Chiến Thần Bất Bại

Chương 5143




Chương 5143

“Điều quan trọng nhất bây giờ là chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây càng sớm càng tốt!”, Thiên Trần Tử nhìn màn đêm trước mặt, hơi lo lắng nói.

Chỉ cần đi thêm trăm dặm nữa, bọn họ có thể đi tới ngã ba đường tiếp theo, đến nơi đó bọn họ sẽ thật sự an toàn, nhưng trước lúc đó bọn họ vẫn không thể mất cảnh giác!

Trên thực tế, cho dù ông ta không nói, đám người Vạn Phong cũng đang âm thầm tăng tốc, dù sao thì ai cũng biết không thể dừng lại lâu.

Không tới năm phút, mọi người đi đến một ngã ba, có ba ngã đi về ba hướng khác nhau, đến lúc này, mọi người mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.

“Cuối cùng cũng thoát khỏi tên sát thần kia…”

“Thoát khỏi ai cơ?”

Thiên Trần Tử vừa nói xong, chỉ thấy một bóng người rất quen thuộc xuất hiện trước mặt bọn họ.

Võ Anh Hào!

Khi bọn họ thấy rõ bóng người Võ Anh Hào thì không khỏi sửng sốt!

Sau đó, đám người tiếp tục nhìn xung quanh như đang muốn tìm kiếm thứ gì đó.

Chẳng mấy chốc, họ đã nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Chính Văn ở đằng sau như mong muốn.

Hai người một trước một sau, chặn đường đám người Vạn Phong.

Bảy thiên tài cộng thêm Dạ Ma Thiên, lúc này tổng cộng có tám người, tám vị thiên tài của Chư Thiên Thần Giới, đặt ở bất kỳ đâu cũng đủ để chấn động một phương.

Nhưng lúc này, họ lại bị Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào chặn lại.

“Cậu… cậu Tiêu? Sao cậu lại ở đây?”, Thiên Trần Tử vội vàng cúi đầu với Tiêu Chính Văn, rõ ràng đã biết còn hỏi.

Võ Anh Hào cười khẩy đi tới trước mặt Thiên Trần Tử, đưa tay ra nói: “Giao ra!”

“Giao cái gì cơ?”, Tố Ngọc theo bản năng hỏi lại.

“Giao ra!” Võ Anh Hào lặp lại lần nữa.

“Trên… trên người bọn ta không có gì cả!”, Vạn Phong cũng giải thích một câu.

“Không có ư? La Khai vừa đưa cho các người cái gì? Tốt nhất đừng để chúng ta ra tay, nếu không, sẽ không chỉ là giao đồ ra đâu!” Võ Anh Hào lạnh giọng nói.

Giọng điệu của Võ Anh Hào cực kỳ lạnh lùng, không hề nể mặt!

Giờ phút này, Võ Anh Hào sẽ không khách khí với bọn họ, cho dù La Khai có ở đây, Võ Anh Hào cũng tuyệt đối không nể mặt ông ta!

Đúng lúc này, một trận gió đêm thổi tới, đám người Vạn Phong không khỏi rùng mình!

Chỉ với một ý nghĩ sẽ quyết định lên thiên đường hoặc xuống địa ngục!

“Giao ra không?” Võ Anh Hào không kiên nhẫn hỏi.

Chẳng mấy chốc, một lệnh bài màu đỏ xuất hiện trong lòng bàn tay Võ Anh Hào.

Ngay sau đó, lại một tấm lệnh bài khác rơi vào trong lòng bàn tay Võ Anh Hào.

Đám người Vạn Phong biết, bảo vệ tính mạng hoặc để lại lệnh bài và mạng sống, bọn họ không phải kẻ ngu, tuyệt đối sẽ không vì tấm lệnh bài nhỏ mà bỏ mạng!