Editor: Hằng
Beta: Mỡ Mỡ
“ Cứu mạng a! ”
Trương Khởi theo bản năng kêu lên, tiếng la hét xẹt qua bầu trời đêm yên tĩnh! Dì Hách đang ngủ, đột nhiên bị tiếng la hét trong phòng đánh thức, bà đi chân trần chạy ra ngoài. Trong bóng tối, đồ đạc bị đụng đến rơi xuống đất, là tiếng của Trương Khởi!!! Khi Trương Khởi còn là một đứa trẻ, dì Hách đã ở nhà bà ấy làm bảo mẫu, Trương Khởi từ nhỏ đến lớn đối với dì Hách giống như một người mẹ, bảo vệ và chăm sóc cho bà ta.
“Phu nhân, bà làm gì vậy?”
Dì Hách vọt vào phòng, thấy Trương Khởi trùm đầu mình trong chăn, thân thể run rẩy không ra hình dạng, bà ta sợ hãi, Trương Khởi từ nhỏ đã độc lập có chủ kiến, dì Hách chưa từng thấy qua Trương Khởi bị dọa thành bộ dáng này.
Nghe được giọng nói của dì Hách, Trương Khởi dường như nhìn thấy vị cứu tinh, bà ta từ trong chăn lộ ra một chút, một đầu vọt vào trong khuỷu tay của dì Hách, giống như đứa nhỏ bị lạc rốt cục cũng nhìn thấy mẹ, vừa hoảng sợ vừa may mắn, khiến Trương Khởi nhịn không được bật khóc.
“Thưa bà, bà đang khóc cái gì vậy? Rốt cuộc làm sao vậy?”
Dì Hách nhìn xung quanh, nhưng không tìm thấy sự lo lắng và sợ hãi của Trương Khởi, căn phòng yên tĩnh và không có gì xảy ra. Có người đi cùng, trong lòng Trương Khởi cũng không còn luống cuống như trước, bà ta ra khỏi chăn bông, lo lắng chỉ vào tấm rèm nói: “Có người ở bên ngoài, hắn ở đây, muốn đuổi tôi đi!”
Dì Hách nhìn mặt Trương Khởi đều sợ tới mức biến sắc, làm bà ấy cũng không khỏi khẩn trương theo.
Dì Hách bật toàn bộ đèn trong phòng ngủ của Trương Khởi lên, thuận tay cầm lấy đĩa quần vợt treo phía sau cửa làm vũ khí phòng thân, chậm lại, cẩn thận tới gần cửa sổ sát đất.
Dì Hách nín thở, giống như dùng hết khí lực toàn thân kéo rèm cửa sổ ra, Trương Khởi theo tiếng kéo rèm cửa sổ, theo bản năng nhắm mắt lại…
Trong phòng im lặng, một chút thanh âm cũng không có, Trương Khởi chậm rãi mở mắt, sau khi rèm cửa sổ bị kéo ra, ánh trăng sáng bóng ngoài cửa sổ chiếu xuống sàn nhà, ngoài cửa sổ không có một bóng người.
“ Ôi chao, anh Dũng, anh nhẹ một chút đi!”
Trương Mộ Đồng lắc lắc cánh tay phải bị Trình Gia Dũng kéo dài, đau đến nhe răng trợn mắt.
“Mộ Đồng, tối hôm qua cậu thật sự đến nhà Trương Khởi làm‘ hắc đạo ’sao?” Tiểu Chu nhìn bộ dạng ‘đau đớn’ của Trương Mộ Đồng, không khỏi che miệng cười.
“Anh Dũng giao nhiệm vụ, em dám không theo sao? Do gia đình Trương Khởi ở tầng hai, bọn em đã nói chuyện với lãnh đạo ban quản lý, còn mượn thang. Nếu không thì cánh tay cơ bắp của em bị thương càng lớn!”
Lý Trung cười nói: “Tiểu Trương, tôi thấy cậu thiếu tập thể dục, năm đó chúng tôi kiểm tra thể lực, tôi nhớ cậu tay không leo lên bốn năm tầng lầu đều không mang theo chút thở d0c. Sau này không có việc gì thì phải đến phòng tập thể dục luyện tập nhiều hơn. ”
Anh Lý, anh cũng đừng xem thường em, đừng thấy em hiện tại cơ bắp bị thương ấy mà tay không đánh nằm sấp hai tráng hán vẫn là chuyện nhỏ!
Trương Mộ Đồng là người có điều kiện thân thể tốt nhất trong đội, chỉ có chút kiêu ngạo như vậy! Mất cái gì cũng không thể mất thể diện! Trương Mộ Đồng không chịu thua làm mấy động tác tự do đánh nhau, vừa mới thực hiện được hai cái, liền cảm thấy đau vừa nhíu mày vừa nhếch miệng.
“Cậu hiện tại đừng thực hiện nữa.” Trình Gia Dũng ấn Trương Mộ Đồng trở lại ghế dựa, tiếp tục lau dầu thuốc thư giãn gân cốt hoạt huyết cho cậu ấy.
Trương Mộ Đồng nhếch miệng, toàn đội lại cười vang. Trương Mộ Đồng gãi gãi gáy, đỏ mặt.
“Anh Dũng, anh nói xem Trương Khởi bị chúng ta hù dọa, rốt cuộc bà ấy có đến hay không?” Trương Mộ Đồng sợ sức chú ý của mọi người vẫn luôn ở trên cánh tay bị thương của cậu ấy nên vội vàng dời lời nói.
“Thành thật mà nói, tôi không chắc lắm. Tôi chỉ mong bà ấy đừng tiếp tục bị ám ảnh!”
Trình Gia Dũng vừa dứt lời, Vương Vũ từ ngoài cửa chạy tới, trong ánh mắt tràn ra hào quang, mang đến tin tức thắng lợi, “Anh Trình, phòng báo án gọi điện thoại, Trương Khởi đã đến đầu thú!”
“A!”
Trương Mộ Đồng cũng không để ý đến cánh tay đau, cùng Trình Gia Dũng vỗ tay chúc mừng! Công phu không phụ lòng người! Trương Khởi rốt cục cũng ngộ ra! Trương Khởi thành thật khai nhận toàn bộ quá trình cùng người hoa kiều Vương Kiến An hợp tác sát hại Tào Kiệt, đồng thời đưa cho cảnh sát vài địa điểm ẩn náu có thể của Vương Kiến An.
Bởi vì Vương Kiến An có mặt trong nhiều vụ án mạng giết người, bắt cóc, cướp bóc, và nhiều lần phạm tội ở các quốc gia khác nhau, là một nhân vật nguy hiểm nghiêm trọng. Lãnh đạo cục thành phố rất coi trọng, phái ra một số lượng lớn tinh anh cảnh sát liên hợp bắt giữ. Chưa đầy một tuần sau, Vương Kiến An sa lưới!
“Anh Dũng, em nghe bố em kể rằng lần này chúng ta điều tra ra được vụ án của Vương Kiến An, đây được coi là một thành tích lớn. Chúng ta đã có mặt tại Interpol, lãnh đạo sở công an quốc gia đã dành lời khen cho cục cảnh sát thành phố lời khen ngợi cao. Em nhìn không ra đội Tô của chúng ta, mấy ngày nay họp về nếp nhăn lại nhiều hơn một cái, phỏng chừng bọn họ đang mừng thầm. Không chừng còn có thể lập cho chúng ta bằng loại ba!”
Mấy ngày nay Trương Mộ Đồng ở nhà, được bố cậu ấy thay đổi cách khen ngợi. Từ nhỏ bị bố mắng đều đã quen, một lời khen ngợi mãnh liệt này, cậu ấy đều có chút kinh sợ, cả người không thoải mái.
Trình Gia Dũng duỗi thắt lưng, nói: “Có thể lập công hay không hiện tại tôi cũng không quan tâm, tôi chỉ hy vọng đội Tô có thể thông cảm cho chúng ta vất vả, cho tôi nghỉ vài ngày.”
“Đúng vậy!” Trương Mộ Đồng bày ngón tay tính toán, “Tính ra chúng ta gần ba tháng không nghỉ ngơi!”
“Không phải, em họ tôi đã gọi cho tôi vào mùa xuân để tới nhà em ấy. Nói chất lượng nước nơi em ấy ở có vẻ có chút vấn đề, mấy năm nay dân thôn đều không hiểu sao lại sinh ra một loại bệnh lạ. Chớp mắt đã đến mùa thu, tôi vẫn chưa đi. ”
“Nhà em họ anh ở đâu?”
” Đảo Dưa hấu!”
“Có phải ở tỉnh của chúng ta không? Em chưa từng nghe qua?”
“Ừm, một hòn đảo nhỏ rất kín đáo, bất quá phong cảnh không tệ, dân cư trong thôn cũng không nhiều!”
Trương Mộ Đồng thích đi du lịch khung cảnh xa lạ, vừa nghe tên hòn đảo này, liền có hứng thú, cậu ấy vỗ vỗ bả vai Trình Gia Dũng nói: “Anh Dũng, nếu đội Tô có thể chấp thuận cho chúng ta cùng nhau nghỉ phép, em và anh cùng nhau trở về nhé?”
“Đương nhiên được, cua trên đảo đặc biệt vừa tươi vừa lớn, đến lúc đó tôi cho cậu bắt thêm một chút!
“ Được được được! Nhắc tới ăn, nước miếng của Trương Mộ Đồng đều muốn xuống.
Đột nhiên Trương Mộ Đồng lại nghĩ đến một chuyện, cọ đến bên cạnh Trình Gia Dũng, cười đến mức gian xảo, “Anh Dũng, chuyện kiểm tra nguồn nước, chỉ có hai chúng ta đi, cũng không giải quyết được vấn đề thực tế! Nếu không anh mang theo một nhân viên xét nghiệm đi, có phải ổn thỏa hơn một chút hay không?”
“Nhân viên xét nghiệm?”
Trình Gia Dũng lẩm bẩm một câu, sau đó lập tức đoán được tâm tư nhỏ bé của Trương Mộ Đồng: “Ý cậu là mang theo Tiêu Tiêu?”
Trương Mộ Đồng vui vẻ nện mạnh vào vai Trình Gia Dũng: “ Những người đã biết tới em, anh Dũng cũng vậy!”
Bàn tay to của Trương Mộ Đồng, khí lực không lớn như bình thường. Một cái tát này, thiếu chút nữa đánh bay Trình Gia Dũng. Hắn xoa bả vai đau nhức nói: “Tiêu Tiêu đối với chúng ta cũng không quen biết, có phải có chút mạo muội hay không? Cô ấy có thể đi cùng chúng ta không? Hơn nữa cô ấy cũng không chắc có thời gian?”