Ba mươi năm sau...
Nguyên Tiêu Tây Nam rộn ràng tiếng cười vui, nhà nhà người người đều diện váy mới đón tết. Trong cung yên hoa( pháo hoa) nổ vang trời đất, lân phượng rực rỡ điêu luyện làm ai nấy hoa mắt. Chỉ duy nhất bên cung Tịch Vân có một vị công chúa không biết cười là gì, lúc nào trên mặt bà cũng hoài vẻ mặt lạnh nhạt, người ta nói khi xưa Lưu Mông công chúa tìm được phò mã như ý thế mà bà lại không bao giờ hài lòng, đa số lời đồn đều do vị phò mã kia quá mê việc triều chính mà bỏ bê bà làm bà buồn quá sinh bệnh, từ đó không muốn cười
À! Nói đến vị phò mã kia, nhìn từ bên ngoài ai cũng tưởng ông ta có một cuộc đời rất tuyệt vời nhưng hơn chục năm nay không ai biết ông ta có hẹn với thê tử trong mơ. Lúc ông lâm trọng bệnh, miệng cứ lẩm bẩm " nương tử, ta lấy nước cho nàng chúng ta cùng về nhà thôi " không ai dám hỏi vị cô nương trong mơ kia là ai, có người bảo là tiên nữ nhưng cũng có người đồn là yêu ma len lỏi vào giấc mơ làm phò mã đảo điên.