Chú Ơi... Kết Hôn!

Chương 3




Tên đàn em hậm hực. Tại chị dâu bỗng từ đâu nhận nhầm rồi ôm chầm lấy hắn. Bây giờ từ thuộc hạ xuống làm lao công? Lại còn phải phi đến cái nơi làm bạn với gió tuyết quanh năm?
Tên đàn em càng nghĩ càng tủi thân....

- Oa... chú ơi! 3 năm trước cháu thấy chú đâu giống người có tiền? Chiếc xe này từ đâu ra vậy?

Đám thuộc hạ phía sau suýt ngã ngửa. Chị dâu coi đại ca là người không có tiền? Vậy thì trên thế giới ai còn có tiền nữa?

Hắn là người thừa kế của Hoàng Gia, người đứng đầu tổ chức sát thủ trong thế giới ngầm. Nói về nhan sắc thì hắn thừa chỉ tiêu, nói về quyền hành thì hắn đương nhiên đứng đầu. Còn nói về tiền thì... tiêu mười mấy đời không hết.

- Nghèo? Sao nghĩ tôi nghèo?

Hắn nhướng mày hỏi cô.

- Thì lúc đó nhà chú gần nhà cháu... cũng bé... cháu tưởng...

-"..."

Đừng nhìn bề ngoài mà nói hết được. Đại ca trông thế thôi nhưng chính là con sói già! Nếu không phải đưa chị dâu vào bẫy mang về thì đại ca chẳng bao giờ ở cái nhà mang tiếng hàng xóm của chị đâu. Tuy trong lòng đám thuộc hạ bứt rứt muốn nói cho cô nhưng miệng thì không dám ho he bởi ánh mắt sắc lạnh của hắn.

Đầu cô chợt lóe lên một tia sáng. Nếu chú có chiếc siêu xe này thì chắc hẳn chú rất giàu. Nếu chú giàu thì cô sẽ mang hơi mà hưởng lợi... dường như cô đã quên một điều rằng chính 3 năm trước là cô tỏ tình với hắn trước khi đi du học.

- Bỏ ngay cái ánh mắt thèm thuồng của em đi! Nhiều tiền thì không có sự quản lí của tôi thì đừng hòng tiêu xu nào!

-"..."

Giàu mà ki bo!

____________

Hắn đưa cô về biệt thự của mình. Ngôi biệt thự trắng rộng đến nỗi xe phải mất gần 10 phút mới đi đến chỗ đỗ xe.
Ngôi biệt thự này hắn cho người thiết kế từ sau khi cô đi du học. Hắn muốn tặng nó cho cô coi như là quà cưới. Nhưng... đến hôm nay hắn nghĩ lại, dẫn cô về ở thử rồi cưới sau cũng chưa muộn. Nhân tiện canh chừng cô tiếp xúc với mấy con "chó đực" bốc mùi ngoài kia.

Hắn tự mình dẫn cô về phòng, vừa mở cửa cảm xúc của cô như đang ở trên thiên đường.

- Oa... đẹp quá... chú cho cháu ở phòng này được hả chú?

- Ừ. Miễn là em thích!

- Yêu chú chết mất! Mấy hôm nữa cháu đến công ty thử việc, nếu ổn đến tháng có lương cháu sẽ thuê chung cư. Hiện tại cảm ơn chú đã cho cháu tá túc.

Cô cúi đầu, xong định ôm lấy hắn thì bị bàn tay rắn chắc của hắn túm lấy cổ áo.

Bây giờ hắn đang khó chịu. Vậy mà cô lại tưởng hắn cho ở nhờ? Chẳng lẽ cô không còn nhớ lời tỏ tình 3 năm trước? Nhưng điều quan trọng hơn là... người cô bị nhiễm bẩn bởi ôm người đàn ông khác.

Hắn lôi cô xền xệt bước vào phòng tắm rộng lớn.

- Aaaaa.... chú sao lôi cháu vào nhà tắm làm cái quái gì?

Cô vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi móng vuốt của hắn. Cho đến khi hắn quăng cô vào bồn tắm, xả nước, đổ sữa tắm vào, đổ nước hoa vào, đổ nước thơm vào, xịt khử mùi....

Hành động đó chỉ xảy ra thoáng chốc, cô ngẩng người phát hiện mình đang ngồi trong 1 loại tạp chất các loại nước khử mùi và sữa tắm.

- Á! Chú à, lấy nhầm rồi! Đấy là lọ "Dạ Hương" không phải sữa tắm.

-"..."

Chết tiệt! Hắn quên mất là hắn đã cho người chuẩn bị tất cả đồ dùng dành cho phụ nữ vào phòng này.