Chiến Thần Ở Rể

Chương 4024




Chương 4024

Dương Thanh gật đầu: “Tề Anh Vệ là thiên tài của nhà họ Tề, sở hữu loại ngọc bội này cũng bình thường”.

Sau đó anh cúi đầu, nhìn miếng ngọc bội trong tay: “Tuy miếng ngọc này có thể tăng thực lực trong thời gian ngắn, tiếc rằng nó sẽ khiến lực tinh thần bị tiêu hao rất nhiều, trừ khi tới lúc sống còn, bằng không nó cũng không có tác dụng lớn”.

Mã Siêu vội nói: “Anh Thanh, tuy tác dụng của miếng ngọc bội này không lớn, nhưng bản thân nó lại là một món bảo vật không gian cực phẩm, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, bảo vật không gian cũng vô cùng hiếm gặp”.

“Sao cơ?”

Dương Thanh hơi ngờ vực, đây là lần đầu tiên anh nghe nói đến bảo vật không gian.

Mã Siêu nói: “Tuy nhẫn chứa đồ mà chúng ta lấy được từ chỗ Tề Anh Vệ cũng có tác dụng chứa đựng, nhưng cùng lắm chỉ là một chiếc nhẫn có trận pháp không gian thôi, sức chứa có hạn”.

“Nhưng bảo vật không gian lại được hình thành từ tự nhiên chứ không phải do trận pháp, hơn nữa sức chứa của nó cũng vượt xa nhẫn chứa đồ”.

“Nói đơn giản hơn, nhẫn chứa đồ là do con người chế tạo ra, còn bảo vật không gian thì được hình thành từ tự nhiên”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh vô cùng kinh ngạc.

Hồi nãy, khi đưa lực tinh thần vào nhẫn chứa đồ, phát hiện trong đó có không gian rộng khoảng ba mét vuông, anh đã kinh ngạc lắm rồi, giờ Mã Siêu lại nói không gian trong ngọc bội vượt xa trong nhẫn.

Dương Thanh hỏi: “Làm thế nào để biết không gian trong miếng ngọc bội này lớn đến đâu?”

Mã Siêu nói: “Phải tiêu hao hết năng lượng trong ngọc bội, giờ miếng ngọc bội này đang chứa đựng năng lượng do cao thủ hàng đầu phong ấn, tạm thời không thể sử dụng không gian chứa đựng, khi nào tiêu hao hết năng lượng trong đó thì nó sẽ giống nhẫn chứa đồ, chỉ cần đưa lực tinh thần vào là có thể tiến vào không gian của ngọc bội”.

“Theo em biết, không gian trong bảo vật không gian hình thành từ tự nhiên sẽ rộng ít nhất mười mét vuông”.

Dương Thanh kinh ngạc nói: “Tức là miếng ngọc bội nhỏ này có thể chứa cả một căn phòng à?”

Mã Siêu gật đầu: “Về lý thuyết là thế, nhưng em cũng không rõ có được không”.

Dương Thanh cảm khái: “Không hổ là thiên tài số một nhà họ Tề, có nhiều bảo vật trong nhẫn chứa đồ thật đấy. Tề Anh Vệ tổn thất nhiều như thế, có lẽ nhà họ Tề sẽ cử cao thủ mạnh hơn tới đây”.

Mã Siêu cười lạnh: “Chỉ cần cao thủ nhà họ Tề dám tới đây, Tề Anh Vệ sẽ chết!”

Giờ Dương Thanh mới nhớ ra, Mã Siêu đã để lại dấu ấn ma đạo trong người Tề Anh Vệ, chỉ cần Mã Siêu kích hoạt, dấu ấn ma đạo sẽ nổ tung trong người Tề Anh Vệ ngay.

Cùng lúc đó, ở nhà họ Tề, Hạ Giới giới Cổ Võ.

Tề Anh Vệ và Tề Anh Tuyết đang quỳ trước một lão già tóc bạc.

Tề Anh Vệ cúi đầu, hổ thẹn nói: “Ông nội, cháu xin lỗi, cháu đã khiến ông mất mặt rồi!”

Tề Anh Vệ không ngừng run rẩy vì sợ hãi.

Tề Anh Tuyết quỳ bên cạnh anh ta càng sợ hãi hơn, còn không dám thở mạnh.

“Bốp!”

Đúng lúc này, lão già bỗng vung tay lên, một ảo ảnh bàn tay lập tức tát vào mặt Tề Anh Vệ, Tề Anh Vệ bay thẳng ra xa.