Biệt Đội Tokyo

Chương 20: Tàn Sát




- Em đang lo lắng cho đứa em gái cùng huyết thống sao?

Kaito vẫn ngồi trên ngai vàng, một tay chống cằm mỉm cười vui vẻ. Hắn không cần nhìn xuống dưới cũng biết biểu hiện của cô bé của hắn có bao nhiêu khó chịu. Quý tộc ngồi phía sau hắn chính là im lặng ghi ghi chép chép.

- Ta không có gì để lo lắng cho con bé đó cả. Dù sao nó cũng đã liên kết cùng Tenten.

- Kaito-sama, đây đúng là vấn đề quan trọng. Pet vương đã tự mình ký khế ước kiên kết cùng con người đáng ra phải chết đó.

Những người ngồi ở đây lại nhân cơ hội tố cáo. Bọn chúng đều chính là ngứa mắt Tenten đã lâu. Hơn nữa nữ hoàng lúc trước có phần bênh vực con người đó nhân cơ hội có hội đồng Sắt ở đây họ phải mượn tay trừ khử vài cái gai trong mắt.

- Vậy sao? Tenten có vẻ rất thích đứa bé lai đó.

- Đó là một con người đặc biệt.

Tenten nhàn nhạt lên tiếng. Ted đứng khoanh tay đối diện với Tenten vẫn đang im lặng nãy giờ. Cậu ta đã đồng ý giúp Tenten bảo hộ cho con người đó trước hội đồng nhưng với tình hình hiện tại có chút thay đổi rồi.

- Ừm, ta biết rồi. Vậy trước hết ta sẽ cử một đội trinh sát tới vây bắt. Nếu có gì thay đổi thì lũ loài người bên dưới kia sẽ tự đi săn bắt chính nhân loại của bọn họ. Tới đây thôi.

Kaito vừa rứt lời dù nhiều người còn đang không cam lòng nhưng đều phải câm lặng rút lui. Asuna không trở về cùng nhóm Kaito và Shin, cô đi theo Tenten ra phía rìa ngoài của tỏa tháp đứng trên vùng đổ nát gần đó nói chuyện với nhau.

- Ngươi đã chuẩn bị tinh thần chưa Asuna?

- Đến lúc đó ngươi chỉ cần bảo vệ con bé mà thôi Tenten. Chúng ta đều có một lời hứa từ rất lâu trước đây.

Asuna nói rồi xoay người lại nhìn về phía tòa tháp rồi cô lại nhìn lên bầu trời đầy nhũng vì sao lấp lánh. Đêm nay thật đẹp nhưng khoảnh khắc xinh đẹp thường không được kéo dài.

Trong đêm mọi người đều nhận ra một loại áp lực, Asuna đang giải phóng sức mạnh của bản thân. Tenten chỉ đứng phía sau nhìn lượng sức mạnh hiện hữu vây xung quanh Asuna. Sức mạnh đó chỉ tụ lại một lúc sau đó liền lan tỏa dần đi và biến mất không còn lại chút dấu vết nào.

Asura đang ngồi trên đống đổ nát theo dõi mọi thứ xung quanh liền cảm nhận được khí tức của chị gái. Cô vuốt bộ lông mềm mượt của Momo chăm chú theo dõi bầu trời đêm bao la.

- Tiểu thư quay lại thôi. Đêm nay bên kia xem ra không có động tĩnh gì đâu.

Kazemichi đứng phía dưới đống đổ nát ngước lên nhìn Asura thấp giọng lên tiếng. Yuuichi cùng Yui đứng phía sau cũng đang đợi cùng nhau trở về. Asura đứng dậy, cô đang muốn cùng họ rời đi chợt nhận ra một hồi rung chấn phía xa.

- Các ngươi mau lùi lại đi. Bọn chúng đang tới.

Asura vừa rứt lời mọi người đều cảnh giác nhìn về phía chân trời đằng xa. Càng ngày càng hiện hữu rõ ràng đám pet trinh sát đang tới. Có đầy đủ quân trinh sát của ba chủng tộc pet xuất hiện. Số lượng này gần như với số lượng lần trước đám pet vây loài người lại.

- Asura.

Momo nhảy xuống đứng bên cạnh Asura tràn ngập lo lắng. Số lượng này cũng quá khoa trương đi. Hơn nữa con búp bê to lớn kia đã hứa tạm thời không để đám này đến gây rối mà.

Cả một đội trinh sát đáp xuống trước mặt Asura. Một con thuộc chủng tộc Nhồi Bông tiến lên phía trước, nó nhìn chằm chằm vào Asura và Momo.

- Theo lệnh của Kaito-sama, quét sạch lũ loài người còn sống sót ở ngoài này.

- Kaito?

Asura không biết người này là ai. Nhưng lại có thể bỏ qua Asuna mà ra lệnh như vậy xem ra là người mà Asuna đã nói lúc trước. Là người mà đến chị gái của cô cũng không cản lại được.

- Vậy còn phải xem ra các ngươi làm nên trò gì.

Asura vừa rứt lời bóng đêm đang quanh quẩn xung quanh đám pet này. Ngay khi chúng chưa kịp động thủ thì đã bị bóng đen nhỏ bé nhanh như cắt lướt qua bọn chúng. Mỗi lần chúng bị vật thể nhỏ bé màu đen đó đi qua chính là bị rút đi toàn bộ linh hồn cùng sức mạnh trở thành một cái vỏ trống rỗng.

- Loài người khốn khiếp.

Gấu bông kia hét ầm lên sau đó bắn tín hiệu lên bầu trời đã thất bại. Asura để Momo ở lại xoay người nhảy xuống kéo ba người kia mau chóng chạy về căn cứ. Chuyện này không thể chậm trễ thêm được.

- Bọn chúng sẽ còn cử số lượng nữa tới đây. Các người tốt nhất chạy trước đi, về phía nam cũng được, đi đường vòng lên phía bắc cũng được. Tốt nhất tránh xa Tokyo ra. Tôi và Momo sẽ giải quyết chuyện này.

- Tiểu thư tôi sẽ...

Kazemichi còn chưa rứt lời đã bị Asura nhìn chằm chằm, cô năm chặt tay lại.

- Dù sao tôi cũng sẽ phải đối mặt với người thân của mình ở đó. Các ngươi không sống sót thì lấy đâu cơ hội phản đòn. Tình hình hiện tại hướng giải quyết đó là tốt nhất. Hơn nữa con pet vương đó vô cùng thích tôi, nó sẽ không để tôi chết dễ dàng đâu.

- Được.

Chỉ huy Matsuda đồng ý với phương án này. Bọn họ vẫn chưa đủ mạnh mẽ, số lượng người đặc biệt không nhiều. Nếu ở lại chỉ làm vướng chân cô gái này. Cô ấy nói đúng, đám pet đó có vẻ rất thích cô ta nên sẽ ổn thôi.

Quan trọng là sống sót mới làm lên chuyện.

- Vậy là phải dùng phương pháp vui vẻ hơn rồi.

Kaito mỉm cười sau khi được quý tộc kia báo cáo. Shin ngồi vị trí bên tay phải của Kaito mỉm cười vân vê một quả dâu vàng.

- Kaito, tôi cũng rất hứng thú với con bé đó. Cho nên... sau khi bắt được con bé đó nhớ giấu diếm giúp tôi nhé.

- Ồ. Cậu từ bỏ Asuna để chơi đùa với em gái của em ấy sao?

Kaito mỉm cười đáp lời vẫn rất tao nhã cắt miếng thịt. Shin cũng mỉm cười không nói thêm gì cả. Thú vui của hai bọn họ khác nhau mà.

Shin từng hứng thú với Asuna nhưng lại khác với cách Kaito hứng thú với Asuna. Tuy nhiên bây giờ đã thay đổi, Shin vô cùng hứng thú với Asura, một cô bé vừa ngây thơ lại làm như hiểu rõ mọi chuyện.

- Lần này lại làm khó nữ hoàng của chúng ta rồi.

Một buổi sáng ngày hôm sau, Asura đứng trên đống đổ nát hôm trước, cô gái tóc bạc lẳng lặng đứng nhìn những hố lồi lõm do Momo gây ra mà không hề thấy bóng dáng một con pet nào cả.

- Cậu ăn no rồi chứ Momo?

- Nhiêu đó không đủ để tôi nhét kẽ răng. Mà cậu có ngửi thấy mùi nhân loại rất đông đang tiến về phía này không?

Momo nhíu mày nhìn về hướng đám pet ngày hôm qua tiến tới đây. Này chỉ là đám nhân loại bình thường nhưng số lượng không hề ít đi.

- Đám người Kazemichi vẫn chưa đi xa đâu nên chúng ta chủ động xông lên thôi.

Asura vừa rứt lời Momo đã hóa lớn, một chú mèo đen lông xù xì, móng vuốt sắc nhọn. Asura ngồi lên người Momo, cả hai cùng phi về hướng trung tâm tòa tháp, phải câu giờ cho đám ngốc kia chạy thoát.

- Đúng là loài người rồi.

Tốc độ của Momo rất nhanh, bọn họ chặn đứng đám người đang điên cuồng muốn xông lên. Dù sao nhóm người còn sống sót này cũng vẫn chỉ là con người, họ mới rời khỏi khu vực của tòa tháp chưa được bao xa cả. Với tầm nhìn xa của đám thần kia sẽ vẫn rất dễ dàng theo dõi tình hình bên này.

- Xem ra các ngươi rất hào hứng đi. Còn lí trí không vậy chứ?

Asura nhìn đám người trước mặt. Momo vẫn không quay lại hình dáng cũ giữ nguyên hình dạng hóa lớn của mình. Đám người phía trước chính là dừng lại, bọn họ số lượng rất lớn gấp không biết bao nhiêu lần những người còn sống sót đang được Asura và Momo câu giờ cho kia.

- Momo.

Asura vừa rứt lời Momo đã phi lên trước, chú mèo đen to lớn đang giết từng người, từng người một. Asura vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhân loại bình thường Momo sẽ dễ dàng giải quyết thôi.

Sau đó, vài bóng người nhanh như cắt đã vượt qua được Momo thẳng tới chỗ Asura nhất loạt tấn công cô. Một chiếc lưới đen xuất hiện tóm gọn Asura lại.

- Con người đặc biệt?