Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 181




Thư ký khôn khéo nói: “Chúng ta có thể nói là phu nhân muốn gặp cháu gái, nhưng Nam Tầm vẫn luôn ngăn cản, chúng ta không có cách nào mới tạm thời đón tiểu thư đi, xong việc lại trả tiểu thư về.”

“Nhưng trước đó tôi đã nói ba tháng phía trước tôi và Nam Tầm đã ly hôn, quyền nuôi con thuộc về tôi, tôi hoàn toàn có quyền đón con gái đi.”

“Cho nên hiện tại quan trọng nhất vẫn là phải mau chóng ly hôn, up chứng nhận ly hôn lên mạng, càng thuyết phục hơn mọi lời giải thích.”

Hiện tại đương nhiên Cố Nam Thành hận không thể lập tức ly hôn, nhưng Nam Tầm không đồng ý, kiên trì muốn giành quyền nuôi con.

Thư ký châm chước nói: “Nếu uy hiếp vô dụng, hiện tại cách tốt nhất chính là từ bỏ quyền nuôi nấng tiểu thư, nếu không Nam Tầm nhất định không bỏ qua, danh dự của ngài và Trần tiểu thư sẽ mất hết, thị trường chứng khoán Cố thị cũng ngã xuống đáy cốc, kết quả cuối cùng...”

“Kết quả cuối cùng...”

Kết quả chính là hội đồng quản trị sẽ lựa chọn giám đốc mới thay thế vị trí của Cố Nam Thành, Cố Nam Thành hiểu rõ điều này hơn ai khác.

Nếu không nhanh chóng giải quyết scandal ly hôn này thì vị trí giám đốc của gã sẽ tràn ngập nguy cơ.

Gã vốn có cơ hội cứu vớt thị trường chứng khoán, nhưng đường ra lại bị Thịnh Hoàn Hoàn nói mấy câu phá hỏng, mỗi khi Cố Nam Thành nghĩ đến chuyện này đều hận nghiến răng nghiến lợi.

“Đáp lại dựa theo ý anh trước đi.” Dặn dò xong, Cố Nam Thành tắt điện thoại.

Weibo đổi mới không lâu liền có không ít điện thoại gọi đến, Nam Tầm tắt hết, lại chỉ nghe điện thoại của Cố phu nhân.

Cố phu nhân tức đến ho khan, Nam Tầm để mặc bà ta mắng, chờ mắng xong mới lạnh lẽo mở miệng: “Trên tay tôi còn có video bà dẫn vệ sĩ về đến nhà lục lọi tài sản và giấy đăng ký kết hôn, nếu đăng lên mạng thì người khác sẽ nhìn bà thế nào? Còn chưa ly hôn mà mẹ chồng đã đến nhà gom hết đồ đáng giá đi, tác phong của Cố gia thật làm người ta không dám khen tặng.”

“Khụ khụ...” Cố phu nhân lại ho sù sụ, một lúc sau mới miễn cưỡng nói được: “Khó trách... ngày đó cô bình tĩnh như vậy, thì ra... Khụ khụ... Thì ra đã chuẩn bị trước.”

“Tôi đã lắp camera trong tất cả các phòng trong nhà, nếu Cố phu nhân muốn mau chóng kết thúc chuyện này thì đừng giả làm người tốt trước mặt con trai cưng của bà, khuyên anh ta từ bỏ quyền nuôi nấng Hoan Hoan là lựa chọn sáng suốt nhất.”

Cố phu nhân trầm mặc thật lâu, sau một lúc lâu mới trả lời Nam Tầm: “Tôi chấp nhận, nhưng cô đừng mơ lấy một đồng nào từ Cố gia.”

Nam Tầm cười lạnh: “Tôi đã sớm nói tôi không cần cây kim mũi chỉ của Cố gia, tôi chỉ cần Hoan Hoan, là bà nghe không lọt tai, muốn tôi tay trắng rời đi, rồi lại luyến tiếc từ bỏ cái mặt nạ giả dối của mình trước mặt Cố Nam Thành, nếu không đâu có nhiều chuyện như hôm nay.”

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Cố phu nhân trầm tư thật lâu, cuối cùng quyết định gọi cho Cố Nam Thành.

Cố Nam Thành đang ưu phiền vì thị trường chứng khoán Cố thị, các cổ đông đều gọi tới trách cứ, gã đã rất phiền lòng.



“Mẹ, chuyện gì?” Giọng Cố Nam Thành nghe rất mệt mỏi.

Cố phu nhân đau lòng hỏi: “Lại phiền lòng vì chuyện công ty đúng không, mẹ đã nhìn thấy Weibo của Nam Tầm, kế tiếp con tính ứng phó thế nào?”

Cố Nam Thành thuật lại đề nghị của thư ký cho Cố phu nhân nghe, Cố phu nhân nghe xong trầm ngâm nói: “Chung quy chỉ là cách nhất thời, ai biết kế tiếp Nam Tầm sẽ có hành động gì vượt qua dự đoán.”

Cố Nam Thành bất lực cười nói: “Con biết, nhưng cũng không thể lấy dao ép Nam Tầm đi cục dân chứng ly hôn đúng không?”

Cố phu nhân nhịn không được nói: “Mẹ đã sớm nói với con, người phụ nữ Nam Tầm này quá khôn khéo, quá cứng rắn, không cưới được không cưới được, con lại không nghe.”

“Mẹ, hiện tại nói cái này còn hữu dụng sao?”

Hiện tại Cố Nam Thành cũng rất hối hận vì quyết định lúc trước.

Cố phu nhân phun ra một hơi thật dài: “Mẹ vừa gọi điện thoại cho cô ta, cô ta có lắp camera trong nhà, lần trước mẹ đi lấy đồ đã bị quay lại, hiện tại cô ta dùng chuyện ngày đó uy hiếp mẹ, quá ác độc.”

Toàn thân Cố Nam Thành toả ra hơi lạnh: “Sao cô ta dám?”

“Hiện tại cô ta có gì không dám?”

Kỳ thật Cố phu nhân cũng sợ hãi cuộc đối thoại của mình với Nam Tầm ở Cố gia bị Cố Nam Thành biết, bà không muốn để con trai nhìn thấy bộ mặt khắc nghiệt của mình.

“Cô ta nói gì với mẹ?”

Cố phu nhân nói: “Nó nói chỉ cần quyền nuôi nấng Hoan Hoan.”

Đầu kia điện thoại không có đáp lại, Cố phu nhân dừng hồi lâu mới tiếp theo nói: “Con à, nếu không cứ giao Hoan Hoan cho cô ta đi, cứ ồn ào như vậy mãi cũng rất bất lợi cho Cố thị.”

Cố Nam Thành nhíu mày: “Mẹ...”

“Mẹ cũng biết con luyến tiếc, dù sao đó là đứa con đầu tiên của con, nhưng con phải suy nghĩ cho người vợ tương lai của mình, Nam Tầm là người đàn bà giỏi tính kế, nếu cô ta không chịu bỏ qua thì chẳng lẽ con có thể giết cô ta sao?”

Giết Nam Tầm?



Trong lòng Cố Nam Thành run lên, gã chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, Nam Tầm và gã đã làm vợ chồng nhiều năm, gã không ra tay được.

“Mấy ngày nay, điện thoại của công ty đã gọi đến chỗ mẹ rồi, con à, vì tiền đồ của con và Cố thị, con phải sớm đưa ra quyết định, nhanh chóng ly hôn, mọi chuyện còn có đường quay lại.”

Nghe Cố phu nhân nói, Cố Nam Thành suy sút nói: “Con sẽ suy xét.”

Ban đầu còn chắc nịch không chấp nhận, đến bây giờ đã trở thành bất đắc dĩ, Cố Nam Thành không ngờ có ngày mình sẽ bị Nam Tầm ép đến bước đường này.

Điểm yếu của Nam Tầm chỉ có Cố Hoan, nhưng Cố Hoan là con gái gã, Cố Nam Thành này có khốn nạn đến đâu cũng không ra tay với con gái mình.

Cố Nam Thành bậc lửa châm điếu thuốc, cứ hút liên tục ngụm này đến ngụm khác.

Hút xong một điếu thuốc, Cố Nam Thành mới nói với tài xế: “Về công ty.”

Vừa trở lại công ty, phóng viên đã vây quanh, Cố Nam Thành từ chối nhận phỏng vấn, sau khi được vệ sĩ bảo vệ bước vào công ty.

Tiến vào tầng cao nhất, Cố Nam Thành liền nhìn thấy Cố Bắc Thành, thoạt nhìn Cố Bắc Thành đang cố ý đợi gã.

Cố Nam Thành lướt qua anh ta bước vào văn phòng, Cố Bắc Thành đi theo rồi đóng cửa lại.

“Có việc gì?” Cố Nam Thành xoay người nhìn về phía anh ta mà hỏi.

Cố Bắc Thành trầm giọng nói: “Đưa Hoan Hoan cho chị dâu đi!”

Cố Nam Thành lập tức bùng nổ cảm xúc: “Lại là lời này, Hoan Hoan là con gái của anh, điều kiện của anh tốt hơn Nam Tầm một vạn lần, Hoan Hoan đi theo anh có thể hưởng thụ sinh hoạt và giáo dục tốt nhất, Nam Tầm có thể cho nó cái gì?”

Cố Bắc Thành bình tĩnh phản bác: “Anh có thể cho Hoan Hoan cái gì thì chị dâu cũng cho được cái đó, mấy năm nay chị ấy không đi làm, nhưng không có nghĩa là không có năng lực.”

Cố Nam Thành cả giận quát: “Cô ta có khả năng độc lập, nhưng dù nỗ lực như thế nào thì đời này cũng không có khả năng đuổi kịp anh, chỉ có anh mới có thể cho Hoan Hoan thứ tốt nhất.”

Cố Bắc Thành hỏi: “Anh thật sự biết Hoan Hoan muốn cái gì sao?”

Cổ họng Cố Nam Thành đột nhiên bị nghẹn như mắc xương cá, đột nhiên không nói ra lời.

Cố Bắc Thành lại nói tiếp: “Hoan Hoan vốn có thể có được một gia đình hạnh phúc, là anh đánh nát tất cả, hai người đều muốn quyền nuôi nấng Hoan Hoan, vậy để Hoan Hoan lựa chọn, đây là quyền của nó, cũng là anh nợ nó.”