Ái Dục: Tội Phạm Tình Yêu

Chương 7: Cố Mãn Đình




Cô chỉ nài nỉ anh cho có lệ để diễn tròn vai ngây ngô. Ả An Hạ có cảm giác đang bị cô sỉ nhục nặng nề nhưng chẳng thể làm được gì. Lạc Xuyên không phải cô gái dễ ức hiếp. Trông cô hiền lành, vô hại nhưng một khi có người động vào cô trước thì kẻ đó chắc chắn sẽ nhận lấy cái kết rất thảm. Lạc Xuyên lương thiện nhưng không nhu nhược, ngu ngốc.

Một khi anh đã quyết thì khó có thể lay chuyển được, Cung Bách vẫn nhất quyết tống cổ người hầu không biết đúng sai khỏi biệt thự.

- Làm việc bất cẩn, không đáng để giữ lại.

An Hạ nắm chặt lòng bàn tay vì tức giận, cô ta nhìn anh và cô đầy phẫn nộ rồi quay người bước vào phòng, thu xếp đồ đạc rời khỏi biệt thự.

Anh im lặng kéo tay cô vào toilet trước sự ngạc nhiên của những người hầu khác. Có người đã chứng kiến khoảnh khắc anh đứng ra bảo vệ cô, vì cô mà đuổi việc ả An Hạ, họ nhận ra Lạc Xuyên là người không nên động vào vì cô có được sự hậu thuẫn từ anh.

Cung Bách mở vòi nước, giúp cô rửa vết bỏng, đột nhiên anh cất lời:

- Cô ta đã nhiều lần ức hiếp cô, tại sao cô lại không nói với tôi?

Lạc Xuyên rất ngạc nhiên, cô cứ nghĩ anh đuổi An Hạ vì khi nãy cô ta đã làm đổ nước lên người cô. Nhưng khi nghe anh hỏi như vậy, cô lại nghĩ phải chăng anh đã biết thêm nhiều chuyện khác.

- Thiếu gia biết An Hạ đã nhiều lần ức hiếp tôi sao?

Thật ra anh đã biết Lạc Xuyên và An Hạ bất đồng từ lâu do cô ta cứ luôn kiếm chuyện với cô. Nhiều lần anh xem camera giám sát ở nhà và thấy những hành động gây chuyện do An Hạ gây ra dù cô ta chỉ mới đến đây làm việc được nửa tháng.

Thực chất Cung Bách đã muốn đuổi cô ta từ lâu nhưng vì anh muốn chờ xem cô có mách với anh hay không. Hôm nay sự quá quắc của cô ta đã đến đỉnh điểm, anh không muốn giữ lại kẻ không biết điều tốt xấu.

Cung Bách không trả lời thẳng câu hỏi của cô:

- Sau này nếu xảy ra chuyện tương tự, cô cứ việc nói với tôi.



Vì đang được đà nên Lạc Xuyên cũng không ngại hỏi thẳng:

- Thiếu gia đang quan tâm tôi sao?

Bị cô hỏi trúng tim đen, anh liền chột dạ nhưng vẫn cố tỏ ra bình thản:

- Cô đừng tưởng bỡ, chỉ là tôi không chấp nhận chuyện người ăn kẻ ở ức hiếp nhau thôi, như vậy chẳng ra thể thống gì cả.

Nói rồi anh đưa tay tắt vòi nước, Cung Bách còn chu đáo giúp cô lau khô vết thương. Anh nhìn đồng hồ đeo tay, dường như anh muốn ở bên cạnh cô thêm một chút nhưng công việc không cho phép:

- Đến giờ tôi đến công ty rồi. Cô nhớ bôi thuốc vào vết thương, tôi đi đây.

Cô vội nói:

- Nhưng thiếu gia vẫn chưa ăn sáng.

Vì mãi xử lý chuyện của cô và ả An Hạ nên anh cũng chẳng kịp ăn sáng. Trong lòng cô không tránh khỏi áy náy.

- Tôi sẽ mua đồ ăn trên đường đến công ty.

Anh bước ra ngoài phòng khách, cô cũng nhanh chân bước theo sau để tiễn anh, chợt Cung Bách quay người lại nói với cô:

- Trưa nay cô mang cơm trưa đến công ty cho tôi.

Lạc Xuyên liền đáp:

- Dạ thưa thiếu gia.



...

Khi Cung Bách đã đi làm, cô tranh thủ dọn dẹp phòng của anh. Kể từ khi Lạc Xuyên đến làm việc, anh chỉ cho phép mỗi cô bước vào phòng anh dọn dẹp, hầu hạ kề cận bên cạnh anh.

Cô gấp chăn gọn gàng, nhặt lấy sách và tai nghe anh vứt lung tung trên giường để đặt vào vị trí ngăn nắp. Cô mở hộc tủ nhỏ cạnh giường để cất tai nghe vào trong, bất chợt Lạc Xuyên nhìn thấy một quyển album nhỏ. Ban đầu cô định không để tâm, nhưng khi nhìn thấy dòng chữ "Ký ức thanh xuân" bên ngoài bìa album, sự tò mò trong lòng cô lại trỗi dậy:

- Chẳng lẽ là ảnh của anh ấy lúc nhỏ sao?

Dù gì cũng không có anh ở nhà, cô nghĩ mình tò mò một chút cũng không sao nên đã quyết định mở quyển album ra xem thử.

Ngay từ trang đầu tiên cô đã vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy ảnh một cô gái mặc trang phục nữ sinh. Điều đặc biệt chính là cô gái ấy có gương mặt trông giống hệt cô.

- Đây là... Cố Mãn Đình sao?

Cô nhớ đến lời của Cung Bách, anh cứ khăng khăng bảo cô là bạn gái cũ của anh. Giờ thì Lạc Xuyên đã hiểu, cô và cô ấy quá giống nhau.

- Thảo nào Cung Bách cứ khẳng định mình chính là Cố Mãn Đình.

Cô bị cuốn hút vào những tấm ảnh chụp nên đã lật xem hết cả quyển album. Càng xem cô lại càng ngỡ ngàng bởi những tấm ảnh chụp thân thiết của anh và Cố Mãn Đình. Qua những bức hình này, cô cảm nhận được giữa anh và cô gái họ Cố kia đã từng có một tình yêu rất đẹp. Nhưng rốt cuộc vì sao cả hai lại chia tay? Hơn nữa anh còn hận người yêu cũ đến vậy, bên trong chắc chắn có ẩn tình.

...

Dù đã ở bên cạnh làm người hầu của anh được ba tháng nhưng đây là lần đầu tiên anh yêu cầu cô mang cơm trưa đến tận công ty cho anh. Lạc Xuyên theo định vị anh cung cấp, cô đi taxi đến công ty công nghệ Overate, một trong những công ty lớn thuộc top thế giới trong ngành chế tạo, sản xuất các loại robot, thiết bị máy móc hiện đại bật nhất thị trường hiện nay.

Ngồi taxi hơn một giờ đồng hồ cũng đến được nơi. Nếu không tận mắt chứng kiến, cô sẽ khó lòng hình dung được quy mô hoành tráng của một công ty công nghệ bậc nhất cả nước.