Chồng Tôi Là Quỷ

Chương 79






Vì không có thời gian, hôm đó tôi cùng Tổ Hoàng ăn cơm chiều ở bên ngoài. Tính ra, đây là lần đầu tiên hai chúng tôi ăn cơm bên ngoài, có cảm giác như đi hẹn hò. Địa điểm ăn cơm là tôi chọn, một quán ăn không tốn nhiều tiền nhưng cũng rất sạch sẽ.

Anh ấy vốn dĩ không ăn gì mấy, chỉ ăn cho cơ thể Khúc Thiên cho nên ăn rất ít. Còn hôm nay vì trong lòng có việc, tôi thật sự ăn cũng không nhiều, thật ra thường xuyên cúi đầu phát ngốc.

Ở dưới bàn, Khúc Thiên lấy mũi chân chạm vào tôi, hỏi: “Sao thế? Không thoải mái à? Nếu căn hộ kia khiến em không thoải mái thì tối em đừng đi nữa.”

“À, không phải.” Tôi ngẩng đầu lên mỉm cười với anh ấy.

“Mặt đỏ rồi, em bị sốt à?”

Tôi sờ lên trán mình, không nóng, nhưng mặt lại nóng phừng phừng. Nãy giờ tôi mải nghĩ tới bao cao su bằng giấy kia, chuyện này sao tôi có thể không biết xấu hổ mà nói ra, cho nên nhanh chóng lắc đầu rồi cúi đầu ăn cơm.

Sau khi ăn xong, lái xe quay lại nhà Hoàng Y Y đã là 7 giờ tối. Vốn dĩ cho rằng lúc này đến là đã phù hợp, không ngờ lúc này nhà họ mới nấu cơm xong, thấy chúng tôi tới không khí lại có chút ngại ngùng.

Tôi vội vàng nói: “Bọn mình ăn cơm rồi, không cần quan tâm đâu.”

Ba của Hoàng Y Y cười: “Vậy… các cháu cũng ngồi xuống ăn chút đi.” Ông ấy là một người tàn tật, phải chống nạng, đi lại vẫn khá nhanh nhẹn. Nhìn trên bàn là canh thịt, tôi thật sự không biết ông ấy cắt thịt như thế nào.

Em trai Y Y cũng ngồi bên cạnh, chỉ nhìn ngây ngô cười ha ha, không ăn chút nào. Hoàng Y Y cầm thìa đút cho em trai, nói: “Khiến các cậu chê cười rồi.”

Đã tới bước này, nếu chúng tôi không giải quyết thứ dưới gầm giường cô ấy thì không chừng Y Y sẽ thật sự đồng ý với Đại Tinh Tinh. Rốt cuộc điều kiện Đại Tinh Tinh đưa ra cho Y Y nghe rất hấp dẫn.

Chúng tôi ngồi ở sô pha đã được Y Y dọn dẹp lại, nói chuyện với ba Y Y về bà trẻ kia. Chuyện xảy ra với ba của Y Y có lẽ chỉ là vô tình trong một dịp tháng cô hồn. Còn chuyện sau đó mới thật sự do bà trẻ kia chủ mưu.

Khúc Thiên hỏi: “Khi bà trẻ qua đời thì chú có thấy gì đặc biệt không? Ví dụ như đôi mắt.”

Ở dưới gầm giường kia là đôi mắt đỏ au, anh ấy cũng nhìn thấy, chỉ là lúc này anh ấy rất bình tĩnh không có biểu hiện khác lạ gì. Ba Y Y do dự một chút, mới nói: “Bà trẻ đi đổ rác, cũng không biết như thế nào mà bị ngã. Đến khi có người phát hiện gọi cho cảnh sát thì chúng tôi mới biết. Tới xem, đầu bị đập xuống đất, đôi mắt hay mũi đều bị chảy máu ra.”

Thảo nào đôi mắt màu đỏ. Tôi thầm nghĩ trong lòng.

Khúc Thiên suy nghĩ một chút, nhìn đồng hồ, sau đó nói: “Lát nữa cháu tìm bà trẻ nói chuyện, mặc kệ bà ấy đưa ra yêu cầu gì đều phải đồng ý để bà ấy rời đi. Có thể làm được không? Đương nhiên cháu sẽ không để bà ấy khiến mọi người bị tổn thương. Còn con trai bác, sau khi bà ấy rời đi sẽ có chuyển biến tốt.”

Ba Y Y giật mình nhìn Khúc Thiên, sau đó nhìn Y Y, bộ dáng không có chút nào là tin tưởng chúng tôi. Nhưng hiện tại chuyện đã như vậy cũng chỉ có thể để chúng tôi thử xem.

9 giờ, Khúc Thiên bấm đốt ngón tay tính cửu cung một chút, quyết định làm pháp sự ở ban công. Tôi đi theo bên cạnh anh ấy, nhìn anh ấy dùng chiếc bàn nhỏ duy nhất trong nhà Y Y đề làm nơi đặt lễ, đặt lư hương lên. Tôi nhỏ giọng nói: “Em tưởng anh có thể nói chuyện trực tiếp với quỷ.”

“Có thể chứ, nhưng nếu anh nói chuyện trực tiếp với bà ấy thì Hoàng Y Y cùng ba cô ấy sẽ nghĩ thế nào? Cứ giả vờ một chút đi.”

“Sao anh lại làm cái này?”

“Sầm gia vốn là làm cái này.”

Lúc này tôi mới nhớ đến đây mới là nghề chính của Sầm Tổ Hàng. Nhân lúc nhà Y Y còn chăm lo cho cậu em, chưa lại gần đây, tôi nhỏ giọng hỏi: “Nếu bà ấy muốn bắt Y Y mới hết giận thì phải làm sao?”

Khúc Thiên đang chuẩn bị đồ, động tác hơi dừng lại, sau đó nói: “Vậy thì anh sẽ ăn bà ta.”

Đến lượt tôi cứng lại. Trong đầu tôi xuất hiện cảnh lần trước Tổ Hàng đã ăn nữ quỷ ở tòa nhà cũ trong trường.

Cảm giác sởn lạnh, đầu ngón tay nhỏ máu, mặt tái đi, chỉ còn đôi môi là còn hồng hào.

“Sợ anh à?” Khúc thiên hỏi.

Một hồi lâu tôi mới mỉm cười: “Không sợ.”

Sau khi đốt nến và hương, Khúc Thiên viết thêm một lá bùa. Chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa xong, chờ cha con Y Y lại đây anh ấy mới bắt đầu làm lễ. Anh ấy đứng ở bên ngoài ban công, quay vào trong phòng, đem đốt lá bùa bằng nến rồi quét dọc thanh kiếm ném vào trong phòng. Lá bùa cháy rực chậm chậm rơi xuống. Chỉ là phương hướng của nó lạc trôi dần hướng tới phòng Y Y.

Y Y nhích lại gần tôi, ba cô ấy cũng nhíu mày, tay nắm chặt nạng. Âm khí trong nhà này nặng như vậy, hơn nữa đây lại là lầu một, chỗ này thiên thời địa lợi nhân hòa, hẳn thấy quỷ rất khó.

Tôi thấy từ phòng Y Y truyền tới tiếng bước chân đang đi ra ngoài. Phòng Khách đang bật đèn, sau khi có âm thanh kia đèn bắt đầu chớp chớp.

Y Y nắm chặt cánh tay tôi không dám lên tiếng. Tôi biết đèn bị chớp là bởi vì từ trường của quỷ ảnh hưởng tới dòng điện trong nhà, cũng không phải chuyện gì quá đáng sợ. Nhưng khi tận mắt thấy cảnh này tôi vẫn thấy lo lắng kèm sợ hãi.

“Bọn họ hại chết con trai ta! Bọn họ hại chết con trai ta! Trả mạng cho con trai ta! Trả mạng cho con trai ta!” Trong bóng tối của căn hộ truyền đến một giọng phụ nữ trung niên.

“Con của mẹ đã đi rồi, không chừng đã được đầu thai làm người tốt, mẹ còn suy nghĩ làm gì. Mẹ trẻ, mẹ cứ nói điều kiện đi.” Ba Y Y ở bên cạnh nói. “Mẹ muốn thế nào mới bằng lòng đi, con đều sẽ đồng ý với mẹ.”

Tôi không thấy được ở phòng khách có thứ gì, nhưng tiếng bước chân của bà ấy lại rất rõ ràng. Tôi có thể nghe được giọng của bà ấy quay về phía tôi, nói: “Trả lại con trai cho ta! Trả con trai cho ta!” -- Sant: Mấy hôm nay sant hơi mệt, nay dịch một đoạn thôi, mai mình bù mọi người nhé.