Chiến Thần Ở Rể

Chương 3818




Chương 3818

Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên bên tai anh.

Điều khiến anh khiếp sợ chính là giọng nói này phát ra từ biển lửa.

Nhưng trong biển lửa chỉ có ba bộ xương trắng, chẳng lẽ giọng nói đó là do một bộ xương phát ra?

Trong lúc Dương Thanh đang ngơ ngác, một giọng nói khác lại vang lên: “Cút!”

Nghe thấy giọng nói này, Dương Thanh kinh ngạc đến mức sững sờ.

Lần này, anh khẳng định chắc chắn rằng giọng nói hồi nãy phát ra từ biển lửa.

“Cút khỏi nơi này, bằng không, chết!”

Dương Thanh còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói lạnh lẽo đến cực điểm lại vang lên.

Ba bộ xương phát ra ba giọng nói, hai giọng nói trong đó đều bảo anh cút, chỉ có một bộ xương đang gọi anh.

“Tiền bối, tiền bối nghe thấy chưa?”

Thấy Ma Thần không có phản ứng gì, Dương Thanh hỏi.

Ma Thần ngờ vực hỏi: “Nghe thấy gì?”

Dương Thanh ngơ ngác, vì Ma Thần đang bám lên người anh nên có thể cảm nhận được tất cả những gì mà anh cảm nhận, nhưng bây giờ, Ma Thần lại không nghe thấy ba giọng nói hồi nãy.

Dương Thanh nói: “Trong ba bộ xương giữa biển lửa, có hai bộ bảo tôi cút, còn một bộ khác thì gọi tôi tới gần”.

“Sao cơ?”

Ma Thần vô cùng kinh ngạc, lập tức trầm giọng nói: “Cậu chắc chắn rằng có bộ xương đang gọi cậu qua đó à?”

Dương Thanh gật đầu: “Đúng thế!”

Ma Thần lập tức im lặng, không biết đang nghĩ gì.

Một lúc lâu sau, giọng Ma Thần mới vang lên: “Nếu đối phương đã gọi thì cậu vào đó là được!”

Dương Thanh nhìn biển lửa cháy dữ dội, bỗng thấy hơi sợ hãi.

Rõ ràng biển lửa này đã cháy rất nhiều năm, còn chưa đến gần đã cảm nhận được sóng nhiệt nóng rực, nếu bước vào đấy thật thì còn mạng sống ư?

Quan trọng nhất chính là trong số ba bộ xương, có hai bộ xương đã bảo anh cút.

Khi còn sống, chắc chắn chủ nhân của ba bộ xương này đều là cao thủ hàng đầu, bằng không đã không thể phóng ra khí thế mạnh như thế sau khi chết bao năm, chỉ còn xương trắng.

Quan trọng là xương họ vẫn luôn chìm trong biển lửa, nhưng không hề hư hại.

Trong lúc Dương Thanh đang do dự xem có nên qua đó không, giọng nói kia lại vang lên lần nữa: “Mau tới đây!”

Không hiểu sao Dương Thanh cứ thấy giọng nói này vô cùng quen thuộc, khiến anh thấy thân thiết một cách khó hiểu.

Nhưng anh rất khẳng định, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy giọng nói này.

Lần đầu tiên nghe thấy giọng nói này mà đã có cảm giác quen thuộc, đúng là kỳ lạ.

“Nếu cậu dám bước vào biển lửa một bước, tôi sẽ giết cậu!”