Anh Trai Zombie Hãy Cắn Em Đi

Chương 60: Mang em gái đi dạo ở mạt thế




Cho dù Dung Dật Thần mặc cho cô từng cái quần nhỏ, nhưng sau một hồi triền miên Dung Ân Ân lại đemcởi ra, so với mặc quần lót tình thú, thà cô để cặp mông trần trụi. Dung Dật Thần thấy Ân Ân không thích mấy cái quần đó, liền quyết định mang cô ra đường phố chọn, nghỉ là làmanhôm cô bay xuống phía dưới.

Sau khi tận thế, Dung Ân Ân rất ít khi đi lại trên đường lớn, càng là nơi trước đây phồn hoa náo nhiệt, bây giờ số lượngzombiecàng đông đúc, những địa phương này người sống sót đều né tránh không kịp. Đường cái tràn ngập vật tư đối với Ân Ân mà nói, là một nơi cực kỳ đáng sợ.

Thành phố A đã bịzombietriệt để công phá, rất nhiều xe bỏ hoang dừng sát ở bên đường, máu thịt be bét rơi vãi đầy trên mặt đất, trong đó còn nhúc nhích cả ổ giòi, vài conzombiechỉ còn nửa người trơ trọi bất động, thế nhưng vừa nghe thấy tiếng động liền lập tức công kích.

Một đôi cánh đen cực lớn từ trên trời bay xuống, Dung Ân Ân được an ổn đặt xuống mặt xi măng, cẩn thận ngắm nhìn bốn phía hỏi.

"Anhhai, trên con đường này còn người sống hay không? "

Tuy rằng âm thanh cô nói cực kỳ nhẹ nhàng, nhưng vẫn kinh động đámzombieđang đói bụng điên cuồng, mấy con ở phụ cận chạy như bay tới, như tiếng dã thú rống hù Ân Ân thật sâu sợ hãi.

Dung Dật Thần nhắm hai mắt đemÂn Ân ôm vào trong ngực, phóng xuất tinh thần lực đối với đám tang thi xung quanh, lệnh cho bọn chúng mau cút nhanh ra khỏi con đường này.

Dung Ân Ân tựa trong lònganhtrai, nhìn đámzombiekhông ngừng bỏ chạy, há miệng trợn mắt kinh ngạc nói" Bọn chúng xảy ra chuyện gì? "

Dung Dật Thần hỏi "Emnói người sống là chỉ mấy con đó sao? "

" Không phải, người sống chính là những người ở trại tập trung đó, biết làm việc và nói chuyện. Còn bọn chúng tuy có thể cử động, nhưng không có tư tưởng, lại còn ăn thịt người "

" Nhưnganhthấy bọn họ không khác gì nhau cả "

Dung Ân Ân có chút không biết nói thế nào, mỗi lầnanhtraibị biến dị sau đó, tuy năng lực rất cường đại, lại giống như mất đi trí nhớ, căn bản chẳng biết cái gì, chỉ có thể chậm rãi dạyanh.

Dù sao yêu thích dạo phố vốn là bản tính của phái nữ, Dung Ân Ân bỏ qua tình huống bất an vừa rồi, hưng phấn nắm tayanhtraibước vào khu bách hoá.

Trước tiên ở trên siêu thị lầu hai tìm kiếm thức ăn cùng nước, siêu thị tuy trải qua cướp phá khắp nơi hàng hoá ngã một đống lớn, nhưng vẫn còn không ít đồ dùng được, xốc xếch chồng chất lên nhau.

Dung Ân Ân vui vẻ lựa chọn mấy thứ đồ mới mẻ bỏ vào túi, bao lớn bao nhỏ đều đưaanhtraixách, khe khẽ cười thầm có người theo xách đồ thật tốt.

Lựa chọn thức ăn tương đối đầy đủ, Dung Ân Ân liền muốn đi lầu ba tìm quần áo sạch sẽ, đổi bộ quần áo bẩn đang mặc trên người, thuận tiện chọn vài món đồ lót bình thường.

Bởi vì tận thế quần áo ít người cần đến, nên lầu ba không bị phá hư bao nhiêu, rất nhiều quần áo đẹp đều hoàn hảo không chút hư tổn đặt ngay ngắn trên kệ.

Đối với con gái mà nói chỗ này giống như thiên đường, không cần cà thẻ hay trả tiền mặt, tất cả quần áo thích gì thì lấy, hơn nữa chẳng cần lo sợ đámzombiecông kích, Dung Ân Ân còn có thời gian ngắm thử từng bộ quần áo, quả thực thoải mái đến cực điểm.

Dung Ân Ân lựa mấy bộ quần áo đang muốn bước vào phòng thử đồ, lại bị Dung Dật Thần ngăn lại muốn cô thay trước mặt mình. Tuy nói hai người đều thấy cơ thể trần trụi của nhau mấy lần, nhưng bắt cô tự cởi đồ trước mặtanhtrai, Ân Ân có chút trở ngại tâm lý, hơn nữa vào phòng thử đồ vốn là thói quen, ai lại thích lúc thay đồ có người nhìn chằm chằm.

Nhưng Ân Ân vừa vào phòng thử đồ, Dung Dật Thần cũng bước theo, trong cơn tức giận cô chẳng thèm thử, chụp lấy vài món liền đi, dù sao cũng không mang được nhiều như vậy.

Muốn nhìn cô gái nhỏ thay đồ, lại không được xem, Dung Dật Thần mím chặt môi mỏng, vẻ mặt không lộ ra giận hờn, kéoemgái lên lầu bốn. Cử động này đemDung Ân Ân doạ một phen, thấp giọng hỏianhtraimuốn gì, chỉ thấyanhkéo cô về phía một cửa hàng nhỏ nằm ở góc khuất.

Bước vào tiệm cô càng bối rối, đây rõ ràng là cửa hàng bán đồ lót tình thú, trừ bỏ đủ loại nội y, còn bán nhiều món đồ cổ quái kỳ lạ, nào máy rung, dương cụ giả, dầu bôi trơn, nổi bật là mấy món đồ chơi SM treo trên tường, còn có hẳn một cây roi đen, mấy ngọn nến to dài không đồng đều.

Dung Dật Thần đưa tay sờ mấy món đồ chơi SM trên tường, nhìn về phíaemgái đang mê man nhếch miệng cười. Dung Ân Ân có loại dự cảm xấu dâng lên, nghĩ lập tức thoát đi cửa hàng tình thú này, lúc này Dung Dật Thần đột nhiên đưa tay ôm ngược cô lại, dùng còng tay cố định hai tay cô.

"Anhhai,anhlàm cái gì? " Dung Ân Ân hoảng sợ luống cuống kêu lên, hai chân giãy dụa kịch liệt muốn thoát ra.

" Chớ lộn xộn, cẩn thận bị thương bản thân " Dung Dật Thần cầm sợi dây nhìn hai bắp chân cô, nếu trói lại cô liền triệt để không thể động đậy.

" Sợi dây này rất có ý tứ, phải nghiên cứu chơi như thế nào "

Kỳ thực Dung Ân Ân không biết, tuy sau khi biết đổianhtraimất đi tất cả mọi ký ức liên quan, nhưng bù lại ở phương diện tình thú có thiên phú dị bẩm...