từ Cửu trùng thiên bước xuống phàm trần. Đuôi lông mày mang theo nét tươi vui, hai tròng mắt như có ý cười làm người rung động, khóe miệng câu khởi tia nghịch ngợm, đem một thân sa y cao quý hoa lệ làm lu mờ.

Nàng chỉ khoảng mười sáu bảy tuổi, không biết tương lai, sẽ lại như thế nào mê người.

Nguyên Thương từng ám sát một cô gái của đại gia tộc nước Mỹ, Công chúa hoàng thất Châu Âu, cũng thường xuyên vì nhiệm vụ mà xuất hiện tại các yến hội xa hoa, trang phục sang trọng, các cuộc tuyển chọn Hoa hậu Thế giới, đủ loại con gái, nhưng không có một ai có thể như Cố Nguyệt Mẫn làm nàng khắc sâu ấn tượng. Có lẽ, chỉ có ở xã hội phong kiến phương Đông nữ tử Hoàng tộc mới có thể cao quý đậm khí độ hoàng gia như vậy.

“Xem ra Phò mã quả nhiên đã khỏe! Nhân sâm của Thái tử ca ca có thể cứu Phò mã, tất nhiên là phúc khí của nó. Ta đã cho người mang đến chút ngân nhĩ, lộc nhung, cho Phò mã bồi bổ thân thể.” Công chúa cười gật gật đầu, tuy rằng Nguyên Thương nhìn ra được trong mắt của nàng không có ý cười, nhưng của nàng tươi cười như trước vẫn có thể khuynh đảo chúng sinh.

Nguyên Thương đã nhiều ngày lưu ý quan sát, lại được Tô Ấm cẩn thận giảng giải, hiểu được lễ nghi nơi này, lúc này vội vàng đứng dậy chắp tay đáp tạ nói:“Đa tạ Thái tử, Công chúa ân điển!“.

Minh Huy công chúa cười nói:“Phò mã quá khách khí rồi! Phu thê vốn một thể, Phò mã bị bệnh, bản cung cũng ngày đêm lo lắng, hôm nay thấy Phò mã khoẻ mạnh hơn, bản cung mới yên tâm một chút!” Nói xong đưa tay chạm đến cái trán của nàng.

Tô Ấm ở một bên thấy, hừ lạnh một tiếng.

Nguyên Thương cung kính khép nép, lui ra phía sau một bước, khom người đáp:“Làm phiền công chúa lo lắng!“.

Minh Huy Công chúa cũng không để ý thu hồi cánh tay, cười hỏi:“ Nha hoàn bản cung phái đến làm được việc chứ?“.

Nguyên Thương mặt không chút thay đổi, thần sắc ôn hòa, tao nhã, đáp:“Đa tạ Công chúa! Những nha hoàn này đều làm việc rất tốt, chỉ là mỗi ngày thời gian quét tước thư phòng hơi nhiều một chút.“.

Trúc Ngữ phía sau Minh Huy Công chúa sắc mặt có chút cứng nhắc, nhưng thật ra Minh Huy Công chúa tươi cười một chút cũng không giảm, nói:“Ta nghe nói Phò mã gần đây đối với sách cảm thấy hứng thú, liền để cho các nàng nhìn xem Phò mã thích loại sách gì, để ta có thể cấp cho Phò mã nhiều hơn mấy bộ!“.

Nguyên Thương vẫn như cũ nho nhã lễ độ, không mặn không nhạt đáp:“Đa tạ Công chúa!“.

Minh Huy Công chúa che miệng cười nói:“Phò mã hay đa lễ! Cần gì phải khách khí như thế?“.

Lại tùy ý quan tâm vài câu, Minh Huy Công chúa muốn trở về hồi phủ,“Phò mã hảo hảo nghỉ ngơi, ngày mai bản cung lại đến nhìn ngươi!“.

Tô Ấm hừ lạnh nói:“Ai muốn ngươi tới?“.

Trúc Ngữ ở phía sau Công chúa hung hăng trừng mắt nhìn Tô Ấm liếc mắt một cái, Tô Ấm cũng không chút khách khí trừng lại!

Minh Huy Công chúa đối lời nói của Tô Ấm ngoảnh mặt làm ngơ, ý cười trong suốt xoay người thướt tha lay động bước đi. Ra phủ Phò mã thời điểm, phía sau một đoàn oanh oanh yến yến nha hoàn thị nữ, bước theo nghênh chào Công chúa bãi giá.

Cung đình bên trong, âm mưu tranh đấu, quyền lợi đấu đá, không phải nơi có thể ở lâu, huống chi, nàng thân là nữ Phò mã như bom hẹn giờ không biết khi nào thì sẽ nổ, nhất định phải mau rời khỏi nơi này. Đại tỷ Vu Linh [ Hắc Sắc Chỉ Vân ] từng nói qua, không nên để bản thân bị vây trong hiểm cảnh.

Nguyên Thương nhìn bước chân của Minh Huy Công chúa cùng thị nữ Trúc Ngữ khi đi đường, tuy rằng lay động thướt tha, nhưng nhìn kỹ chỗ nàng đặt chân, liền có thể nhìn ra mỗi bước nàng đi khoảng cách không chênh lệch nhau mấy, dựa vào ánh mắt Nguyên Thương đo đạc, mỗi một bước đi khoảng cách tuyệt đối giống nhau!

Trong đám thị nữ nha hoàn của nàng, cũng có vài người bộ pháp nhẹ nhàng. Nếu ở trong thế giới ngầm trước kia, chỉ có cao thủ trong nhóm sát thủ nhất lưu mới có thể làm được như vậy. Vị này Công chúa rõ ràng kiêu ngạo ngang tàng từ trong xương, lại có thể đối với nàng dễ dàng tha thứ như vậy, hiển nhiên có điều cần ở nàng, nếu muốn rời khỏi tầm mắt Công chúa, chỉ sợ cần phải mưu kế một phen.

Còn có Tô Ấm này...

“Thiếu gia, mấy ngày gần đây người thay đổi, trầm ổn hơn nhiều! Lão gia, Tô lão thái quân nhất định rất vui vẻ!“.

Nguyên Thương trong mắt hiện lên một tia sát khí. Tô Ấm này, nhất định phải giết! Người này từ nhỏ đã làm thị vệ đi theo bên người Tô Kì, rất hiểu biết nguyên bản Tô Kì, thấy chính mình trở nên bất đồng, hiện tại tuy rằng miễn cưỡng đem hắn lừa gạt, nhưng hoài nghi này tất nhiên càng tích càng sâu. Hơn nữa, muốn rời đi Tô gia, cũng phải giải quyết hộ vệ bên người này!

Nàng là sát thủ, không cần thiết, thì sẽ không tùy tiện cùng người thiết lập quan hệ. Đời này, như thế nào cũng không thể bị nhốt tại nhà giam hoàng thành này, mãi cho đến chết có thể tự do!