Âm Hôn Khó Chia Lìa

Chương 78-2: Thêm một phiếu




Lạc Lạc liếc mắt nhìn trộm tôi, tôi nghe xong cũng khó chịu lắm, vì vậy tôi dứt khoát cài đồng hồ báo thức rồi ghé vào trên vô lăng nhắm mắt dưỡng thần, cũng bảo Lạc Lạc nghỉ ngơi một hồi.

Trong đầu tôi không ngừng suy nghĩ, nếu giờ là Tề Sở thì anh ta sẽ làm thế nào, có điều lấy bộ dáng của anh ta ra thì đám người này sẽ không dám trêu chọc, chung quy phái nữ vẫn là phái yếu.

Còn nếu là Mặc Dật thì chắc y sẽ giải quyết xong toàn bộ bằng một cái vung tay.

Tôi đang mơ mơ màng màng nghĩ thì nghe thấy hai tiếng lách cách nên tôi chợt bừng tỉnh dậy.

Lại thấy cha của Trần Phi Phàm đang cầm một khẩu súng etpigôn ở đối diện, và một người đàn ông cao lớn cởi trần đang đứng ở bên cửa xe của tôi, gã ta đã thò tay vào trong qua cửa kính xe, rồi mở ra cửa xe.

"Yo, tỉnh nhanh ghê!" Tên đàn ông cao lớn cởi trần cười hắc hắc, gã trở tay rút ra một con dao gọt trái cây dí vào bụng nhỏ của tôi: "Xuống xe ngay, để mấy anh xem xem cái xe này còn tốt không, nhìn vẫn còn mới phết đấy, giá trị chắc không ít đâu."

Hai người bên cạnh đồng thời dùng sức kéo tôi xuống xe, người đàn ông cao lớn cởi trần lập tức ngồi lên xe thử.

Lạc Lạc vẫn đang ngồi ở ghế phụ, gã trở tay liền muốn niết lấy mặt của Lạc Lạc, làm con bé sợ đến mức không để ý bộ dáng của mình mà trực tiếp xuyên người qua cửa xe để đi ra ngoài.

"Sao lại thế này?" Người nọ cảm thấy cổ quái nhìn bàn tay trống rỗng của mình.

Tôi vô cùng phối hợp để hai người lực lưỡng lôi kéo đến trước mặt lão Trần, anh ta liền đem súng etpigôn đặt lên đầu tôi: "Phú nhị đại hay là tiểu tam đây? Tuổi cô còn trẻ đã mua một chiếc xe đắt như vậy, hay là đi cùng anh đi."

Người đàn ông cởi trần có chút phát ngốc, cuống quýt chạy xuống xe nói: "Con gái cô ta biến mất rồi? Ông đây vừa định niết mặt con nhỏ một cái thì đột nhiên nó biến mất rồi? Anh nói xem có phải đã gặp quỷ rồi hay không?"

"Gặp quỷ cái đầu mày đó!" Lão Trần trở tay véo vành tay gã.

Nói xong anh ta duỗi tay kéo tôi đi hướng về phía ngôi nhà còn đoạt lấy chìa khóa của tôi ném cho tên cởi trần: "Không phải nói muốn đi làm thêm một phiếu nữa sao? Lái xe này đi đi."

Tôi nghe từ ý tứ này của bọn họ, thì đoán rằng, trước kia họ cũng từng làm những chuyện này rồi?

Tôi bị bọn họ kéo đi một đường trở về nhà của Trần Phi Phàm, lúc này thằng nhóc đang quét dọn rác rưởi, hai người phụ nữ trang điểm đậm kia thì đang ngồi cắn hạt dưa, vừa cắn vừa nhổ vào chỗ mà Trần Phi Phàm đã quét qua.

Lão Trần đẩy ngã tôi trên mặt đất, trừng mắt nói: "Đừng trách chúng tôi, có trách thì trách cô muốn lái xe tới đây."

Cánh tay tôi bị nóng rát và đau, tôi liền hít sâu một hơi và nhìn lão Trần nói: "Trước kia các người từng làm phiếu gì? Cho nên hiện tại cũng muốn xử lý tôi?"

"Trước khi xử lý cô em cũng phải chơi đùa với cô em thật tốt đã, dù gì lớn lên cũng đẹp thế này." Một người đàn ông gầy gầy cười he he mà nói.

Lão Trần trừng mắt liếc nhìn gã kia một cái rồi định nhất chân lên dẫm lên người tôi nhưng tôi đã xoay người tránh đi được.

Tôi bò dậy, phủi phủi tay mình nhìn anh ta nói: "Tôi chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện của Trần Phi Phàm, xem hương để tìm mẹ của nó, anh cần gì phải làm thành ra như thế này?"

"Cởi quần áo xuống." Lão Trần đột nhiên nổi giận, chĩa súng etpigôn trong tay vào tôi, vừa nhấc chân lên liền hướng về phía tôi mà đá.

Những người kia cũng chuẩn bị động tay theo, nên tôi liền bắt lấy một người phụ nữ đang cắn hạt dưa ở bên cạnh, rồi nhìn Trần Phi Phàm nói: "Bùn dính trên túi gạo của con từ đâu mà ra, con có nhớ không?"

Đầu tiên Trần Phi Phàm sững sờ một lúc, những người bên cạnh bị giọng nói của tôi doạ đến.

Tôi hít vào một hơi thật sâu dồn khí quát một tiếng: "Trần Phi Phàm, mấy ngày nay con đã đi đến nơi nào? Trên đường đến nhà cô, con đã xảy ra chuyện gì?"

"Con không biết... con không biết..." Trần Phi Phàm đột nhiên trở nên hoang mang, theo đó một trận gió lạnh thổi tới làm toàn bộ cơ thể nó cũng lơ lửng theo: "Bùn, con bị rớt xuống một vũng bùn... con..."

Giọng nói của nó dần dần trở nên âm trầm ảm đạm, âm hồn vốn dựa vào nước suối lạnh để duy trì đã không thể khống chế được nữa, sắc mặt của cậu nhóc liền biến thành xanh tím, vẻ mặt cũng không còn sáng sủa nữa và quần áo trên người đều bị dính bùn đất.

"Cha..." Nó hình như nhớ ra điều gì đó và từ từ trôi về phía cha mình.

Bốn phía đột nhiên không ngừng truyền đến tiếng thét chói tai, những tên đàn ông cao to kia muốn quay đầu bỏ chạy nhưng vừa quay đầu đã đụng phải Lạc Lạc đang đưa Mặc Dật đến, điều này càng làm bọn họ sợ hãi đến mức thảm hại.

Editor: Alissa