[ABO] Đốt Tâm

Chương 1: Hy vọng Alpha của em có thể yêu em nhiều một chút




9 giờ tối

Quý Nhiêu vừa ra cửa sân bay, âm thanh la hét vui sướng đã nổi lên từ bốn phía, từ trước tới nay, mỗi khi vừa hạ cánh đã có tầm hai mươi đến ba mươi người hâm mộ chờ sẵn ở đây như cũ để đón hắn.

Hắn đội mũ lưỡi trai và khẩu trang che kín mặt, khí lạnh mùa đông khiến người ta rùng mình vẫn còn bọc khắp người, hắn ở giữa vòng vây của Fan hâm mộ bước nhanh ra khỏi sân bay.

Ngồi vào xe bảo mẫu đã chờ sẵn, mọi tiếng ồn ào đã bị hắn đem chặn lại ở ngoài xe. Quý Nhiêu lấy điện thoại ra xem bởi vì có vài tiếng chuông tin nhắn đã gửi đến trước đó.

Diệp Hoài Ninh: "Ngày hôm nay em có tiệc xã giao đã lỡ uống hơi nhiều rượu, giờ có chút đau đầu. Hình như kì phát tình tới sớm rồi, đáng tiếc là anh không có ở đây, em nhớ anh rồi"

Quý Nhiêu không để ý khóe môi hắn bất giác cong lên một cái, không trả lời lại tin nhắn.

Trợ lý tiểu Trương hỏi hắn: "Quý ca muốn quay về chỗ nào?"

Quý Nhiêu đưa điện thoại cất lại vào trong áo, ngả lưng lên ghế, nhắm mắt lại ném ra ba chữ: " Về biệt thự"

Xe bảo mẫu chạy vào thành phố, ở trên đường lái vài vòng để cắt đuôi Fan hâm mộ bám theo, rồi lần nữa lên đường hướng về phía biệt thự ở gần hồ nước phía Bắc thành phố.

10 giờ rưỡi, Quý Nhiên bước vào cửa chính của biệt thự.

Khi tới huyền quan thay giày, trong bóng tối có một đôi tay từ phía sau lưng ôm chặt lấy hắn, ở trên ngực hắn nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái. Nhiệt độ ấm nóng của người kia dán chặt sau lưng, lại thêm một mùi vị tin tức tố của Omega như thủy triều xông đến, là mùi hương hoang đã của đóa hoa hồng, vừa thanh cao lại vừa mê hoặc lòng người.

Quý Nhiêu đè lại cánh tay nóng như lửa đốt đang có ý định đi quá giới hạn của người kia, ngạc nhiên hỏi: "Làm sao biết anh tới?"

"Đoán"

Quý Nhiêu rất ít khi ngủ sớm, cậu không nhận được tin nhắn trả lời từ hắn, nhất định là người sẽ trở về đây.

"Bây giờ không sợ bóng tối nữa rồi sao? Thế nào lại không bật đèn?"

"Anh đã trở về rồi"

Diệp Hoài Ninh thì thầm vào sát bên tai Quý Nhiêu, cười mang theo nhiệt độ hơi thở lôi cuốn, mùi vị tin tức tố Omega lại càng thêm dụ dỗ vị Alpha của mình.

Quý Nhiêu xoay người lại đem cậu ôm vào ngực, cúi đầu chiếm lấy đôi môi của Omega đang dụ dỗ mình.

Môi lưỡi quấn quít càng thêm mãnh liệt, mùi hương gỗ bạc hà lạnh lùng của Alpha cùng hương hoa hồng hoang dã cứ dây dưa hòa cùng một chỗ, cùng chìm đắm trong dục vọng đang ngày càng dâng trào.

Lúc được đẩy xuống giường, Diệp Hoài Ninh kề sát Quý Nhiêu cười khẽ một tiếng, cúi đầu thở hổn hển, giọng nói mập mờ nhắc nhở hắn: "Em vẫn chưa uống thuốc ức chế đâu"

Quý Nhiêu cắn chặt lấy tuyến thể sau gáy cậu, tin tức tố của Alpha điên cuồng rót vào bên trong.

11 giờ rưỡi, trong phòng tắm dày hơi nước.

Diệp Hoài Ninh nhoài người nằm vào lòng Quý Nhiêu, gối cằm lên đầu vai đang chảy đầy bọt nước của hắn, nhỏ giọng hỏi: " Sao anh lại đột nhiên lại quay về đây vậy?"

Quý Nhiêu từ từ nhắm hai mắt lại dựa vào bồn tắm, thuận miệng trả lời cậu: " Hôm nay sinh nhật em mà, trở về cùng em trải qua 0 giờ, để cho em một niềm vui bất ngờ"

Diệp Hoài Ninh cười cười, môi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên bả vai ẩm ướt của Quý Nhiêu: "Em rất vui"

Yên lặng ôm nhau một lúc, Quý Nhiêu buông Diệp Hoài Ninh ra, bước chân ra khỏi bồn tắm lớn, đi tới xả nước tắm dưới vòi sen.

Diệp Hoài Ninh vẫn ngồi y nguyên trong bồn, giống như đang ngủ thiếp đi, Quý Nhiêu trở lại, đưa tay vuốt ve mặt cậu, nhẹ giọng nhắc nhở: "Em còn đang trong kì phát tình, đừng ngâm ở đây lâu quá, cẩn thận lại bị choáng đầu"

Diệp Hoài Ninh "ừm" nhẹ một tiếng trả lời, thấy cậu không nhúc nhích, Quý Nhiêu không xen vào nữa, hắn đứng lên đi ra khỏi phòng tắm.

Lúc Diệp Hoài Ninh ra ngoài, đã thấy Quý Nhiêu đang ngồi ở đầu giường hút thuốc.

Diệp Hoài Ninh bước lại, ngồi xuống tựa vào hắn, thuận tay gạt đi điếu thuốc đang cháy dở vào gạt tàn," Không cho anh hút nữa, đầu em đau, khống muốn ngửi mùi thuốc lá đâu"

Quý Nhiêu không nói gì, xoay người lại kéo cậu vào lòng: "Còn khó chịu sao?"

"Kì phát tình còn hai ngày nữa mới hết mà" Diệp Hoài Ninh nhỏ giọng giận dỗi.

Quý Nhiêu nhìn cậu giọng đều đều nói: " Anh xin nghỉ hai ngày, ngày kia phải quay về, ngày mai còn phải đi chụp cho một tạp chí thời san"

Ngón tay Diệp Hoài Ninh quấn quấn lên vạt áo choàng tắm của Quý Nhiêu, trong lòng có chút giận hờn nhưng ngoài miệng vẫn cười:

"Hóa ra là không phải quay về để mừng sinh nhật cho em à."

"Không phải như nhau cả sao?"

"Quên đi, bỏ qua cho anh đó"

Diệp Hoài Ninh úp mặt lên vai Quý Nhiên, ở nơi cổ hắn ngửi một hơi thật sâu, mùi vị tin tức tố của Alpha khiến cậu cảm thấy rất yên lòng.

Suy nghĩ một lúc, cậu nói: " Ngày mốt em có hẹn với một nhà sản xuất, anh đi cùng với em"

"Ừ"

Quý Nhiêu không hỏi nhiều, chỉ gọi cho trợ lí đem vé máy bay đổi thành tối ngày mốt.

Diệp Hoài Ninh làm trung gian giới thiệu người quen cho hắn, nhất định là có lí do, ở phương diện này, Diệp Hoài Ninh từ trước đến bây giờ sẽ không bạc đãi hắn.

Hắn và Diệp Hoài Ninh thật ra chỉ là quan hệ bao nuôi mà thôi.

Từ năm mười mấy tuổi hắn đã bắt đầu lăn lộn vào giới giải trí, sự nghiệp vẫn luôn không có gì khởi sắc. Trước khi quen biết Diệp Hoài Ninh, hắn kí hợp đồng với một công ty giải trí nhỏ trở thành thực tập sinh. Hai năm trước, hắn đã được gửi đến tham gia một chương trình tuyển chọn nghệ sĩ qua truyền hình. Trong số 100 người tham gia, chỉ có 11 người được chọn để thành lập một nhóm nghệ sĩ. Công ty không có nhiều tài nguyên cho hắn, trong những tập đầu tiên của chương trình, hắn gần như không được camera quay tới và chỉ có rất ít khán giả để ý đến, vị trí của hắn trong danh sách xếp hạng rất bấp bênh.

Cho đến khi Diệp Hoài Ninh đến hậu trường chương trình ghi hình, liếc mắt một cái đã vừa ý với hắn.

Diệp Hoài Ninh là một phú nhị đại đúng nghĩa, trong nhà cực kì có tiền, đứng đầu trong bảng xếp hạng tỉ phú. Cậu là con út trong gia đình, ra ngoài mở một công ty giải trí rất có tiếng trong giới giải trí. Lần tuyển chọn đó, vốn dĩ hắn đến để đưa vài hạt giống tốt của công ty đến dự thi nên mới đến tham ban, lại vô tình nhìn trúng Quý Nhiêu.

Quý Nhiêu một mình ở góc sân khấu trống rỗng không một bóng người, tập đi tập lại cùng một động tác vũ đạo, Diệp Hoài Ninh đứng trong bóng tối im lặng quan sát, cậu nhìn thấy mồ hôi rơi đầy trên trán Quý Nhiêu, ngửi thấy mùi Alpha thoang thoảng mơ hồ trong không khí bởi vì động tác kịch liệt của hắn.

Là mùi hương bạc hà, vừa lạnh lùng vừa quyến rũ lòng người.

Một lúc sau Quý Nhiêu cuối cũng cũng ngồi xuống nghỉ ngơi uống nước, Diệp Hoài Ninh bước tới dừng ở trước mặt hắn, đưa ra tấm danh thiếp của mình.

Yết hầu Quý Nhiêu khẽ động, hắn ngước mắt lên nhìn, một lát sau đưa tay nhận lấy danh thiếp.

Hai ngày sau, Diệp Hoài Ninh nhận được điện thoại của Quý Nhiêu gọi tới.

Từ ngày đó về sau, Quý Nhiêu được xuất hiện trên màn ảnh nhiều hơn, hắn lớn lên trông rất đẹp, hát hay nhảy cũng đều nổi bật, lại là Apha, nhanh chóng lội ngược dòng như vũ bão, thứ hạng cũng thăng lên, cuối cùng đến ngày chung kết giành được vị trí Center mà Debut.

Sau khi quay lại, Diệp Quý Ninh mạnh mẽ vang dội mà giúp hắn giải quyết tranh chấp hợp đồng của công ty cũ, giúp hắn thành lập một phòng làm việc cá nhân, đem tất cả tài nguyên tốt để nâng hắn lên, phát hành ca khúc, phát hành Album, chụp ảnh, đóng phim đủ cả.

Hai năm sau, Quý Nhiêu trở thành đỉnh cấp lưu lượng, hot đến không ngờ. Diệp Hoài Ninh là Omega hoàn toàn bị hắn kí hiệu, cũng là kim chủ của hắn.

Còn 10 phút nữa là đến 12 giờ, Quý Nhiêu cúi người hôn môi Diệp Quý Ninh một cái, đi xuống dưới lầu lấy bánh kem đã mua dọc đường về, mở chai rượu Vang đỏ.

Đèn tắt đi, mấy ngọn nến sinh nhật được thắp lên, Quý Nhiêu hừ nhẹ hát mừng sinh nhật vui vẻ, nói với Diệp Hoài Ninh: "Chúc em sinh nhật tuổi 24 vui vẻ"

Diệp Hoài Ninh cười tủm tỉm nhắm mắt lại cầu nguyện, lại một hơi thổi tắt ngọn nến.

Bắt đầu uống rượu đỏ ăn bánh ngọt, Quý Nhiêu thuận miệng hỏi Diệp Hoài Ninh ước điều gì, Diệp Hoài Ninh liếm khóe miệng dính kem, tiến lại gần hắn cười cười nói: "Anh đoán xem?"

Quý Nhiêu nhấp một hơi rượu Vang, nhìn về phía khuôn mặt tươi cười của Diệp Hoài Ninh đang gần trong gan tất.

Diệp Hoài Ninh lớn lên dáng vẻ xinh đẹp, đôi mắt long lanh rực rỡ như mùa xuân, tin tức tố trong kì phát tình càng thêm nồng đậm mê người, là loại thuốc kích dục cao cấp nhất.

Cậu là Omega, đã vậy còn là một Omega cực phẩm.

Quý Nhiêu nhướng mày

Ý cười trong mắt Diệp Hoài Ninh sáng rực làm rung động lòng người: "Em cầu nguyện rằng Alpha của em sẽ thương yêu em nhiều hơn một chút"

Quý Nhiêu im lặng không nói, cúi đầu an tĩnh cùng Diệp Hoài Ninh trao nụ hôn.

Hô hấp của Diệp Hoài Ninh trở nên dồn dập không yên, cơn phát tình còn chưa lui, cậu bất cứ lúc nào cũng đều có thể chìm vào dục vọng.

Quý Nhiêu đem cậu ôm lên người mình, Diệp Hoài Ninh ôm cổ Quý Nhiêu, cái hôn tha thiết nóng bỏng dán lên môi hắn.

Diệp Hoài Ninh vẫn luôn chủ động như vậy, lần đầu tiên của bọn họ là vào buổi tối ngày mà Quý Nhiêu Debut với vị trí Center kia, Diệp Hoài Ninh lái xe đón Quý Nhiêu đến biệt thự này, sau đó kí hợp đồng bao dưỡng ở đây, xong việc Diệp Hoài Ninh lại đem tuyến thể sau gáy bày ra cho hắn.

Khi đó Diệp Hoài Ninh vẫn là bộ dạng ngây ngô lại thẳng thắn vô tư, tựa như một đóa hoa hồng hoang dã chờ đợi để nở ra, vừa lẳng lơ yêu kiều lại vừa mềm mại xinh đẹp, tùy ý cho Quý Nhiêu hái xuống.

Quý Nhiêu xoay người đem cậu đè xuống, cùng cậu trải qua đợt phát tình thứ hai.

2 giờ sáng, lần nữa tắm rửa xong cho Diệp Hoài Ninh, nằm trong lòng ngực hắn, Diệp Hoài Ninh đã ngủ thiếp đi. Quý Nhiêu cẩn thận đem cậu đặt xuống giường, xong xuôi đứng dậy khoác thêm áo đi xuống lầu.

Hắn không mở đèn, dựa ở quầy rượu lần nữa đốt điếu thuốc lên hút.

Mở điện thoại đã tắt từ lâu lên, lại có một tin nhắn Wechat mới nhảy ra.

"Quý Nhiêu, cuối tuần này em trở về nước, đến lúc đó có rảnh đi ăn bữa cơm với em không?"

Quý Nhiêu khẽ nheo mắt lại, nhìn chằm chằm dòng chữ kia, ngây người một lúc, hắn hít sâu một hơi thuốc rồi chậm rãi nhả khói, hồi âm ngươi kia một chữ "Được" xong xóa tin nhắn đi.

Nghe được tiếng bước chân đến gần, Quý Nhiêu ngẩn đầu lên nhìn người tới, Diệp Hoài Ninh đứng ở trên cầu thang, ánh đèn le lói trong đêm tối lờ mờ phản chiếu lên khuôn mặt không vui của cậu: "Anh sao lại trốn dưới đây hút thuốc? Nghiện thuốc lá đến như vậy sao?"

Quý Nhiêu cầm điếu thuốc dụi tắt đi, giang hai tay nghênh đón, Diệp Hoài Ninh hai ba bước từ trên cầu thang đi xuống, nhảy ào vào trong ngực hắn, được Quý Nhiên đỡ lấy.

"Tại sao mới mặc áo choàng tắm đã chạy xuống đây? Kì phát tình của em chưa qua hết, đừng để bị cảm lạnh" Quý Nhiêu hai tay nâng eo Diệp Hoài Ninh lên, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nhắc nhở.

Quý Nhiêu ôm Diệp Hoài Ninh như ôm một tiểu hài tử vậy, từng bước một bế lên lầu, khẽ cười thành tiếng: "Anh không ở đây là em lại không thể ngủ? Vậy lúc anh có công việc bên ngoài thì em phải làm sao bây giờ?

Diệp Hoài Ninh nhỏ giọng lẩm bẩm: "Dù sao anh cũng đang ở với em, không cho phép trốn em nữa"

Quý Nhiêu không đồng ý điều này: "Anh khi nào dám trốn tránh em chứ?"

Diệp Hoài Ninh vô cùng dính hắn, Quý Nhiêu đương nhiên biết, khi Omega bị đánh dấu hoàn toàn sẽ có bản năng ỷ lại vào Alpha của mình, cho dù Diệp Hoài Ninh có là kim chủ của hắn thì việc này cũng không ngoại lệ.

Quý Nhiêu cũng có căn hộ của riêng mình, nhưng rất ít khi về đó. miễn là không phải đi tới thành phố khác để làm việc, phần lớn thời gian hắn đều ở trong biệt thự này cùng Diệp Hoài Ninh quấn lấy nhau.

Được Quý Nhiêu ôm đặt lên giường, Diệp Hoài Ninh vẫn quấn hai chân quanh eo anh như cũ, Quý Nhiêu hôn một cái lên môi cậu: "Còn muốn nữa?"

"Không muốn" Diệp Hoài Ninh lắc đầu: "Anh rót cho em ly nước, em sẽ uống thuốc ức chế"

Quý Nhiêu cười cười nhìn cậu, Diệp Hoài Ninh tức giận: "Ngày mai anh không đi chụp hình tạp chí sao? Em muốn quấn lấy anh cả đêm như vậy, đem anh vắt kiệt, coi ngày mai anh còn đứng dậy được không?"

Quý Nhiên tiến lại hôn cậu một cái, đứng dậy đi giúp cậu rót nước, tay cầm theo thuốc ức chế.

Diệp Hoài Ninh cầm ly nước, chậm rãi đem thuốc ức chế uống hết, lại uống thêm nửa chén nước ấm Quý Nhiêu đưa đến, đem mùi vị trong miệng pha loãng, thuốc xông thẳng vào trong cơ thể rốt cục cảm giác khô nóng cũng dần dần bình ổn.

"Uống thuốc ức chế không ngon chút nào" cậu nói.

Quý Nhiêu gật đầu, lần nữa ôm cậu nằm xuống: "Khuya lắm rồi, ngủ đi"

Diệp Hoài Ninh nhắm mặt lại dựa sát vào, trong vòng tay hắn ngủ thật ngon.