Bước Vào Nhà Tôi Thì Em Phải Làm Vợ Tôi

Chương 4: Lần đầu gặp mặt…




Hôm nay là ngày nghỉ tôi định đi đến siêu thị để mua ít đồ về nấu ăn, vừa đi tôi vừa nhìn ngó xung quanh mà vô tình và vào một người.

Thân hình người đó cao lớn cứng cáp khiến tôi bật ra xém chút xíu nữa là đo đất, nhưng eo tôi được giữ lại khi mở mắt ra thì người đàn ông tôi va phải đang ôm tôi.

Người đàn ông này rất cao tôi đứng chắc chưa tới vai nữa, hốt hoảng tôi vội cuối đầu xin lỗi:

- Thật xin lỗi, tôi không cố ý mong anh bỏ qua cho.

Tôi cúi đầu xuống đất mà không dám ngước lên, người đó chỉ gật đầu trả lời rồi tiếp tục bước đi:

- Không sao.

Tôi cũng chẳng dám ngó nghiên nữa, cứ mua gì thì tìm đó thôi và luôn chú ý đường đi. Khi ra đến quầy tính tiền thì tôi thấy người đó đang đứng nói chuyện với một số người.

Chắc anh ta là một ông chủ của siêu thị này quá, tính tiền xong tôi quay lưng bước đi nên không kịp nhìn thấy người đàn ông đó đang nhìn qua hướng này.

...****************...

Tuần này tôi làm ca đêm, 9 giờ hơn có vài người khách bước vào vì mấy anh chị làm thêm ngoài giờ đều đã về trong tiệm còn vài nhân viên nên tôi bước đến đưa menu cho khách:

- Mời quí khách chọn món ạ!?

Nhưng mà sao trong mấy người khách này có một người đàn ông tôi thấy quen quen, nhưng tôi mới đến đây sống mấy tháng cũng đâu quen biết ai nhiều đâu.



Sao khi gọi nước và một ít bánh xong tôi trở về quầy ngồi, đưa danh sách khách gọi món qua cho đàn anh chuẩn bị, sao khi xong thì tôi bưng ra cho khách rồi trở về quầy.

Sau hôm nay cứ thấy sao sao ý cảm giác như có một ánh mắt đang nhìn mình, mà tôi không biết ở đâu.

Sắp đến 10 giờ thì khách cũng ra về hết tôi cùng mọi người dọn dẹp đóng cửa và dẫn xe ra về, cứ như thường vừa chạy xe nhìn đường phố xấp sửa đi ngủ hết rồi.

Vậy mà có một chiếc xe hơi chậm rãi chạy phía sau tôi đến khi tôi đến khu trọ và quẹo vào thì chiếc xe đó mới lên ga chạy đi, tôi thì cứ vô tư về phòng tắm rửa chuẩn bị đi ngủ mà không hề hay biết gì hết.

...****************...

Sáng nay đi làm vừa đến tiệm thì chị Quỳnh Diệp kêu tôi:

- Bé Hân tối nay có một bữa tiệc, cưng nhớ đến sớm đừng đi trễ quản lý la nha!

- Chị không nói em cũng quên mất, dạ em sẽ tranh thủ đến sớm ạ.

Tôi quên mất hôm trước quản lý có thông báo với tôi hôm nay có một bữa tiệc kỷ niệm của tập đoàn nào đó, tôi và chị Quỳnh Diệp cùng được gọi đi làm.

Công việc đó không có vất vả lắm, chỉ cần cầm rượu đi vòng vòng cho những vị khách quý đó cần thì lấy hoặc thấy thức ăn trên bàn hết thì thêm vào.

Chỉ có đều những buổi tiệc đó thường kết thúc trễ, nếu đi làm mà hôm sau được làm ca chiều thì tôi vẫn ổn, chứ hôm sau làm sáng thì tôi mệt chút thôi.

Nhưng công việc đó tiền cũng cao, vì đam mê kiếm tiền nên tôi ráng vậy hihi.

Tan làm 2 giờ tôi về tranh thủ ngủ 30 phút rồi chuẩn bị đi làm, nơi tôi làm hôm nay là một khách sạn lớn nổi tiếng ở thành phố này, tiệc rượu được tổ chức ở tầng một.



Hoá ra hôm nay là tiệc kỷ niệm ngày thành lập của tập đoàn Lý thị, tập đoàn chuyên về thương mại điện tử và nghe nói họ cũng định chuyển qua thêm mặt kinh doanh trung tâm thương mại nữa.

Wow, đúng là quá giàu có luôn, khách ở bữa tiệc này toàn là người có tiền và có quyền, bữa tiệc này cao cấp hơn những bữa tiệc trước đây tôi từng làm, tự nói với lòng phải cẩn thận.

Khi trời tối khách đến sắp đông đủ thì tôi thấy có một gia đình bước vào, gồm có ba mẹ đi trước kế đó là một người đàn ông tuấn tú, với dáng người cao to chắc hơn 1m80 ý, nhưng khuôn mặt nghiêm nghị và lạnh lùng thật sự khi nhìn vào thấy rất đáng sợ.

Bên cạnh người đàn ông đó có hai cô gái đi cùng chắc là em gái anh ta bởi khuôn mặt có bảy tám phần giống nhau, hai cô gái một người có nét đẹp trưởng thành xinh đẹp và sắc sảo, một người có nét đẹp tinh nghịch và có vẻ bất cần đời.

Nhà giàu có khác gia đình toàn cực phẩm, lo chăm chú nhìn mà chị Quỳnh Diệp đến nhắc nhở tôi:

- Em đừng nhìn nữa, lo tập trung vào việc đi không thôi quản lý la bây giờ.

- À, em nhớ rồi, cảm ơn chị ạ hihi

Tôi không để ý đến nữa tập trung vào làm việc của mình, cầm mâm rượu tôi đi xung quanh thì có người kêu tôi lại:

- Cô gái, cho tôi một ly rượu.

Nghe thấy tiếng nói tôi quay lại và đi đến thì thấy người đàn ông đẹp trai lúc nãy kêu tôi, bên cạnh anh ta còn có vài người đàn ông nữa đang đứng nói chuyện.

Tôi lẹ chân đi lại đưa rượu và cuối đầu, khi người đàn ông đó lấy rượu rồi tôi ngước lên vẫn thấy anh ta đang nhìn tôi chăm chú, tôi im lặng và lãng đi chỗ khác tập trung vào công việc của mình.

Ở bên này người đàn ông đó đang nhìn tôi mỉm cười, thiệt lúc đó tôi mà thấy nụ cười đó chắc tim tôi đập loạn, nhưng mà sao tôi thấy người đàn ông đó khuôn mặt quen quen ta?