Ai Nói Bánh Kem Chỉ Có Vị Ngọt?! (Cả Đám Nam Nhân Các Ngươi! Hối Hận Cũng Đã Muộn Rồi!)

Chương 5: Mục tiêu




Ta bắt đầuchuyển kênh. Dừng lại tại kênh giải trí! Đang có chương trìnhdành cho Sao biểu diễn. Ta nhìn tên kia cảm thấy rất ấn tượngnha! Hắn ta vừa hát vừa nhảy, trông thật đẹp!Giai điệu bài hát sôi động. Vũ đạo đẹp.

Ta hiện tại đã bị cuốn vào bàihát lúc nào không hay rồi! Nhưng cái đám fans chết tiệt la toquá!Bài hát kết thúc, đèn sáng. Một khuôn mặt tuấn mĩ lộ ra. Hắn ta phải nói là.. Cực kì soái. Cực kì cute bâybê. Thiệtđúng là Nam thần nga~

Ôi kìa cái giọng nói, tại sao lại nhẹ nhàng đến vậy a~ Lớn vậy rồi, đã có dáng người lớnnhưng sao vẫn mang nét của trẻ con thế kia. Trời trời, anh tacười kìa! Á, anh ta có cái răng khểnh. Yêu quá, yêu quá! Cho emlàm fangirl anh nữa nha!~ Trời ơi. Lũ fans trong tivi.. La to quáđi, chắn hết giọng người ta zồiii !

Chương trình kết thúc. Lậptức với tay lấy điện thoại lên mạng tra thông tin với từ khóa - Vương Tuấn Khải - và search! Ca sĩ, diễn viên, người mẫu, Namthần, Soái ca,.. Thông tin một đống. Coi đã đời luôn! Muahaha!Ngày tháng ở bệnh viện sau này sẽ bớt chán rồi!

...............................................................................

Sau nửa ngày ngồi cày thông tin... Ta quyết định! Đưa ra một mụcđích! Sau khi về lại Trung Quốc nhất định phải học ngàng giảitrí! Quyết tâm để được gặp idol!

Để ta tính coi. Còn 2tháng nữa mới vào năm học. Không biết có đủ thời gian cho mình chuẩn bị không nhỉ? Trời ơi~ nếu không kịp thời gian thì sao?Khóa kế tiếp idol sẽ đi học lại đó~ A~ rối quá!

Đượcrồi, phải vạnh ra kế hoạch từ hôm nay! Mục tiêu đầu tiên chínhlà phải giảm mỡ. Mặc dù không đến nỗi mập nhưng cái dáng thì chả ra dáng. Vòng chả ra vòng. Chả trách sao bọn nam nhân kialại chê bai ta. Là đúng thôi. Trong khi người ta là thiếu gia danh giá, cao quý thì ta chả có gì! Lại ngu ngốc nghe lời LiễuThanh Thanh son phấn đầy mặt, tóc lúc xanh lúc đỏ. Áo thì áoba lỗ. Quần thì quần đùi.

Hứ! Ta hận! Cái này nhấtđịnh phải sửa!Hay ta đi học nhảy a~ Nhảy dance a~? Được đó, ýnày hay! Nhưng trước tiên phải đợi vết thương lành đã!A~ kéochăn lên. Ta thật mong đợi quá đi! Suy nghĩ thêm một lát nữa thì ta cũng ngủ.