Số Phận An Bài

Chương 52: Anh Thương Em Anh Yêu Em







Bạch Khuê không ngờ mình sẽ được nghe lời nói này từ anh nên có chút xao động , anh nói là anh thương cô vậy là không chỉ một mình cô có tình cảm với anh mà anh cũng thế nhưng cô vẫn muốn chắc chắn những gì mình vừa nghe là thật nên hỏi lại :

- Anh có biết mình đang nói gì không ?.


Tay Hoàng An đặt trên lưng của cô vuốt lên vuốt xuống khiến cô rùng mình bối rối muốn thoát khỏi vòng tay anh thì giọng anh đầy kiềm chế vang lên :

- Tôi chỉ nói một lần duy nhất thôi đó là tôi thích em thương em yêu em như vậy em đã nghe rõ chưa hửm ?.



Kèm theo lời nói anh buông lỏng tay để cô đứng đối diện với mình rồi đưa tay nâng cằm cô lên cúi xuống nhẹ nhàng ngậm lấy mà hôn cô nụ hôn mang theo sự nhớ nhung vì hai người họ cũng xa cách nhau vài tháng mà lần này anh chủ động dành cho Bạch Khuê nụ hôn đầy ngọt ngào lãng mạn chứ không hề gấp gáp chiếm hữu nên cô cũng buông lỏng bản thân mà thử đáp trả lại nụ hôn của anh.


Hai người họ chìm đắm trong nụ hôn mà tất cả mọi thứ xung quanh đều như tan biến hóa vào hư không giống như chỉ có nụ hôn ngọt ngào này tồn tại mà thôi.


Khi nụ hôn dừng lại thì quần áo của Bạch Khuê đã bị anh làm cho sộc xệch khiến cô xấu hổ đỏ mặt chỉnh lại ấp úng nói :

- Anh !.


anh mau ra ngoài đi lỡ ai về thì sao ?.



Hoàng An đứng nhìn hành động luống cuống chỉnh lại quần áo này của cô mà không nhịn được cười sảng khoái trêu ghẹo cô tiếp :

- Mọi người chưa về lúc này đâu mà lo với em vừa lợi dụng cơ hội để hôn tôi còn gì khi nãy tôi chỉ định giả vờ hôn xem phản ứng của em ra sao ?Đâu ngờ em đáp lại nụ hôn nhiệt tình như vậy mà bây giờ em đã đốt lửa rồi định đuổi anh đi sao không dễ đâu.


Bạch Khuê cúi đầu như học sinh không hiểu bài lí nhí nói :

- Anh nói bậy bạ tôi không hiểu ý anh đâu thôi anh về phòng mình để tôi nghỉ ngơi nhanh lên.


Hoàng An sao có thể để lỡ cơ hội thân mật với cô liền áp sát cơ thể mình tới gần cơ thể bé nhỏ của cô rồi đưa cánh tay rắn chắc của mình ôm cô vào lòng mình thêm lần nữa thành thật thổ lộ :


- Tôi lỡ nghiện hôn em rồi nên giờ em phải giúp tôi thỏa mãn cơn nghiện này thì tôi sẽ không đeo bám em nữa nào nhanh lên em.


Trong lúc Bạch Khuê đang không biết làm gì thì có tiếng gọi của dì giúp việc thông qua cánh cửa phòng đang đóng hỏi :

- Cậu chủ đã đưa nước cam cho cô chưa Bạch Khuê ?

Bạch Khuê lo sợ dì giúp việc phát hiện anh đang ở cùng cô thì vội trả lời :

- Dạ anh ấy đưa rồi mà dì cứ nghỉ ngơi không cần để ý cháu đâu ạ.


Dì giúp việc nghe Bạch Khuê nói vậy thì cũng rời đi còn Bạch Khuê thở phào nhẹ nhõm đẩy Hoàng An ra giục anh :


 - Nguy hiểm quá chút nữa là bị phát hiện rồi anh mau đi đi.


- Nhưng em chưa hôn anh mà !.



Bạch Khuê đã được thưởng thức trình ăn vạ của anh nên kiễng chân lên hôn nhẹ lên môi anh nhưng anh đã nhanh hơn giữ lấy gáy của cô để cô tiếp tục nụ hôn này lần này nụ hôn là sự hòa quyện đầy ngọt ngào của cả hai bên đến nỗi khi cả hai ngừng hôn thì cô đã bị anh bế lên ngang hông hai chân cô kẹp lấy thân anh từ lúc nào không biết ? Anh bất ngờ bước đi bế cô đến bên giường đặt nhẹ nhàng cho cô ngồi xuống đang định nhảy bổ vào cô như con sói đói thì bị Bạch Khuê ngăn lại muốn nói rõ mọi chuyện trước khi hai người sẽ phát sinh quan hệ nên hỏi :

- Khi nãy anh nói yêu em nhưng chúng ta tiếp xúc gần được hai tuần rồi cách hai tháng sau anh chiếm đoạt em cho đến tận bây giờ chúng ta mới gặp lại thì anh có chấp nhận việc em đã có con gái là mẹ đơn thân không ? Nếu như anh không thương con gái của em thì em nghĩ chúng ta nên dừng lại thôi để không gây dang dở cho đối phương.


Hoàng An thấy nét mặt của Bạch Khuê nghiêm túc thì cũng không còn vẻ mặt đùa giỡn khi nãy mà ngồi xuống chỗ bên cạnh nắm lấy tay cô rồi nói :

- Bạch Khuê này , anh biết em đang rất hoang mang và không tin rằng anh yêu em vì thời gian chúng ta gặp nhau khá ngắn nhưng em có tin vào tiếng sét ai tình không và anh đã bị em hấp dẫn ngay từ khi em va quyẹt vào anh rồi em quan tâm chăm sóc vết thương cẩn thận cho anh vậy là anh lợi dụng cơ hội ấy còn lên kế hoạch cố tình lừa là chân anh hạn chế đi lại để bắt em đến nhà anh phục vụ anh hai tuần nấu ăn , dọn dẹp nhà cửa.


Những món ăn em nấu những công việc tưởng chừng là nhỏ nhặt khi em làm ở nhà anh vô tình lại trở thành những hình ảnh anh khắc sâu vài trong trí nhớ và em có nhớ ngày cuối ở nhà anh em đã cầm áo sơ mi của anh lên áp vào lòng em thì anh tin rằng em cũng có tình ý với anh rồi nên anh mới hẹn em đi xem phim đó.