Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 322: Điều đó có nghĩa là gì?




Chương 322: Họ cũng không có ngốc  



             Tô Nhã tò mò hỏi: "Cháu lấy tin tức ở đâu ra vậy?"  



             Triệu Dật thẳng thắn nói: "Chuyện này không tiện tiết lộ ra, mong cô thứ lỗi cho cháu."  



             Tô Nhã cũng không trách móc gì. Dù sao ai cũng có bí mật. Hơn nữa bí mật này hiển nhiên còn có tầm quan trọng lớn, cho nên không nói cũng là chuyện bình thường.  



             Tô Nhã xoa dịu cảm xúc trong lòng, quay trở lại chủ đề vừa rồi: "Cháu vừa nói chuẩn bị làm dự án lớn gì sao?"  



             Triệu Dật cười nói: "Vâng, là công ty dược phẩm Lôi Sâm, cô có biết công ty này không?"  



             Tô Nhã gật đầu nói: "Biết! Đây là một công ty niêm yết ở Giang Châu."  



             Triệu Dật giải thích: "Đúng vậy! Cháu có một tin rất đáng tin cậy là sắp tới Dược phẩm Lôi Sâm sẽ xuất hiện biến động lớn. Đến lúc đó giá cổ phiếu trước tiên sẽ giảm xuống thấp, sau đó sẽ tăng lên lại. Cháu định sẽ thu mua cổ phiếu của nó trên thị trường chứng khoán, sau khi có đủ cổ phiếu trong tay, cháu sẽ chọn thời cơ thích hợp đến gõ cửa bọn họ một chút để nói chuyện…"  



             Tô Nhã giật mình nói: "Cháu định mua cổ phiếu của Dược Phẩm Lôi Sâm trên thị trường chứng khoán sao?"  



             "Đúng vậy."  





             Tô Nhã ngạc nhiên nói: "Đó là một công ty niêm yết có giá trị thị trường hàng chục tỷ nhân dân tệ. Nếu muốn có cổ phần để tiến vào hội đồng quản trị chắc chắn không thể làm được với số tiền nhỏ được?”  



             Triệu Dật gật đầu đáp: "Đúng vậy! Muốn hoàn thành kế hoạch này thì cần ít nhất 400 triệu. Cháu dự kiến ​​khởi động kế hoạch này với 400-600 triệu.”  



             “Trước mắt cháu đầu tư 180 triệu, bạn học Lục Đào đã góp 35 triệu. Chú Hai của cậu ấy, chủ tịch Tập đoàn đầu tư Thần Minh đã đầu tư 150 triệu. Con trai của chủ nhà hàng lẩu Đằng Long là Ngụy Xuyên đầu tư 25 triệu. Còn có Tôn Lượng đại diện cho nhà họ Tôn, một nhà sản xuất phụ tùng ô tô đã đầu tư 100 triệu.”  



             “Bây giờ số vốn đã lên tới 490 triệu nhân dân tệ, đã có thể bắt đầu kế hoạch. Chỉ là cháu nghĩ nước phù sa thì không chảy ruộng ngoài, vì vậy cháu muốn hỏi cô một chút. Nếu cô có tiền mà chưa cần dùng đến thì có thể theo cháu kiếm một đợt.”  



             Tô Nhã nhìn Triệu Dật với ánh mắt tràn đầy kinh ngạc không che giấu. Liễu Vũ Phi ở bên cạnh, ánh mắt nhìn Triệu Dật đã tràn ngập sự ngưỡng mộ.  



             Các bạn cùng lứa của Triệu Dật lúc này cũng vừa vào đại học. Đến nỗi, bọn họ còn chưa hoàn toàn trở thành sinh viên đại học, hoặc vẫn đang mải mê chơi game và tận hưởng cuộc sống đại học hạnh phúc. Còn lúc này, Triệu Dật đã làm chủ khối tài sản hàng trăm triệu, còn đang bàn bạc về dự án mấy trăm triệu...  



             Như thế này thật quá giỏi rồi!  



             Tô Nhã đã tham gia vào giới thượng lưu, dù không quen biết những nhân vật có ảnh hưởng ở Giang Châu, nhưng cũng biết một ít nhân vật.  



             Nhà họ Tôn!  




             Nhà họ Lục!  



             Sản xuất phụ tùng ô tô, có thể dễ dàng đầu tư 100 triệu thì ngoài nhà họ Tôn đó, còn có nhà họ Tôn nào nữa đây?  



             Chủ tịch Tập đoàn đầu tư Thần Minh, Lục Thần, Tô Nhã thậm chí đã từng gặp qua người này!  



             Nhà họ Lục ở Giang Châu rất nổi tiếng. Mặc dù ông Lục đã nghỉ hưu, nhưng sức mạnh của nhà họ Lục đã ăn sâu và cực kỳ có tiếng nói ở đây!  



             Lục Đào gọi Lục Thần là chú hai, vậy cha của hắn hẳn là Lục Khải. Lục Khải hiện đang giữ một vị trí quan trọng, sau này sẽ có cơ hội trở thành người đứng đầu Giang Châu.  




             Nhà họ Lục và nhà họ Tôn, vậy mà đều quyết định tham gia!  



             Điều đó có nghĩa là gì?  



             Tập đoàn Đầu tư Thần Minh.  



             Nhà họ Tôn.  




             Bọn họ tham gia thì chuyện này rõ ràng không còn đơn giản là chuyện giữa Triệu Dật và bạn bè của hắn. Điều này thể hiện nhà họ Lục và nhà họ Tôn đã chấp nhận Triệu Dật!  



             Tô Nhã hỏi: "Nhiều tiền như vậy thì ai sẽ kiểm soát?"  



             Triệu Dật cười nói: "Là cháu! Họ đầu tư nhưng không có quyền kiểm soát quỹ, chỉ có cháu có toàn quyền quyết định. Đây là điều kiện cơ bản nhất để họ tham gia vào vụ làm ăn này."  



             Tô Nhã càng ngạc nhiên hơn.  



             Nhà họ Lục và nhà họ Tôn, đầu tư vốn gần 300 triệu, toàn bộ quyền điều hành và quyết định đều giao cho Triệu Dật!  



             Như vậy cũng có thể hiểu được sự tin tưởng lớn cỡ nào rồi.